Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 382: Cẩu Phú Quý, Vật Tương Vong

Chương 382: Cẩu Phú Quý, Vật Tương VongChương 382: Cẩu Phú Quý, Vật Tương Vong
         - Ta nhớ được bên trong nhẫn trữ vật của Ngô Đức có mười hai vạn Linh Thạch trung phẩm.
Xích Mục Kim Cương lại bổ sung một câu.
Hoàng Lê nghe đến đây ngừng động tác lấy Linh Thạch ra, giận đến kém chút thổ huyết tại chỗ.
Rất rõ ràng, cửa hàng vừa rồi kia có quan hệ với Xích Mục Kim Cương này, cho nên mới biết nàng đến cùng có bao nhiêu Linh Thạch.
- Tiền bối... Nhẫn trữ vật, cho ngài.
Hoàng Lê cố nén không cam lòng nói.
Trần Trầm kinh ngạc nhìn thiếu nữ này một chút, sau đó bắt tay đặt lên cái bàn tay lớn màu đỏ kia.
Xích Mục Kim Cương biến sắc, một trương thẹn thùng đỏ thêm mấy phần,
Sau một lát, bàn tay Trần Trầm mơ hồ nổi lên màu vàng, nhìn thấy bàn tay chuyển thành màu vàng, Xích Mục Kim Cương thẹn thùng lập tức biến mất, sau đó thay thế là chấn kinh không gì sánh kịp.
- Cái này... Là Cửu Chuyển Kim Thân Quyết!
Nghe thấy tên Cửu Chuyển Kim Thân Quyết, trong lòng Trần Trầm hơi động, không ngờ Xích Mục Kim Cương này lại nhận ra công pháp của hắn.
Xem ra Cửu Chuyển Kim Thân Quyết ở Thượng giới không hề giống Hạ giới không có tiếng tăm gì.
Dù sao sau khi nói ra cái tên đó, trên mặt Hoàng Lê đối diện cũng lộ ra chấn kinh.
Công pháp mà ngay cả Hoàng Lê, loại tầng dưới chót của Thượng giới này đều biết rõ, vậy cơ bản đại biểu mọi người đều biết.
Cảm giác được bàn tay Xích Mục Kim Cương phía sau hoàn toàn buông lỏng, Trần Trầm cũng buông lỏng tay ra.
Hắn vừa vặn thiếu người dẫn đường, Xích Mục Kim Cương này là tu vi Nguyên Thần cảnh, hẳn là có thể đủ đảm nhiệm.
Chỉ là dáng dấp của gia hỏa này quá thô kệch, bộ dáng dường như không quá thông minh, xem ra vẫn phải tìm được Ngô Đức kia đến, hỗ trợ lẫn nhau một thoáng.
- Đạo hữu, không ngờ ngươi lại có thể tu luyện Cửu Chuyển Kim Thân Quyết, tha thứ tại hạ có mắt không biết Thái Sơn, còn xin đạo hữu đừng trách.
Xích Mục Kim Cương khom người nhận lỗi đối với Trần Trầm, trong mắt lộ ra một loại cảm xúc gọi là sùng bái, thân thể thậm chí run nhè nhẹ.
Ánh mắt Trần Trầm lấp lóe, không nói tiếng nào.
...
Nửa khắc đồng hồ sau.
Hắn nhìn chung biết chuyện Cửu Chuyển Kim Thân Quyết.
Công pháp này chính là công pháp lưu truyền phổ biến nhất ở Thượng giới, tùy tiện trên phố lớn đều có thể mua được, nhưng người thật có thể tu luyện cũng là trong trăm vạn không có một.
Truyền văn chỉ cần có thể tu luyện được Cửu Chuyển Kim Thân Quyết này là có thể gia nhập Thiên Ma thành, trở thành đệ tử chính thức của Thiên Ma thành,
Mà Thiên Ma thành... Chính là thế lực Ma đạo chí cường ở Thượng giới, chính là một gã làm việc vặt trong đó, cũng không phải một tán tu Nguyên Thần như Xích Mục Kim Cương hắn có thể trêu chọc được.
Càng có truyền văn, tùy ý bộ hạ của một đệ tử chính thức Thiên Ma thành đều chưởng quản lấy vài trăm thành trì, bên trên vạn ma tu, hô phong hoán vũ một giới, không gì không làm được!
So sánh với những tán tu bọn hắn, quả thực một là cự long trên trời, một là sâu kiến dưới nền đất.
Bọn hắn cả ngửa mặt trông lên thậm chí cũng không xứng...
- Đạo hữu, Cửu Chuyển Kim Thân Quyết chính là công pháp Luyện Thể chí cường, đại nhân vật như ngươi sao lại lưu lạc đến nơi xó xỉnh Sa Phong thành này?
Mặt mũi Xích Mục Kim Cương tràn đầy hâm mộ nhìn Trần Trầm, âm thanh mơ hồ có chút run rẩy, cũng không biết là e ngại hay là hưng phấn, so với vừa rồi cứ tưởng như hai người.
Về phần Hoàng Lê, kém chút hạnh phúc hôn mê bất tỉnh, mặc dù nàng biết Cửu Chuyển Kim Thân Quyết lợi hại, nhưng chưa biết rõ chỉ cần có thể luyện Cửu Chuyển Kim Thân Quyết là có thể gia nhập Thiên Ma thành.
Nếu không phải bận tâm đến thiếu nữ thận trọng, hiện tại nàng đã nóng lòng ôm lấy bắp đùi Trần Trầm, hô to một tiếng chúng ta làm bằng hữu!
A! Ai có thể nghĩ đến mình chỉ là tùy ý nhặt được người, lại có cơ hội trở thành đệ tử chính thức của Thiên Ma thành.
Nói không chừng, chuyện này sẽ trở thành chuyện đời này đáng giá nói khoác nhất của mình.
- Thiên Ma thành, cách nơi này bao xa?
Trần Trầm vốn rất bình tĩnh, nhưng nhìn Hoàng Lê như đã trúng thưởng lớn, tâm thái không khỏi cũng nhận ảnh hưởng, trở nên kích động lên.
Nói tóm lại, chính là không hiểu gì chỉ biết rất lợi hại.
Xích Mục Kim Cương nghe đến đây cẩn thận suy tư một hồi, chân thành nói:
- Rất rất xa, về phần có bao xa... Ta nghĩ tu sĩ Nguyên Thần,nhiều nhất bay mười năm là có thể bay đến.
Trần Trầm nghe vậy lảo đảo một cái, kém chút ngã xuống đất.
Nhiều nhất bay mười năm... Ta tu luyện tới bây giờ cũng chưa được mấy năm có được không?
Còn có, Thượng giới này đến cùng lớn bao nhiêu?
Nguyên Thần tu sĩ bay mười năm, coi như Thiên Ma thành ở chân trời, vậy cái Thượng giới này cũng lớn hơn phàm gian giới hàng trăm hàng ngàn lần!
Hoàng Lê ở bên cạnh nghe vậy cắn răng, cầm nhẫn trữ vật của mình nhét vào trong tay Trần Trầm.
- Trần Trầm... Đây là tất cả vốn liếng của ta, cho ngươi mượn với tư cách lộ phí, nhưng mà ngươi phải nhớ kỹ, cẩu phú quý, vật tương vong (nếu một ngày phú quý, nhất định không được quên ta)!
Bên cạnh Xích Mục Kim Cương thấy vậy cũng có chút tâm động, nhưng mà nghĩ đến vừa vặn xem như đã đắc tội tu sĩ này, trong lòng lại trở nên bắt đầu thấp thỏm không yên.
Trần Trầm không nhận nhẫn trữ vật kia, mà lẩm bẩm nói:
- Thiên Ma thành, thật có lợi hại như vậy?
- Là phụ thân ta nói cho ta biết Thiên Ma thành cực kỳ lợi hại, mà phụ thân ta, là gia gia ta nói cho hắn biết...
Xích Mục Kim Cương buồn vô cớ nói, ánh mắt nhìn về phía chân trời, trong mắt gió nổi mây phun, giống như đang nhớ lại từng Truyền Thuyết đáng sợ.
- Vậy ta quyết định, sẽ đi Thiên Ma thành!
Trần Trầm quyết định thật nhanh nói.
Hắn phải nắm chắc thời gian tăng cao tu vi, tranh thủ sớm ngày thu được thực lực tùy thời Hạ giới.
Mà đường tắt tăng cao tu vi tốt nhất tự nhiên là gia nhập đại thế lực.
Nguyên bản hắn vẫn còn muốn tìm một vài tiền bối phi thăng, nhưng giờ đây xem ra, tiền bối phi thăng so sánh với Thiên Ma thàn, quả thực là cặn bã...
Về phần cơ hội truy tung giới kia, hắn cũng luyến tiếc dùng.
Bởi vì Thượng giới này không phải là phàm gian giới, nếu như dùng tốt, nói không chừng có thể trực tiếp thay đổi vận mệnh.
Nghe được lời nói của Trần Trầm, Hoàng Lê lại cầm nhẫn trữ vật nhét vào trong tay Trần Trầm, đồng thời thần sắc nghiêm túc nói:
- Trần Trầm, ngươi người bạn này ta nhận, cẩu phú quý, vật tương vong!
Bên cạnh Xích Mục Kim Cương càng là khoa trương, trực tiếp quỳ một gối xuống đất nói:
- Đạo hữu, ta muốn trở thành tùy tùng của ngươi, theo ngươi tiến về Thiên Ma thành! Từ nay về sau, đạo hữu có mệnh lệnh, tại hạ không dám không theo, còn mời đạo hữu thành toàn!
Dứt lời, Xích Mục Kim Cương cúi đầu, trong mắt thấp thỏm bất an.
Đối với hắn, đây là một cơ hội thay đổi vận mệnh.
Nếu là lai tu sĩ này thật gia nhập Thiên Ma thành, vậy hắn với tư cách tùy tùng, địa vị lập tức sẽ tăng cao gấp trăm ngàn lần.
Dù gì, có thể từ hoàn cảnh tu luyện khủng bố của Thiên Ma thành, nói không chừng hắn cũng có thể bước vào Luyện Hư.
Trần Trầm nghe vậy rơi vào trầm tư, bắt đầu dùng hệ thống kiểm tra đo lường nhân phẩm của Xích Mục Kim Cương này.
...
Lại qua nửa ngày.
Xích Mục Kim Cương bán sạch tất cả tài sản ở Sa Phong thành, yên lặng đi theo phía sau Trần Trầm, về phần Ngô Đức, cũng bị hắn nâng ở trong tay.
Hoàng Lê kéo lấy sa điêu Hôi Hôi, gương mặt đỏ rực, có một chút xấu hổ.
Nàng đương nhiên muốn theo Trần Trầm đi xem một chút thế giới bên ngoài, nhưng nàng có tự mình biết mình, một tu sĩ Kết Đan, nàng một đường đi theo sẽ chỉ là phiền toái.
Nếu thật là liên lụy Trần Trầm, hảo cảm thật vất vả bồi dưỡng lên sẽ không còn...
- Trần Trầm, nếu không, ta vẫn là ở lại Sa Phong thành này đi? Sau này ngươi phát đạt, nhớ kỹ đến gặp ta, tùy ý ném cho ta xấp xỉ một nghìn vạn Linh Thạch trung phẩm, ta đã thỏa mãn.
Hoàng Lê yếu ớt nói.
Trần Trầm nhìn Hoàng Lê một chút, cười nói:
- Ngươi và ta có duyên, muốn đi theo ta thì theo, nhưng mà trên đường có thể có chút nguy hiểm.
Nghe được hai chữ hữu duyên này, gương mặt Hoàng Lê càng đỏ.
Chẳng lẽ Trần Trầm này coi trọng mình?
Thực ra cũng rất bình thường, ai bảo mình xinh đẹp như hoa vậy chứ?
Vừa nghĩ vậy, Hoàng Lê trực tiếp xoay người, nhịn không được lén cười lên khanh khách.
Cạc cạc cạc!
Bên cạnh sa điêu Hôi Hôi thấy vậy cũng cao hứng ngửa mặt lên bầu trời kêu to.
Nhìn bóng lưng Hoàng Lê, Trần Trầm một mặt im lặng.
Thiếu nữ này, cũng không biết đang suy nghĩ gì, thật không hổ là người sinh ra ở Sa Điêu gia tộc...
- Hoàng Lê, ta cảm thấy ngươi rất không tệ, nếu không, ngươi làm ta...
Hoàng Lê nghe được âm thanh phía sau, tốc độ tim đập lập tức tăng lên gấp mười lần, trong đầu bắt đầu thiên nhân giao chiến.
Chẳng lẽ... Chẳng lẽ... Lại!
Nếu không hay là mình đáp ứng!
...
- Nếu không, ngươi làm đồ đệ của ta, tuy tư chất của ngươi không được tốt lắm, nhưng nhân phẩm vẫn được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận