Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 112: Ngươi Là Người Phương Nào?

Chương 112: Ngươi Là Người Phương Nào?Chương 112: Ngươi Là Người Phương Nào?
         Nửa giờ sau, Trần Trầm mỗi bước để lại một cái hố to, đi đến khe nước cất giấu tượng Ma Thần.
So với những truyền thừa khác nằm ở vị trí vô cùng ác liệt, khe suối này thập phần tươi đẹp, không chỉ có một ít cá tung tăng bơi lội, bên bờ suối ngẫu nhiên còn có ấu thú chạy đến uống nước.
Chứng kiến cảnh tượng thập phần tường hòa này, Trần Trầm càng đề cao cảnh giác.
Đây là Ma Thần truyền thừa, với thân thể của hắn hiện tại cũng vẫn có thể gặp phải nguy hiểm.
- Hệ thống, phụ cận có bẫy rập hay khảo nghiệm gì không?
“Không có.” – Hệ thống máy móc đáp.
Nghe xong, Trần Trầm cẩn thận từng chút một tiến lên phía trước, mỗi một khoảng lại hỏi một lần, nhưng đáp án vẫn không đổi.
Cuối cùng, Trần Trầm cũng tìm được tượng Ma Thần trong khe nước.
Tượng Ma Thần này chỉ cao có hai mươi phân, cầm trong tay hệt như một món đồ chơi.
So với cái thấy trong lòng núi của Chu Nhân Long thì cái tượng trước mắt quá đỗi bình thường, không chỉ diện mạo không dữ tợn, thậm chí còn hơi soái, nói hắn là ma, không bằng nói là tiên nhân.
Nhưng Trần Trầm biết chắc đây mới chân chính là Ma Thần.
Hệ thống đã chứng thực thì không sai đi đâu được.
- Hệ thống, phụ cận có thứ gì có thể mở ra Ma Thần truyền thừa không?
“Máu của Kí chủ.”
Nghe được đáp án từ hệ thống, Trần Trầm hít sâu một hơi, lấy ra một thanh đao, cứa lên người.
Máu tươi nhỏ lên cái tượng Ma Thần bình thường kia, ban đầu không có bất kỳ biến hóa nào, nhưng càng lúc càng nhiều máu nhỏ lên, tượng Ma Thần vốn nhắm mắt vậy mà từ tử mở ra.
Quỷ dị hơn là nó còn cười.
Không đợi Trần Trầm kịp phản ứng, trên tượng Ma Thần đột nhiên bắn ra một đạo quang mang, nhắm thẳng vào trán Trần Trầm.
Trần Trầm chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, đợi hắn khôi phục ý thức, đã bất tri bất giác xuất hiện trong một không gian hư vô tăm tối.
Mà trước mặt hắn, có một nam nhân trung niên nho nhã đang lẳng lặng đứng đó, đưa lưng về phía hắn.
Tuy không nhìn rõ diện mạo người nọ, nhưng thông qua khí chất, Trần Trầm biết chắc hắn chính là người mà pho tượng khắc họa.
- Người hạ giới, ngươi có thể thức tỉnh tượng thần, nói rõ ngươi có thể tu hành Cửu Chuyển Kim Thân Quyết, nếu là ngày sau phi thăng, đến Thiên Ma Thành tìm bản tôn, bản tôn sẽ dạy ngươi pháp môn phía sau của Cửu Chuyển.
Nói xong lời này, người trung niên đột nhiên quay đầu lại, cả người thoáng cái trở nên cao lớn, tản ra vạn trượng kim quang.
Hai mắt Trần Trầm nhắm chặt, cùng với biến hóa của nam nhân trung niên, một đoạn thông tin mạc danh kỳ diệu khắc sâu vào đầu hắn.
- Cửu Chuyển Kim Thân Quyết! – Nội tâm Trần Trầm chấn động.
So với những công pháp khác, công pháp này thật sự mạnh hơn nhiều lắm.
Bởi vì tầng cao nhất của nhất công pháp khác cũng chỉ mới đến Luyện Hư cảnh.
Thế nhưng Cửu Chuyển Kim Thân, nhất chuyển tương đương với Luyện Khí, nhị chuyển tương đương với Trúc Cơ, đến Cửu Chuyển đã cao hơn so với Luyện Hư mấy cái cấp độ.
Cùng những công pháp khác so sánh, vừa nhìn liền có thể phân cao thấp.
Hơn nữa, Ma Thần cũng không lòe loẹt như đám Ma môn môn chủ kia, không khảo nghiệm mấy thứ loạn thất bát tao, mà bản thân tự có tiêu chuẩn đặc thù.
- Đây mới thực sự là đại lão nhi! Không giống mấy tên… đần thích khoe khoang kia…
Trần Trầm thầm cảm thán, cùng lúc đó, kim quang trên người hắn càng lúc càng nồng đậm, không bao lâu sau đã tiếp cận cảnh giới tam chuyển.

Bên ngoài bí cảnh.
Chu Nhân Long vẫn ngồi trên bệ đá như trước, nội tâm không có một tia gợn sóng.
Hôm nay chính là ngày thứ mười Trương Thần tiến vào bí cảnh, nếu như có thể đạt được truyền thừa, hẳn là hôm nay cũng nên ra rồi.
- Lang Huyên Bất Diệt Chi Thể, có lẽ có thể đạt được truyền thừa không kém ta lúc trước? – Chu Nhân Long thì thào nói.
Bí cảnh này, khi còn sống chỉ có thể tiến vào hai lần, lần đầu là thời điểm trước hai mươi, còn chưa định hình được con đường tu hành.
Lần thứ hai chính là cuối con đường tu hành, sắp phải đối mặt với cái chết.
Ban đầu, hắn ở bên trong trải qua thiên tân vạn khổ, thân thể gần như sụp đổ, mới nhận được truyền thừa của môn chủ đời thứ năm.
Sau khi đi ra, bằng vào truyền thừa kia, hắn một đường quét ngang địch thủ, leo lên vị trí môn chủ, bước trên con đường của chính mình.
Nếu có một ngày, hắn cảm ứng được đại nạn giáng xuống, vậy hắn sẽ tiến vào bí cảnh, lưu lại truyền thừa.
Luận thể chất, thể chất lúc trước của hắn thua xa Lang Huyên Bất Diệt Chi Thể, nhưng trong lòng hắn có một cỗ ý chí không chịu thua, có dũng khí nghịch thiên, cho nên mới có thể dùng tư chất tạm được đi đến ngày hôm nay.
- Nếu như lấy được truyền thừa của mấy cái phân bộ khác, Trương Thần này chỉ là phế vật, đến lúc đó ném hắn đến phân bộ là được.
Chu Nhân Long thầm nghĩ.
Thời điểm hắn còn đang hiếu kỳ không biết Trương Thần sẽ nhận được truyền thừa gì, ngoài cửa, có một gã hắc y đệ tử bước vào.
- Môn chủ, phía Đại Tấn truyền đến tin tức, sau khi bình định vương thành chi loạn, Vô Tâm Tông đã hoàn toàn mất kiên nhẫn, trong vòng ba ngày, liền diệt đệ nhị tông môn, Thanh Long Môn.
- Thanh Long Môn môn chủ cùng vài vị thái thượng trưởng lão đều bị chém chết, chỉ có một số đệ tử tư chất không tệ được mang về Vô Tâm Tông.
Nghe xong, Chu Nhân Long nhếch mép cười, trong lòng núi trống trải lộ ra một chút âm trầm.
- Lần này, Vô Tâm lão tổ là thẹn quá hóa giận, vò mẻ không sợ nứt nữa rồi.
- Ha ha, Vô Tâm Tông diệt Thanh Long Môn, những tông môn khác có phản ứng gì không?
- … Trong vòng một đêm, tông chủ tứ tông Bạch Hổ Tông, Chu Tước Môn, Huyền Vũ Môn cùng Thiên Vân Tông đều đột phá Nguyên Anh, trong đó Thiên Vân Tông tông chủ đột phá đến Nguyên Anh trung kỳ.
Nghe nói thế, Chu Nhân Long nhịn không được bật cười ha hả, cái gì gọi là cầm đá nện chân mình, đó chính là hình mẫu.
Thủ đoạn cường ngạnh của Vô Tâm Tông chẳng những không thể trấn trụ được mấy cái tông môn cường đại, mà trái lại còn khơi dậy ý chí phản kháng của bọn họ.
Người bước vào con đường tu hành, vô luận là tu ma hay tu tiên, ai mà không có cốt khí.
Thấy môn chủ cười, đệ tử kia lại có hơi chua chát nói:
- Môn chủ, tứ tông liên hợp cũng chưa chắc là đối thủ của Vô Tâm Tông, quan trọng hơn nữa chính là Thiên Vân Tông tông chủ Tiêu Vô Ưu hiện không ở Đại Tấn, mà đang ở trong phạm vi Đại Chu chúng ta.
- Nghe nói bởi vì vương thành chi loạn, Thiên Vân Tông Thánh tử Trần Trầm ngoài ý muốn vẫn lạc, cho nên hắn muốn đến Đại Chu chúng ta báo thù cho đệ tử.
- Được rồi, ta đã biết, ngươi lui xuống đi! – Chu Nhân Long hừ lạnh.
Hắn hi vọng nhất chính là tứ tông liên hợp, liều một trận ngươi chết ta sống với Vô Tâm Tông, cuối cùng lưỡng bại câu thương.
Vậy mà Tiêu Vô Ưu lại không ở Đại Tấn, chỉ sợ cục diện lưỡng bại câu thương không xuất hiện.
Cái này cũng có chút đáng tiếc.

Đợi đệ tử kia rời đi, trong lòng núi lại khôi phục yên tĩnh.
Khoảng hơn nửa giờ sau, tượng Ma Thần sau lưng Chu Nhân Long đột nhiên có động tĩnh, phát ra hào quang.
Một lát sau, tượng Ma Thần bắt đầu dịch chuyển, để lộ quang môn phía sau.
Chu Nhân Long quay đầu nhìn, chỉ thấy một thân ảnh toàn thân kim quang từ bên trong đi ra.
Nhiìn thấy thân ảnh kim quang kia, hắn thoáng cái biến sắc, lạnh nhạt trên mặt biết mất vô tung, tức giận quát:
- Ngươi là người phương nào? Dám xông vào Ma môn bí cảnh?!
- Hả? Ta là Trương Thần! – Trần Trầm có hơi yên lặng, thả túi lớn sau lưng xuống, vẻ mặt vô tội đáp.
Vậy là sao, mới không gặp vài ngày mà đã quên ta rồi hả?
Bạn cần đăng nhập để bình luận