Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 217: Chỉ huy sứ ở hai nước (1)

Chương 217: Chỉ huy sứ ở hai nước (1)Chương 217: Chỉ huy sứ ở hai nước (1)
         Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Libra
----------------------
Sau một loạt nghi thức, tám vị sư huynh sư tỷ bắt đầu cẩn thận quan sát những đan phương.
Trải qua sự dạy dỗ của Trần Trầm, bọn họ không đến mức hoàn toàn mù tịt, ngẫu nhiên xem hiểu manh mối gì thì sẽ khen nức nở, hào hứng đập bàn.
Còn mấy người như tùy tùng thì vì dung hợp vào hoàn cảnh này nên cũng phụ họa.
Trong hang động thượng cổ một mảnh hài hòa, tràn ngập không khí học thuật.
Ước chừng qua một canh giờ.
Đại sư huynh Dư Hỏa đột nhiên hít sâu một hơi, đi tới bên cạnh Trần Trầm, vẻ mặt hơi nghiêm túc, giống như bị bồi bổ quá liều:
- Tiểu sư đệ, hôm nay ngừng ở đây đi, cả ngày xem một mặt vách đá đã đủ rồi, xem lâu hơn sẽ quấy nhiễu suy nghĩ trước đó của ta.
Trần Trầm gật gù đồng ý cách nói của Dư Hỏa:
- Nghiêm trọng thế sao? Vậy được rồi.
Hai tay Dư Hỏa xoa nắn vào nhau, đây là động tác tiềm thức khi gã cực kỳ muốn Luyện Đan:
- Tiểu sư đệ, ngươi có chỗ an tĩnh nào không? Đan lô của ta đã sốt ruột không chịu nổi, trong đầu có quá nhiều ý tưởng, chỉ có thực tiễn một phen mới kiểm nghiệm được.
Trần Trầm chỉ chờ câu nói này, nhanh chóng trả lời:
- Có có có! Ta sớm chuẩn bị, chẳng những có chỗ mà còn chuẩn bị đầy đủ tài liệu, đại sư huynh cứ thoải mái luyện chế, tuyệt đối đừng khách khí với ta.
- Ừm! Tiểu sư đệ có lòng! Nhưng ta cũng mang theo nhiều tài liệu, nếu thiếu cái nào sẽ xin tiểu sư đệ sau vậy.
Dư Hỏa nói xong đi ra ngoài, không nói một lời nào về quyền sở hữu đan dược.
Trần Trầm thộn mặt ra, rõ ràng đại sư huynh quá mức kích động, không rảnh chú ý chi tiết nhỏ.
Nghĩ đến đây, Trần Trầm nhanh chóng thì thầm vài câu với Viên Kình Thiên ở bên cạnh.
Viên Kình Thiên nghe xong lắc người lao nhanh ra động phủ thượng cổ.
Trần Trầm thì nói vài câu khách sáo với Dư Hỏa rồi mới dẫn gã ra ngoài.
Mới ra động phủ, phương xa có tiếng lách cách hấp dẫn sức chú ý của mọi người.
Đó là bảy, tám tu sĩ gầy trơ xương đang đổ mồ hôi như mưa đào khoáng.
Đào bảy, tám lần, rất không dễ dàng đào ra một khối linh thạch hạ phẩm, ai nấy kích động vô cùng, ôm nhau khóc rống.
Dư Hỏa nhìn khối linh thạch hạ phẩm mang theo mồ hôi, nhíu mày hỏi:
- Tiểu sư đệ, Đại Tấn các người đã túng quẫn đến mức này sao?
Trần Trầm nghe vậy xụ mặt xuống, quát với đám người kia:
- Đã bảo các ngươi đừng đào khoáng ở đây mà! Lỡ đụng chạm khách quý thì sao?!
Những người kia nghe vậy sợ hãi quỳ xuống đất rối rít van xin, trong ánh mắt tràn đầy lo sợ.
Trần Trầm thấy vậy mới nhìn về hướng Dư Hỏa, xin lỗi cười nói:
- Đại sư huynh, Đại Tấn ta dồn hết sức cả nước mới xây dựng động thiên Vô Phong Sơn được, nên hiện tại hơi nghèo. Nhưng sư huynh yên tâm, chúng ta tuyệt đối cung ứng đầy đủ dược liệu mà sư huynh cần. Đại Tấn chúng ta chỉ là nước nhỏ, dù bị diệt cũng sẽ không ảnh hưởng được đại cuộc nhân tộc, nhưng các sư huynh nghiên cứu đan phương thì có thể tạo phúc cho toàn bộ nhân tộc. Bên nào nhẹ bên nào nặng, ta còn hiểu được.
Nghe câu đó, trong lòng Dư Hỏa rung động, ai mà ngờ vì đoàn người bọn họ đến, nước nhỏ Đại Tấn trả giá sâu nặng như vậy?
Đúng rồi, dù sao chỉ là một nước nhỏ.
Quân sư ở bên cạnh Dư Hỏa che mặt khóc, thì thào:
- Bỏ nhà nhỏ, lo cho nhà chung, Trần Trầm đại nhân thật là quốc sĩ vô song, tại hạ mặc cảm không bằng!
Trần Trầm nghe vậy lộ vẻ mặt sửng sốt, hắn không nhớ có thuê quân sư làm diễn viên, sao người này luôn nói những câu chọt trúng chỗ ngứa?
- Tiểu sư đệ, là chúng ta quá mức ích kỷ, ngươi đừng bao giờ trách bọn họ. Ta còn một ít đan dược đây, tất cả đều đưa cho ngươi. Trong khoảng thời gian ở lại Đại Tấn, tất cả đan dược mà ta luyện chế cũng sẽ cho Đại Tấn các người hết. Tuy những đan dược này không cách nào bù đắp vết thương của Đại Tấn, nhưng Luyện Đan Sư chúng ta chỉ có thể làm được bấy nhiêu, xin tiểu sư đệ đừng ghét bỏ.
Trần Trầm ôm một đống bình đan dược, trên mặt tràn đầy khó xử.
- Nhưng Luyện Đan Sư có quy củ của Luyện Đan Sư, sao có thể Luyện Đan miễn phí vậy được?
Dư Hỏa giả vờ phẫn nộ nói:
- Đang giữa lúc nhân tộc nguy nan, Đại Tấn các người có thể hy sinh tất cả, lẽ nào ta là Luyện Đan Sư mà bị gò bó trong quy củ gì đó? Tiểu sư đệ, ngươi quá coi thường ta! Không nói nữa, việc này cứ quyết định như vậy đi!
Nói xong, Dư Hỏa không đợi Trần Trầm trả lời đã dứt khoát rời đi, chỉ chừa bóng lưng cao thượng cho Trần Trầm.
Nhìn bóng lưng Dư Hỏa, Trần Trầm hơi ngây người giây lát, theo sau lộ ra nụ cười từ tận đáy lòng.
Dư Hỏa tuy rằng thành thật, nhưng thực có nguyên tắc, nói tóm lại, người này khá đáng yêu. Về sau nếu hắn vô địch thì chắc chắn sẽ dành nhiều giúp đỡ cho đại sư huynh.
Nghĩ đến đây, hắn phất tay ra hiệu đám diễn viên đào khoáng rút lui.
Đại sư huynh đã hứa đưa đan dược cho mình thì mấy vị sư huynh sư tỷ khác tự nhiên cũng sẽ học theo, nếu tiếp tục lừa bọn họ thì có vẻ hắn lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử.
. . .
Chuyện Luyện Đan chính thức sắp xếp xong, Trần Trầm liên hệ với sư phụ Tiêu Vô Ưu.
Nên biết Vô Phong Sơn còn trong giai đoạn giữ bí mật, người bình thường đều không biết, cho nên dù là sứ giả của Đại Hạ hay Tiêu Vô Ưu đều ở trong Thiên Vân Tông.
- Sư phụ, sứ giả Đại Hạ còn chưa đi sao?
- Đúng rồi, chẳng những không đi mà còn hỗ trợ đuổi đi nhiều yêu tộc trong phạm vi Đại Tấn, ta cứ cảm thấy bọn họ ân cần hơi quá mức.
Tiêu Vô Ưu còn cảm giác được thì càng không nói đến Trần Trầm.
Nhưng mà mặc kệ đối phương ôm mục đích gì, nên gặp vẫn phải gặp.
Dù sao nghiêm túc mà nói thì Đại Tấn là nước phụ thuộc của Đại Hạ hoàng triều.
Trần Trầm suy tư giây lát, sắp xếp việc trong Vô Phong Sơn xong bay về hướng Thiên Vân Tông.
. . .
Nửa canh giờ sau, Trần Trầm trở lại Thiên Vân Tông.
Cái gọi là sứ giả Đại Hạ đã chờ ở đại điện chưởng môn.
Trông thấy sứ giả Đại Hạ kia, Trần Trầm giật nảy mình, bởi vì người này rất quen mắt, hình như hắn đã gặp ở đâu rồi.
- Chắc hẳn đạo hữu là Thánh Tử Thiên Vân Tông Trần Trầm đã đánh lui chúng thiên kiêu yêu tộc đúng không? Kính đã lâu, tại hạ là ngự tiền tướng quân Đại Hạ, Khương Sơ, phụng mệnh tiến đến chi viện Đại Tấn, nhân đó truyền ý chỉ bên trên.
Khương Sơ cực kỳ khách khí, gặp Trần Trầm rồi không bày ra thái độ bề trên kẻ cả, ngược lại vẻ mặt khiêm tốn.
Đây là thái độ nên có đối với một tu sĩ Tiên thiên Linh Thể.
Nghe thấy tên này, Trần Trầm bừng tỉnh ngộ.
"P/s: Từ ngày 01/09 team mình sẽ có các event ưu đãi quy đổi Kim phiếu
- Đẩy 30 KP cho bộ Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới sẽ nhận 1500 TLT và mã giảm giá 25%
- Đẩy 100 KP cho bộ Ta Mỗi Ngày Nhận Một Hệ Thống Mới sẽ nhận 5500 TLT và mã giảm giá 30%"
Bạn cần đăng nhập để bình luận