Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 52: Thiên Vân Tông Quá Mỹ Hảo

Chương 52: Thiên Vân Tông Quá Mỹ HảoChương 52: Thiên Vân Tông Quá Mỹ Hảo
         Tu vi hiện tại của Trần Trầm đã là Luyện khí tầng 6 đỉnh phong, thực lực không thể so sánh với Luyện khí tầng 3 trước kia được, nếu so, ít nhất phải mạnh hơn gấp 10 lần.
Cho nên hắn hạ sơn chính là 1 bước 10 bậc thang, không đến vài phút đã đi đến chân chủ phong.
Đến chân núi, Trần Trầm tùy tiện tìm một người hỏi thăm, liền biết ngọn núi đệ tử ngoại môn ở.
Thật ra, Thiên Vân sơn mạch tuy lớn, nhưng Thiên Vân tông cũng chỉ chiếm có bảy tám ngọn núi, trong số đó, ngọn núi của đệ tử ngoại môn chính là Thiên Cần Phong, cách chủ phong có hơn 3000 mét.
Trần Trầm một đường chạy chậm, không bao lâu sau đã đến chân núi Thiên Cần Phong.
Trái ngược với chủ phong vắng vẻ, Thiên Cần Phong người qua kẻ lại, tùy tiện có thể thấy được đệ tử ngoại môn mặc bạch sam.
Nhìn thấy nhiều người như vậy, tâm trạng Trần Trầm thoáng cái trở nên vui vẻ.
Nếu hắn đã là chưởng môn Thiên Vân tông tương lai, vậy những người này dĩ nhiên sẽ là tiểu đệ tương lai của hắn.
- Coi chừng, chớ có làm đổ.
Mắt thấy một đệ tử ngoại môn đáng gánh nước, bước đi lung la lung lay, Trần Trầm vội bước qua đỡ.
- Đa… Đa tạ sư huynh. - Ngoại môn đệ tử nọ cảm ơn một tiếng, sau đó gánh nước rời đi.
- Chậc chậc chậc, tiểu tử thật chăm chỉ. - Trần Trầm nhìn nhìn bóng lưng ngoại môn đệ tử kia, trên mặt tràn đầy vui vẻ, không kém là bao so với biểu lộ của địa chủ lúc nhìn thấy tá điền nhà mình cần cù làm việc.
Ngay khi hắn chuẩn bị lên núi, một đạo thân ảnh quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt.
Đó là Mộ Dung Vân Lan, nàng mặc trên người y phục của ngoại môn đệ tử, trên người nàng đã mất đi không ít quý khí, càng khoa trương hơn là vị thiên kiêu chi nữ dương danh Ký Châu thành này giờ đang gánh nước.
- Cái này đúng thật là đối xử bình đẳng! Cũng không biết nàng có biết chuyện ta trở thành Thánh Tử hay không…
Trần Trầm lẩm bẩm nói, sau đó chủ động tiến đến gần, chắn trước mặt Mộ Dung Vân Lan.
Thấy có người chặn đường, Mộ Dung Vân Lan lập tức ngừng lại, vẻ mặt có chút không vui, nhưng sau khi nhìn thấy Trần Trầm, sắc mặt nàng nháy mắt thay đổi, vội vã buông đòn gánh xuống, thi lễ với Trần Trầm.
- Ngoại môn đệ tử Mộ Dung Vân Lan bái kiến Thánh Tử.
Thấy vậy mắt Trần Trầm sáng người, toàn thân vô cùng thoải mái, trong lòng yên lặng tán thưởng Mộ Dung Vân Lan mười tám lượt.
Nhìn đi nhìn đi, đúng là tiểu thư khuê các, đủ cấp bậc lễ hiểu, cũng hiểu rõ thị phi.
Vừa nghĩ đến đây, Trần Trầm nở nụ cười ấm áp, thản nhiên:
- Sư muội không cần đa lễ, Thánh Tử chẳng qua chỉ là danh xưng, ngươi ta từng quen biết, gọi sư huynh là được.
Mấy lời này Trần Trầm nói rất lớn, chung quanh mấy chục mét đều nghe rõ hai chữ Thánh Tử, ánh mắt mọi người lập tức chú mục về phía này.
- Hắn chính là Thánh Tử à?
- Hình như là vậy, ngươi xem, nữ nhân cao ngạo như Mộ Dung Vân Lan cũng phải khúm núm trước mặt hắn.
Nghe mọi người nghị luận, giọng Trần Trầm biến lớn:
- Sư muội, bản Thánh Tử đến đây là muốn gặp lại bằng hữu cũ, không biết người có thấy Trương Kỵ ở đâu không?
Nghe đến đây, đám ngoại môn đệ tử đã hoàn toàn xác nhận được thân phận Trần Trầm, vội đến bái kiến.
Nói đùa, người ta là chưởng môn tương lai đấy, sao bọn họ dám tùy tiện đắc tội.
- Ngoại môn đệ tử Chu Kiến bái kiến Thánh Tử!
- Ngoại môn đệ tử Sở Giang bái kiến Thánh Tử!
...
Trong thoáng chốc, người người khom lưng, thấy một màn như vậy, sắc mặt Mộ Dung Vân Lan phức tạp đến cực điểm.
Có ai ngờ tiểu tử ngày đó không muốn cùng đường với mình giờ lại trở thành Thiên Vân tông Thánh tử, cho dù ngày sau nàng có bước vào nội môn cũng bị hắn đè ép trên đầu.
- Mọi người không cần phải khách khí, đều là đồng môn, đừng có Thánh Tử Thánh Tử, gọi sư huynh là được.
Trần Trầm ngoại mặt thì bảo mọi người chớ có nên khách khí, nhưng trong bụng thì như mở cờ.
Cái thân phận Thánh Tử này dùng thật tốt nha!
- Trần sư huynh, có lẽ Trương Kỵ đang ở sườn núi, chúng ta vừa gia nhập ngoại môn, trước khi có tu vi, mỗi ngày đều phải gánh một lượng nước nhất định. - Mộ Dung Vân Lan điểu chỉnh cảm xúc, cung kính nói.
- Thì ra là thế, vậy để ta lên núi tìm hắn, các ngươi cứ làm việc của mình đi.
Trần Trầm cười đáp lại, sau đó long hành hổ bộ đi lên núi.
Chờ hắn đi khỏi, nháy mắt đám đệ tử ngoại môn bùng nổ.
- Hắn chính là Thánh Tử, cảm giác rất bình dị, gần gủi nha, không giống người xấu!
Để tử ngoại môn được Trần Trầm đỡ một cái hưng phấn nói.
- Đúng nha, hơn nữa còn rất đẹp trai! - Có nữ đệ tử lộ ra bộ dáng háo sắc.
...
Trần Trầm lên núi không bao lâu, quả nhiên gặp Trương Kỵ ở sườn núi.
Trương Kỵ đang gánh hai thùng nước, đầu đầy mồ hôi, nhưng vẻ mặt lại vô cùng hạnh phúc. Trần Trầm cũng không biết tiểu tử này có cái gì lại cao hứng như vậy.
- Đại… Đại ca?
Đột nhiên nhìn thấy Trần Trầm, Trương Kỵ lộ vẻ khiếp sợ, sau đó từ khiếp sợ biến thành cuồng hỉ.
- Đại ca, đúng là ngươi, nghe nói ngươi trở thành đệ tử chưởng môn! Ta cao hứng đến mức nửa đêm không ngủ được đấy!
Nhìn Trương Kỵ thần sắc hưng phấn, Trần Trầm có chút ngượng ngùng, đã nhiều ngày như vậy, hôm nay hắn mới nhớ đến tiểu đệ này. Nói thật, người là đại ca như hắn quả có chút đúng.
- Trương Kỵ, ta nghe Mộ Dung Vân Lan nói đệ tử nếu không có tu vi, mỗi ngày đều phải gánh nước, nhưng không phải ngươi đã bước vào Luyện khí tầng 1 rồi sao?
Nghe vậy, Trương Kỵ tỏ ra thần bí, liếc nhìn chung quanh một lượt, sau đó mới nhỏ giọng nói:
- Đại ca, ngươi không biết, không có tu vi, mỗi ngày xuống núi gánh hai đôi nước là có thể đổi một khối hạ phẩm linh thạch. Ta có tu vi trên người, một ngày cao thấp gánh tám chuyến cũng không thấy mệt.
- Ngươi biết tám chuyến là sao không? Đủ để đổi bốn khối Linh thạch đấy, ta hỏi những vị sư huynh khác, một khối Linh thạch có thể bán 1 vạn lượng!
- Đại ca, chỉ cần gánh nước, một ngày có thể lời được 4 ván lượng! Lão thiên của ta ơi, Thiên Vân tông này thật sự quá mỹ hảo!
Nói xong, Trương Kỵ lộ vẻ đắc ý, một bộ ngươi xem, ngươi xem ta có cơ trí không.
Nghe đến đây, khóe mắt Trần Trầm giật giật liên hồi, tiểu đệ nhà hắn lại là cái tiền đồ này…
Đồng thời, hắn rốt cuộc cũng ý thức được đãi ngộ Thánh Tử của mình là bực nào phong phú.
Vài ngày tiêu tốn ngàn khối Linh thạch, vậy mà không thấy sư phụ đau lòng chút nào, nếu nói chuyện này với Trương Kỵ, dám tiểu tử này hoài nghi nhân sinh lắm chứ chẳng chơi.
- Ta dự định sau khi kiếm được 100 khối Linh thạch sẽ đi đến chỗ ngoại môn trưởng lão đăng ký tu vi, đúng rồi, đại ca, ngươi có cần Linh thạch không?
Vừa nói, Trương Kỵ vừa móc từ trong ngực ra ba khối Linh thạch còn dính mồ hôi nhét vào ngực Trần Trầm, một bộ chúng ta là huynh đệ, không cần phải khách khí.
- Trương Kỵ, ta là Thánh Tử, có thể thiếu Linh thạch được sao? Ngươi mau đi đăng ký tu vi đi, chớ có gánh nước nữa, đại ca ngươi là Thiên Vân tông Thánh tử, sao ngươi lại vì mấy khối Linh thạch mà đi gánh nước, đây chẳng phải làm mất thể diện ta sao? Ngày sau có thiếu Linh thạch, cứ trực tiếp hỏi đại ca là được, đại ca không thiếu chút Linh thạch này cho ngươi.
Trần Trầm vội trả lại ba khối Linh thạch kia cho Trương Kỵ, dù hắn không có lương tâm thì cũng không cách nào thản nhiên cầm Linh thạch mà Trương Kỵ đã tân tân khổ khổ gánh nước đổi lấy.
- Đại ca… Thế nhưng cơ hội này rất khó có được. - Mặt Trương Kỵ vô cùng xoắn xuýt, hiện tại, trong đầu hắn chỉ có một câu: “Một ngày 4 ngàn lượng.”
- Đừng nghĩ mấy thứ… loạn thất bát tao, chờ ta quen thuộc Thiên Vân tông, sẽ an bài cho ngươi đến chủ phong, đến lúc đó, ngươi sẽ biết một ngày 4 khối Linh thạch chẳng là cái đinh gì. - Trần Trầm chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, mắng.
...
Cùng lúc đó, tin tức Trần Trầm xuất hiện cũng truyền đến Thiên Kiếm Phong - nơi ở của nội môn đệ tử.
Nghe tin, đám nội môn đệ tử sục sôi, tập trung chú ý vào hai tiểu viện.
- A? Tiểu tử kia thật sự xuống núi? Còn đi Thiên Cần Phong?
Trong sân, sau khi nghe được báo cáo, một nam tử hùng tráng lộ vẻ hưng phấn.
Gia gia của hắn là trưởng lão thủ tịch Thiên Vân tông, hiển nhiên hắn biết được xuất thân của Trần Trầm.
- Đúng vậy. - Nội môn đệ tử vừa đến báo tin đáp.
Nghe hắn nói thế, nam tử hùng trán nhếch mép cười lạnh không thôi.
- Hương dã thôn phu cho dù bay lên đầu cành thành Phương Hoàng, thì bản chất bên trong cũng vẫn là hương dã thôn phu. Hôm nay ta sẽ khiến toàn bộ Thiên Vân tông biết rõ điểm này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận