Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 267: Một ổ tướng hùng mạnh

Chương 267: Một ổ tướng hùng mạnhChương 267: Một ổ tướng hùng mạnh
         Từ Vô Tận Hải trở về một chuyến tiền bao căng phồng, thiên tài địa bảo ở trong trữ vật giới của hắn lấy đại một món đủ đưa sư phụ Tiêu Vô Ưu lên Nguyên Thần cảnh.
Loại người chân thành như sư phụ ngay cả ông trời cũng lười làm khó, độ kiếp chỉ là hình thức.
Không giống như hắn, tu luyện là hình thức, độ kiếp mới là quan trọng hàng đầu.
Ngoài ra phải đưa toàn bộ Huyết San Hô cho Lão Chu, máu phản tổ cho Lão Hắc.
Nghĩ đến đây, Trần Trầm trong lòng đều không kìm được cảm động.
Trên đời này chắc không có ai khảng khái hơn hắn.
Sau khi quyết định, Trần Trầm bay thẳng đến Đại Tấn, mới qua nửa ngày đã âm thầm quay trở về Vô Phong Sơn.
Bởi vì có đầy đủ đan dược và môi trường tu luyện đứng đầu, trong khoảng thời gian Trần Trầm đi vắng, tu sĩ Vô Phong Sơn tiến bộ tu vi mảng lớn, có thêm vài tu sĩ Nguyên Anh.
Ngoài ra còn có một số thiên tài nhỏ không ngừng nhú lên, điều này khiến Trần Trầm có chút vui mừng.
Trần Trầm trông thấy Tiêu Vô Ưu, không đợi gã nói chuyện hắn đã đặt một chiếc trữ vật giới vào tay gã:
- Sư phụ, hãy nhận mấy cái này đi, chờ khi nào rảnh thì đột phá Nguyên Thần cảnh cho vui.
Tiêu Vô Ưu cảm ứng thứ trong trữ vật giới, khóe mắt không ngừng co giật.
Tiêu Vô Ưu vốn định châm chọc lại câu ‘đột phá Nguyên Thần cảnh cho vui’ của Trần Trầm, nhưng khi thấy thứ trong trữ vật giới thì gã phát hiện . . .
Đột phá Nguyên Thần cảnh đúng là cho vui thật.
Người so với người thật là tức chết người.
Trong thiên hạ chắc chỉ có mình gã là sư phụ được đồ đệ cung cấp tài nguyên tu luyện.
Nếu không phải Trần Trầm đã có đạo lữ thì Tiêu Vô Ưu rất muốn gả nữ nhi của mình cho hắn.
Nếu gã sinh thêm một nhi tử thì tốt quá rồi, bái Trần Trầm làm thầy, tiện thể nhận nghĩa phụ, vậy là gã không còn lo lắng gì nữa.
Mà như vậy không được, bối phận sẽ hơi loạn.
Trần Trầm thấy Tiêu Vô Ưu liên tục thay đổi sắc mặt, cho rằng người thành thật ngượng ngùng, liền cười nói:
- Sư phụ, còn khách khí với ta làm gì? Chút đồ này đối với ta . . .
Trần Trầm định nói là không đáng giá nhắc tới, một cọng lông trên người chín con trâu, nhưng ngẫm nghĩ lại thấy không đúng, nhanh chóng đổi cách nói.
- Mấy thứ này cũng hơi quý giá với ta, nhưng không thể sánh bằng tình cảm của sư đồ chúng ta đúng không?
Tiêu Vô Ưu thở dài thườn thượt, nét mặt cực kỳ phức tạp.
Hiện giờ gã rận nhiều không ngứa, đã nợ Trần Trầm quá nhiều, cho nên da mặt của gã trở nên dày như cái mo.
- Đồ đệ, trước khi ngươi phi thăng e rằng ta không giúp được gì, chờ sau khi ngươi phi thăng, nếu có con cháu ở lại nhân gian thì ta sẽ chăm sóc thay cho ngươi.
Trần Trầm nghe xong câm nín, sư phụ này đã nghĩ xa đến chuyện sau khi hắn phi thăng.
. . .
Ở trong Vô Phong Sơn, sau khi ban phát một mớ thiên tài địa bảo thì Trần Trầm bay về phía tây, chỉ nửa khắc đồng hồ đã thấy một ngọn núi khác.
Nơi đây là chỗ Lão Hắc trú đóng, cách Vô Phong Sơn rất gần.
Thần thức quét hình, trong núi ẩn tàng hơn hai nghìn yêu tộc, trong đó có gần ba mươi vị Yêu Vương Nguyên Anh.
Nhưng so với yêu tộc chỗ khác thì yêu tộc ở đây thêm phần lười biếng.
Gần ba mươi vị Yêu Vương có mười vị ngủ say, mười vị uống rượu chơi bời, còn gần mười vị tu luyện cho có hình thức.
Lại nhìn Lão Hắc, đang nằm sải lai trong hang núi lộng lẫy, ngáy rung trời.
Các loại tiểu yêu dần bị Lão Hắc lây nhiễm, có con yêu làm biếng, có con yêu ngủ không biết trời trăng, có con yêu cờ bạc, chơi ngất trời.
Trông thấy cảnh này, cơ má Trần Trầm run run.
Đây đúng là . . . một ổ binh hùng tướng mạnh, yêu tộc do Lão Hắc dẫn dắt quả nhiên không tầm thường.
Nếu để Lão Hắc trở thành Yêu Thần gì đó, e rằng thêm vài trăm năm nữa yêu tộc cũng sẽ tàn đời.
Nhìn giọt máu phản tổ trong trữ vật giới, Trần Trầm do dự.
Không lẽ Lão Hắc là hậu bối của yêu thần ngủ thượng cổ nào đó?
Chứ không thì tại sao nó ham ngủ như thế?
Nếu để nó phản tổ, một ngày ngủ mười ba canh giờ, khi đó còn làm được trò trống gì?
Trần Trầm chửi thầm:
- Mợ nó! Ai kêu dưới tay mình chỉ có huyết mạch của nó là kém, đành tặng cho nó!
Sau đó Trần Trầm trực tiếp xuất hiện trong hang núi chỗ Lão Hắc.
Quân sư quạt mo ngủ dưới đất bên cạnh Lão Hắc cánh mũi mấp máy, Trần Trầm thấy vậy một bàn tay đập xỉu đối phương.
Sau đó hắn nhéo vành tai Lão Hắc.
Lão Hắc mơ hồ la lên:
- Ui! Có phải chiến trường Tề Vệ đã đánh ra kết quả? Để ta ngủ xong một giấc rồi hãy xuất chinh!
Lát sau nó mới phát hiện đứng trước mặt là Trần Trầm:
- Trần Trầm, sao ngươi đến đây? Chẳng phải ngươi đi tông cái gì đan rồi sao?
Trần Trầm câm nín, Lão Hắc rõ ràng là ngủ mơ hồ, hiện tại còn chưa tỉnh táo.
- Ta đến cho ngươi ăn, đó, thấy giọt máu này không? Huyết mạch Yêu Thần ban thưởng cho Cuồng Sư Yêu Hoàng, bị ta chiếm lấy, giờ cho ngươi được lợi.
Trần Trầm nói xong lấy giọt máu kia ra, nguyên hang núi thoáng chốc tràn ngập ánh sáng bảy sắc.
Nhìn giọt máu kia, trong mắt Lão Hắc tràn đầy nghi ngờ hoang mang.
Nó chỉ là con heo nuôi, không dám uống máu, chuyện đó nên để lợn rừng làm.
Trần Trầm thấy vậy dụ dỗ bảo:
- Muốn lấy lại vinh quang của các tổ tông thượng cổ không? Ta cảm thấy tổ tông của ngươi rất có thể là tồn tại siêu đẳng nào đó.
Lão Hắc nghe vậy càng lộ vẻ mặt nghi ngờ, nó quá rành về phẩm cách của Trần Trầm, khi ác lên thì lừa luôn bản thân, hắn lừa nó dễ như chơi.
Trần Trầm sắc mặt khôi phục bình tĩnh, lại bổ sung một câu:
- Không chừng tổ tông của ngươi có thể tu luyện trong mơ, nếu đúng vậy thì tương lai ngươi cũng có thể ngang nhiên, danh chính ngôn thuận ngủ suốt ngày.
Nghe câu đó, cổ họng Lão Hắc mấp máy, trong đôi mắt tràn đầy khát vọng.
Danh chính ngôn thuận ngủ suốt ngày, cái này quá hấp dẫn.
Lão Hắc hỏi dò:
- Vậy thì ta hấp thu một chút?
Trần Trầm vẻ mặt trịnh trọng, cẩn thận nói:
- Hấp thu đi, ta đã giám định cho ngươi rồi, tuyệt đối có trăm lợi mà không một chút hại. Bên yêu tộc có vô số yêu muốn giọt máu này, vì ngươi và ta thân nhau nên ta mới đưa cho ngươi hấp thu. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, đừng bao giờ nói cho hồ ly tinh Hồ Tiên Nhi biết.
Lão Hắc nghe vậy nhanh chóng gật đầu, nuốt vào giọt máu phản tổ kia.
Ngay sau đó, một luồng sáng vàng bắn ra từ người Lão Hắc.
Thực lực của nó tăng lên với tốc độ có thể trông thấy, bề ngoài phát sinh biến hóa vi diệu, tai to ra, da heo đen tựa hồ thành màu vàng đen cao quý.
- Hiệu quả này . . . hơi bị dựng sào thấy bóng.
Trần Trầm thầm khiếp sợ, chỉ trong vài giây mà tu vi của Lão Hắc đã bước chân vào Nguyên Anh, trở thành một Yêu Vương chân chính, vẫn đang nhanh chóng biến mạnh!
Ngẫm nghĩ lại, hắn đã nghĩ thông.
Cơ sở của Lão Hắc quá yếu, huyết mạch phản tổ tuy không nhằm vào tăng tiến tu vi nhưng trong đó chất chứa nhiều năng lực, những năng lực này rót vào người một Yêu Hoàng có lẽ sẽ đẩy tu vi lên một cảnh giới.
Rót vào người tiểu yêu tôm tép Kết Đan như Lão Hắc thì năng lượng đó siêu khổng lồ.
Quả nhiên, nửa canh giờ sau, tu vi của Lão Hắc đến Nguyên Anh hậu kỳ, mạnh hơn lúc trước gấp mười lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận