Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 529: Giao Tiếp.

Chương 529: Giao Tiếp.Chương 529: Giao Tiếp.
.Chương 529: Giao Tiếp.
Rời Dịch thành xong, Trần Trầm liền đi Thăng Long thành.
Thăng Long thành cách Lê Tiên tông cùng Kim Thánh tông bất quá hai vạn dặm xa, đoạn khoảng cách này cho dù không ngồi Truyền tống trận cũng không tốn bao nhiêu thời gian.
Tại nơi Thượng giới này, đi ra liền ngồi Truyền tống trận dù sao cũng chỉ là số ít người, càng nhiều tu sĩ cấp thấp đều lựa chọn phi hành, trừ phi gặp được chuyện gấp gáp, mới có thể ngồi một lần Truyền tống trận.
Cho nên đừng nhìn có vài thành xa xôi ngồi mấy lần Truyền tống trận liền có thể đến, nhưng trên thực tế liên hệ giữa thành cùng thành cũng không chặt chẽ, thậm chí là đứt gãy.
Cũng tỷ như cái Thăng Long thành này, mặc dù là thành trì bộ hạ Thiên Ma thành, nhưng liên hệ cùng những thành trì Thiên Ma thành khác cũng không chặt chẽ, ngược lại quan hệ cùng thành trì phụ cận thêm gần một chút.
Bất quá bởi vì nguyên nhân nó có bối cảnh lớn, cho nên thành trì phụ cận bình thường đều ở vào trạng thái bị Thăng Long thành lấn ép.
...
Nửa ngày sau, Trần Trầm đến phía trước cửa thành Thăng Long thành.
Thành trì này càng hùng vĩ, càng bao la hơn so với những thành trì phụ cận khác, cả tu sĩ thủ thành đều là một mặt ngạo sắc.
- Vị đại nhân này, ngươi tới cái này Thăng Long thành muốn làm gì? Nếu như có cần gì, ta có thể giúp ngươi truyền bẩm.
Bất quá những tu sĩ thủ thành này nhìn thấy Trần Trầm, thái độ lại hết sức cung kính.
Bởi vì trên mình Trần Trầm mặc chính là y phục đệ tử chính thức Thiên Ma thành, địa vị khác một trời một vực cùng bọn hắn những đệ tử thân phận ngoại vi này.
- Ta là Trần Trầm, tới tiếp quản Thăng Long thành này.
Trần Trầm không rảnh lãng phí thời gian cùng những đệ tử giữ cửa này, mở miệng liền trực tiếp nói rõ thân phận.
Nghe được danh tự Trần Trầm, tu sĩ thủ thành kia run một cái, xong vậy mà trực tiếp quỳ xuống, mấy tu sĩ khác thấy vậy đồng dạng quỳ xuống theo.
- Nguyên lai là Trần Trầm đại nhân! Tin tức đại nhân ngài muốn tiếp quản Thăng Long thành đã sớm truyền tới, chỉ không nghĩ tới đại nhân ngài đến nhanh như vậy! Sớm biết như vậy...
Nói xong hắn tranh thủ thời gian ngoảnh lại nhìn một tên tu sĩ trẻ tuổi phía sau một chút.
- Còn không nhanh đi thông tri thành... Thay thành chủ!
Hắn mới mở miệng, tu sĩ trẻ tuổi kia tranh thủ thời gian đứng lên, vội vàng hấp tấp bay vào trong thành.
Bốn phía có không ít tu sĩ đi ngang qua ngừng chân, bên trong ánh mắt đã có hiếu kỳ cũng có kính sợ.
...
Ước chừng qua mười phút đồng hồ, cửa thành đột nhiên mở ra, hơn trăm người trùng trùng điệp điệp đi ra, cầm đầu là một tên lão giả mặt trắng, thân mặc áo đen, ánh mắt cho người ta cảm giác khôn khéo.
- Chúng ta cung nghênh thành chủ đại giá!
Hơn trăm người cùng kêu lên hô to, không thể không nói cho Trần Trầm đủ mặt mũi.
- Không cần phải khách khí, thực ra ta người này rất ưa thích điệu thấp.
Khóe miệng Trần Trầm hơi vểnh, không tự chủ lộ ra nụ cười.
- Đại nhân, sự tình giao tiếp hay là theo ta đi phủ thành chủ nói chuyện đi.
Lão giả mặt trắng cười nói.
Trần Trầm tự nhiên không cự tuyệt, ngay sau đó hắn được hơn trăm người vây quanh, bước vào Thăng Long thành.
Hắn vừa đi, chung quanh lập tức ồn ào lên.
- Nguyên lai hắn là Trần Trầm! Thập đệ tử Thiên Ma thành chủ!
- Quả nhiên tuấn tú lịch sự!
- Ha ha, ta thành đệ tử Thiên Ma thành chủ, ngươi thấy ta cũng sẽ cảm thấy ta tuấn tú lịch sự.
- Xuỵt, nói tầm bậy cái gì!
...
- Đại nhân, đây là trương mục lớn nhỏ Thăng Long thành, mời ngài xem qua.
Vào phủ thành chủ xong, lão giả mặt trắng giao một mai ngọc giản vào trong tay Trần Trầm.
Trần Trầm cũng không khách khí, trực tiếp tiếp nhận bắt đầu xem xét.
Bên trong Thăng Long thành này hơn ba trăm nhà cửa hàng lớn nhỏ, trong đó có một trăm nhà trực thuộc Thăng Long thành, ngạch số chung quy mỗi ngày chuyển đổi thành Linh Tinh đại khái năm mươi Linh Tinh, lợi nhuận tại năm Linh Tinh tả hữu.
Còn lại hơn hai trăm nhà đều là lấy hình thức thu tô lợi nhuận, lợi nhuận cũng năm Linh Tinh.
Nói tóm lại, một ngày Thăng Long thành lợi nhuận mười Linh Tinh.
Tuy nghe không nhiều, nhưng Trần Trầm biết con số này cũng không nhỏ, một ngày mười Linh Tinh, một năm là hơn ba ngàn Linh Tinh.
Mà toàn bộ tông môn dự trữ Kim Thánh tông cũng không đến một trăm Linh Tinh, thật muốn tính ra, năng lực lợi nhuận Thăng Long thành này chỉ sợ không thua Dịch thành.
Dựa lưng vào Thiên Ma thành cái núi dựa lớn này, quả nhiên là buôn bán tốt, khó trách Chu Phục thà trả giá đại giới một tòa thành trì cũng muốn dính vào cái chỗ dựa chính mình này.
- Đại nhân, giờ đây bên trong Thăng Long thành có bốn trăm người tu sĩ Thiên Ma thành, trong đó năm mươi tên Phân Thần tu sĩ, loại trừ ta còn có hai tên Hợp Thể tu sĩ, về phần tu sĩ khác liền đều là Luyện Hư.
- Chúng ta những người này khống chế Thăng Long thành, hàng năm nộp lên cho Thiên Ma thành ba ngàn Linh Tinh, tuy không sánh được những thành trì phía Bắc kia, nhưng cũng coi là tận lực.
Lão giả mặt trắng nói xong thương cảm lên, vành mắt đỏ ửng.
Khi tân thành chủ tiếp quản Thăng Long thành, hắn người phía trước đảm nhiệm thành chủ này bị phía trên trực tiếp điều đi địa phương khác, nói cách khác hắn tại bên trong Thăng Long thành nơi này cũng không được bao lâu.
- Các vị khổ cực, về sau ích lợi trực tiếp giao cho ta là được, không cần lại giao cho Thiên Ma thành.
Trần Trầm cười nói.
Bỏ qua phí tổn nuôi tu sĩ, một năm có thể kiếm lời ba ngàn Linh Tinh, đây quả thực là một gà mái Linh Tinh.
Khó trách vô luận là Thiên Ma thành hay là Tà Thần điện hoặc là Tiên Minh đều không cho phép môn phái nhỏ tùy ý xây thành trì, bực chỗ tốt này vẫn nên nắm ở trong tay chính mình mới thực tế.
- Đúng rồi, ích lợi Truyền tống trận trong thành thế nào?
Trần Trầm lại hỏi.
Nghe nói như thế, đám tu sĩ tại chỗ sắc mặt không khỏi biến đổi, trong mắt lão giả mặt trắng càng toát ra vẻ kinh hoảng.
Trần Trầm cười không nói, Truyền tống trận thứ này không giống bán đan dược pháp bảo, có vật thật ở nơi đó, cho nên thứ này cũng là giả mạo tốt nhất.
- Ách, thành chủ, Truyền tống trận này tiêu hao rất nhiều Linh Thạch, Thăng Long thành chúng ta không lợi nhuận.
An tĩnh một lát, lão giả mặt trắng có chút mất tự nhiên nói.
Trần Trầm thấy vậy cười cười, nói ra:
- Có vấn đề gì cũng không sao, chuyện trước kia ta sẽ không truy xét, chỉ cần về sau làm việc thật tốt là được.
Một đám tu sĩ nghe đến đây tất cả đều thở phào một hơi, thần tình cũng biến thành buông lỏng xuống.
Trần Trầm kiếp trước là quản lý học sinh, những tu sĩ này tuy đều là nhân tinh, nhưng ở phương diện buôn bán thương nghiệp cùng hắn so sánh cũng chỉ là xú đệ đệ mà thôi.
Nhìn tình huống Thăng Long thành mấy lần xong, Trần Trầm nhìn về phía lão giả mặt trắng kia.
- Không có vấn đề gì lớn, ngươi có thể đi.
Cái lời trực bạch này để lão giả mặt trắng kia có chút xấu hổ, bất quá rất nhanh hắn liền phản ứng lại, cáo từ một tiếng xong xoay người rời đi.
Chờ hắn đi, mọi người tại chỗ phảng phất mất đi chủ kiến, trên mặt dần dần hiện ra mờ mịt đối với tương lai.
Trần Trầm thấy vậy tựa vào trên ghế ngồi, ngữ khí bình thản nói:
- Hơn sáu vạn dặm phương Tây Thăng Long thành có tòa thành gọi là Dịch thành, chắc hẳn các ngươi cũng đều nghe nói qua, cái Dịch thành này do Đan Hà tông khống chế, tuy bối cảnh không lớn như chúng ta, nhưng lợi nhuận lại không ít hơn chúng ta, các ngươi nói cái này là nguyên nhân gì?
Một đám tu sĩ nghe vậy tất cả đều bị dọa phát sợ.
Phải biết Trần Trầm này chính là đệ tử thành chủ Thiên Ma thành, mà thành chủ là người bọn hắn phải giao ra hết thảy Thăng Long thành, trong đó liền bao gồm tính mạng dòng dõi của bọn họ.
Giờ đây nói loại lời này là có ý gì? Không là nói bọn hắn vô năng sao?
Chẳng lẽ muốn ra oai phủ đầu với bọn hắn sao?
Thế nhưng cần gì cái này chứ, khoảng cách thân phận quá lớn, bọn hắn nào dám tính toán nhỏ nhặt cái gì?
- Là bọn thuộc hạ vô năng!
- Mong rằng thành chủ thứ tội! Ngày sau ta tất nhiên sẽ càng cố gắng! Tranh thủ lợi nhuận nhiều hơn một trăm Linh Tinh!
Từng tu sĩ đưa tay bảo đảm, Trần Trầm cũng lắc đầu cười khẽ một tiếng nói:
- Một trăm Linh Tinh là cái gì, ta cảm thấy ít nhất phải tăng gấp đôi.
- A!
Vừa nói lời này, đám tu sĩ tại chỗ cùng nhau hít vào một ngụm khí lạnh.
Tăng thêm một hai trăm Linh Tinh, bọn hắn nhiều người như vậy bớt ăn bớt mặc có lẽ có thể thỏa mãn tân thành chủ này.
Thế nhưng tăng gấp đôi... Muốn cái mạng già của bọn hắn cũng không làm được a?
Chẳng lẽ đây là muốn bọn hắn đi bán thân sao?
Nghĩ tới đây, sắc mặt tất cả tu sĩ đều xụ xuống, bày ra thành chủ lòng tham không đáy như thế, cuộc sống sau này bọn hắn sợ là không dễ chịu lắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận