Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 456: Vạn Sự Sẵn Sàng

Chương 456: Vạn Sự Sẵn SàngChương 456: Vạn Sự Sẵn Sàng
.Chương 456: Vạn Sự Sẵn Sàng
- Ngươi... Ngươi là?
Ngạo Vũ hoảng sợ, cái cổ ngửa ra sau đến một góc độ cực kỳ khoa trương.
Người trước mặt này từng gặp hắn, nhưng hắn có chút không dám tin tưởng đây là người kia trong ấn tượng của hắn.
- Tiền bối, nơi đây không nên ở lâu, chúng ta vẫn trước đi nơi khác lại nói.
Trần Trầm dứt lời, sau đó từ trong nhẫn trữ vật của những Đệ tử Tà Long tông kia tìm được một đồ vật tương tự với túi Linh Thú.
- Tiền bối, ủy khuất ngươi trước đợi ở chỗ này.
- Ngươi... Ngươi...
Ngạo Vũ chưa lấy lại tinh thần, lúc này từ xa xuất hiện mấy đạo lưu quang, nhìn thấy mấy đạo lưu quang kia, hắn mới phản ứng lại, không nói hai lời chui vào trong túi Linh Thú.
...
Tầm nửa ngày sau.
Một người một rồng chui vào trong một ngọn núi sâu, Ngạo Vũ biến thành kích thước chỉ bằng một người.
Giờ phút này, nó rốt cục ý thức được chuyện gì xảy ra.
“Tiền bối” trước mặt này dĩ nhiên là người quen của nó ở Hạ giới! Mà khi nó phi thăng, người quen này chỉ mới là Luyện Hư sơ kỳ mà thôi, thậm chí bị một tu sĩ nhân tộc truy sát như chó.
Kết quả hắn đến Thượng giới, không lâu lắm đã gặp lại người quen này.
Mà lần này, bị đuổi giết như chó là nó, cứu nó cũng là người quen này.
Long sinh duyên ngộ này quả nhiên là kỳ diệu chí cực, chẳng lẽ tiểu gia hỏa lúc trước không đáng chú ý này ăn Tiên Đan gì nên mớ có thực lực bây giờ?
Nói thật, nếu không gặp được tiểu gia hỏa này, nó đã sắp quên có người như vậy.
- Tiền bối...
Nghe được tiếng gọi này, Ngạo Vũ liên tục lắc đầu nói:
- Khụ khụ, giờ đây ngươi đã xưa đâu bằng nay, không cần tiếp tục xưng hô ta là tiền bối, ngươi ta đạo hữu tương xứng là đủ.
Nói xong nó trong mắt lóe lên một tia xấu hổ.
Xưng đạo hữu, thực ra đều là da mặt nó dày, lấy thực lực bây giờ của Trần Trầm, bóp chết nó phỏng chừng dễ như trở bàn tay, làm gì có loại đạo hữu này?
- Vậy Ngạo đạo hữu, sau này có tính toán gì?
Trần Trầm cười hỏi.
Ngạo Vũ nghe vậy rơi vào trầm tư, qua thật lâu mới lắc đầu:
- Nguyên bản ta là muốn tìm tiền bối tộc ta, nhưng Thượng giới này không giống trong tưởng tượng của ta, tiền bối tộc ta còn sống hay không đều khó nói, đối với sau này, ta không có tính toán gì.
Sau khi Trần Trầm nghe xong, nói thẳng:
- Ngạo đạo hữu, nếu không như vậy, sau này ngươi đi theo ta đi, ta ở Nam Vực này đã có một tông môn đặt chân, tuy thực lực tông môn không quá mạnh, nhưng chỉ cần không gây chuyện thị phi, tự vệ vẫn không vấn đề.
Ngạo Vũ nghe có chút tâm động.
Nói thật, nó mới vừa vừa phi thăng đãrơi vào Nam Vực, từ khi đi tới Thượng giới này, nó mấy lần gặp nạn, cũng dựa vào vận khí, mới biến nguy thành an.
Nếu nói không muốn có chỗ dựa ổn định, đó là không thể nào, nhưng trong lòng nó cũng có một chút lo lắng.
Trần Trầm liếc mắt đã nhìn ra lo lắng của nó, lắc đầu khẽ cười nói:
- Theo ta ngươi ta vẫn như cũ là đạo hữu, ta sẽ không buộc ngươi làm bất luận chuyện gì không thích.
Ngạo Vũ bị nhìn xuyên tâm tư có chút xấu hổ, nói:
- Vậy đạo hữu, ngươi cầu cái gì?
- Ngươi và ta đến từ cùng một giới, lúc trước ngươi đã cứu ta một lần, giúp đỡ lẫn nhau không phải bình thường sao?
Lời nói của Trần Trầm làm cho trong lòng Ngạo Vũ có chút cảm động, nghĩ lại, xác thực là như thế.
Hiện tại nó là một cô gia quả long, Trần Trầm có thể cầu nó cái gì?
Cầu tu vi Phân Thần sơ kỳ của nó hay là cầu nó nghèo đây?
Coi như nó còn có chút đặc thù giá trị, nhưng chút ít giá trị này xa không đáng phải Trần Trầm mạo hiểm chém giết một đệ tử đại tông môn.
Giải thích duy nhất cũng chỉ có thể là tình cảm.
Nghĩ tới đây, Ngạo Vũ gật đầu nói:
- Đã như vậy, vậy ngày sau tại hạ sẽ theo đạo hữu, nếu đạo hữu có gì cần trợ giúp, chỉ cần ta có thể làm được, tuyệt không chối từ!
- Đã như vậy, cứ quyết định như vậy đi.
Trần Trầm nở nụ cười hớn hở, xem như vì chuyện này kết thúc khúc nhạc dạo.
...
Cùng lúc đó, trong chỗ sâu một ngọn núi lớn ở Nam Vực, đứng sừng sững lấy một kiến trúc Thần Điện cự đại, nơi này là một phân điện của Tà Thần điện.
Bên trên phân điện sắp hàng vài trăm tượng tiểu nhân, đúng lúc này, một tượng tiểu nhân đột nhiên xuất hiện vết rạn, cuối cùng phanh một tiếng biến thành mảnh nhỏ.
Trước điện, một hắc y lão giả chậm rãi mở mắt, nhìn về phía mảnh vỡ kia, lông mày hơi hơi bốc lên.
Một giây sau, một bóng người cỡ ngón tay đột nhiên xuất hiện, chính là Đệ tử Tà Thần điện vẫn lạc kia.
- Trưởng lão! Ngươi phải báo thù cho ta!
Tiểu nhân khóc ròng ròng, trong mắt đã có vô tận hận ý, cũng có vô tận hối hận.
Hắc y lão giả lạnh lùng nói:
- Là ai chém giết ngươi?
- Là Thiên Ma thành, một đệ tử thân truyền của Thiên Ma thành, ta thấy hắn tu luyện Cửu Chuyển Kim Thân Quyết!
Cánh tay tiểu nhân vung vẩy, ngữ tốc cực nhanh, mà nói xong câu đó, thân ảnh của hắn đã mờ đi mấy phần, xem ra bất cứ lúc nào cũng sẽ tiêu tán.
- Đệ tử thân truyền của Thiên Ma thành? Ngươi đắc tội hắn?
Hắc y lão giả hết sức kinh ngạc hỏi.
- Ta không có! Ta cũng không nhận ra hắn! Hắn vừa xuất hiện đã diệt bốn Đệ tử Tà Long tông đi theo ta! Sau đó càng lạnh lùng hạ sát thủ đối với ta!
Tiểu nhân một mặt biệt khuất, cực kỳ oán giận nói.
- Hình dạng của hắn thế nào.
Hắc y lão giả lại hỏi.
Phải biết đệ tử thân truyền của Thiên Ma thành cũng không phải đệ tử bình thường, số lượng cực kỳ thưa thớt, mỗi người đều có tiếng tăm lừng lẫy, những đệ tử bình thường này không biết, nhưng hắn lại toàn bộ đều biết.
- Hắn đeo mặt nạ, nhưng ta có thể thấy rõ diện mục chân thật của hắn!
Nói rồi tiểu nhân bắt đầu hình dung tướng mạo chân thực của Trần Trầm, hắc y lão giả nghe một hồi nhíu mày.
Đệ tử thân truyền của Thiên Ma thành trong Hợp Thể cảnh giới trở xuống có bốn người, nhưng hắn không nhớ rõ có người nào là tướng mạo này.
Chẳng lẽ là đệ tử thân truyền cất giấu của Thiên Ma thành?
Thực ra cái này rất có thể, tông môn nào mà không có mấy thiên kiêu ẩn tàng? Tà Thần điện bọn hắn cũng có.
- Trưởng lão, hắn nắm giữ mộc chi pháp tắc! Còn có một pháp bảo hình viên gạch cực kỳ cường hoành! Trưởng lão, còn mời thay ta lấy lại công đạo!
Tiểu nhân gấp rút quát, nói xong thân hình hắn bỗng nhiên lờ mờ, tiêu tán tại giữa thiên địa.
Hắc y lão giả nhắm mắt lại, sau đó mãnh liệt đứng lên, đi ra ngoài đại điện.
Tà Thần điện là chúa tể Nam Vực, ở trong phạm vi Nam Vực, đệ tử Thiên Ma thành cũng dám tùy ý đánh giết Người của Tà Thần điện bọn hắn, việc này không có khả năng cho qua như thế.
Cho dù người kia là đệ tử ẩn tàng của Thiên Ma thành, hắn cũng phải bắt đối phương tới, để Thiên Ma thành cho cái thuyết pháp!
...
Trần Trầm không biết mình diệt mấy tu sĩ lại đưa tới hiệu ứng hồ điệp, tạo thành hai siêu cấp thế lực bắt đầu ma sát.
Giờ khắc này, hắn mang theo Ngạo Vũ ở bên ngoài mua một chút vật liệu luyện khí, về phần nghe ngóng chuyện Hậu duệ Chân Linh, hắn không biểu hiện ra ngoài, chỉ là đặc biệt lưu ý một phen.
Chủ yếu là sợ lưu lại bóng ma tâm lý cho Ngạo Vũ.
Trong nháy mắt, sau khi lắc lư nửa tháng ở bên ngoài, Trần Trầm quay trở về Kim Thánh tông, người thứ nhất nhìn thấy chính là Kim Tông chủ.
- Thiên Vận đạo hữu, không biết việc này có thuận lợi hay không?
Kim Tông chủ thấp thỏm hỏi,
Dính đến thần kim và đại lượng pháp bảo luyện chế, tuy Thiên Vận Tử này đã đảm bảo, giao tiền đặt cọc, nhưng hắn vẫn như cũ lo lắng tông môn đối phương không đồng ý.
Cuối cùng, tuy Kim Thánh tông bọn hắn sở trường luyện khí, nhưng luyện khí cho siêu đại tông môn, bọn hắn còn có chút không đủ tư cách.
- Tất nhiên thuận lợi.
Trần Trầm cười nói.
- Vậy Vạn Hóa Thần Kim...
Trong mắt Kim Tông chủ lóe lên một vệt sáng.
Vạn Hóa Thần Kim là thần kim giới hạn thấp nhất trong thập đại thần kim, yếu đều yếu hơn vật liệu luyện khí phổ thông, nhưng hạn mức cao nhất cũng là cao nhất, mạnh lên, không gì có thể so.
Bực thần tài này, hắn thân là Luyện Khí sư tự nhiên muốn kiến thức một phen.
Trần Trầm nhìn hắn một cái, lắc đầu nói:
- Kim Tông chủ, ta không mang trên người, Vạn Hóa Thần Kim không thể coi thường, không thể luyện chế ở quý tông môn, mong rằng lý giải.
Nghe nói như thế, ánh mắt Kim Tông chủ mờ đi mấy phần, nhưng mà hắn cũng có thể lý giải.
Một phương diện, phòng hộ của Kim Thánh tông bọn hắn không đủ mạnh, thứ hai, Kim Thánh tông hiển nhiên cũng không chiếm được trăm phần trăm tín nhiệm của tông môn người ta.
- Thiên Vận đạo hữu, ta có thể lý giải, là ta nghĩ quá giản đơn, các loại tài liệu này lại thế nào cẩn thận cũng không đủ.
- Đạo hữu có thể suy nghĩ cẩn thận là tốt, nếu lần này có thể thuận lợi, ngày sau có lẽ còn có cơ hội luyện chế thần kim, chỉ là không biết, giờ đây vật liệu luyện khí chuẩn bị thế nào?
Trần Trầm trấn an một câu, lại hỏi.
- Kim Thánh tông chúng ta dùng tất cả Linh Thạch mua vật liệu luyện khí, lại thêm tất cả tồn kho, chuẩn bị bực này tuy không sánh được những đại tông môn kia, nhưng đã là cực hạn của Kim Thánh tông chúng ta!
Kim Tông chủ phấn chấn tinh thần, ánh mắt dần dần trở nên dao động phát sáng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận