Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 493: Đại Liên Minh

Chương 493: Đại Liên MinhChương 493: Đại Liên Minh
.Chương 463: Đại Liên Minh
Tà Linh đột nhiên sợ run cả người, sắc mặt đột nhiên nghiêm lại, hết sức nghiêm túc nói:
- Một chút việc nhỏ mà thôi, thực ra cũng không vội, chúng ta hay là tìm di hài của điện chủ trước, đó mới là đại sự hàng đầu!
Trần Trầm không nói gì, chỉ im lặng nhìn Tà Linh, thẳng đến Tà Linh đầu đầy mồ hôi, mới lộ ra một nụ cười lờ mờ.
- Tà Linh đạo hữu nói phải, có thể có chuyện gì quan trọng hơn tìm di hài của điện chủ? Chúng ta vẫn nên tiếp tục tiến lên đi.
- Mọi việc đều nghe Trương đạo hữu! Trương đạo hữu đi chỗ nào ta sẽ đi chỗ đó!
Tà Linh gật đầu như giã tỏi, chờ Trần Trầm hướng Đông bay đi, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí lau mồ hôi lạnh trên trán, vội vàng hấp tấp đi theo sau.
Trần Trầm cũng mặc kệ hắn, vừa bay vừa trầm tư.
Lúc trước khi ở Hạ giới, hắn ở Linh Hư khí tông đạt được Hạo Nhiên Thánh Quang Quyết.
Thức hải Tà Đế kia thậm chí đều thành bí cảnh tu luyện của Linh Hư khí tông.
Nếu như không có gì ngoài ý muốn, có lẽ di hài của điện chủ đang ở gần Linh Hư khí tông.
Nhưng đây là Tà Thần điện muốn, không liên quan gì tới hắn, vấn đề của hắn là hắn có nên giải quyết tất tu sĩ cả Luyện Hư xuống Hạ giới lần này hay không.
Nếu diệt toàn bộ bọn hắn, Tà Thần điện chắc chắn sẽ tiếp tục phái càng nhiều tu sĩ Luyện Hư mạnh hơn tới.
Nhưng nếu không diệt bọn hắn, lấy phong cách hành sự của những người này, chắc chắn sẽ làm cho Hạ giới gà chó không yên.
- Chỉ có thể đi một bước nhìn một bước, nếu không diệt những người này, không cần chờ Tà Thần điện lại phái người tới, Hạ giới đã xong rồi.
Trong lòng Trần Trầm thầm nghĩ, ánh mắt nhìn về phía Đông, nơi đó là phương hướng cương vực của Nhân tộc, Tích Sương và đám tiểu đồng bạn của mình đều ở nơi đó.
Hắn muốn tính toán những Luyện Hư Thượng giới này, vẫn phải dựa vào tu sĩ Hạ giới hỗ trợ.
...
Cùng lúc đó, U Minh mang theo hơn hai mươi tu sĩ Luyện Hư lơ lửng ở giữa hư không.
Tất cả hơn hai mươi người này đều là tinh anh của tông môn phụ thuộc Tà Thần điện, tất cả đều có tu vi Luyện Hư đỉnh phong, cũng đảm bảo chinh phạt giới lần này.
- Bạch Đông Thăng, một giới này ngươi quen thuộc nhất, lấy tu vi điện chủ lúc trước chết trong giới này nhất định sẽ tạo thành một chút dị tượng, ngươi cẩn thận suy nghĩ một chút, giới này có nơi nào cực kỳ trứ danh, có quan hệ với cường giả vẫn lạc?
U Minh nhìn phương xa, lờ mờ hỏi.
Hắn không giống với tu sĩ khác, thân là đệ tử thân truyền của đương đại điện chủ, hắn không thiếu bất kỳ tài nguyên gì, giới này cũng không có gì hấp dẫn hắn.
Yêu cầu của hắn chỉ là tìm được di hài của điện chủ đời trước.
Bạch Đông Thăng nghe đến đây trầm tư một lát, nói:
- Một giới này, nơi tốt cơ hồ đều bị đại thế lực hai tộc nhân yêu chiếm cứ, ta nghĩ di hài của điện chủ đại nhân đời trước tám chín phần mười cũng trên tay bọn họ.
- Ồ? Vậy ngươi trực tiếp mang chúng ta đi gặp những người thống trị của một giới này, mặc dù chúng ta nhiều người, nhưng bọn hắn vẫn là địa đầu xà, quen thuộc một giới này hơn chúng ta nhiều.
U Minh đạm mạc nói.
Bạch Đông Thăng suy nghĩ một chút chỉ hướng Đông nói:
- Chúng ta tiếp tục hướng đông là sẽ đến cương vực hai tộc nhân yêu, đến lúc đó lấy uy lực của đại nhân, ta nghĩ có lẽ bọn hắn rất tình nguyện phối hợp.
U Minh khẽ gật đầu, dẫn đầu bay về hướng Đông.
Ba ngày sau, hơn ngàn Luyện Hư của Thượng giới báo cáo tình huống với U Minh, kết quả đã có mấy chục người không còn tin tức.
U Minh đối với cái này cũng không cảm thấy bất ngờ, hơn ngàn tu sĩ này thuộc tất cả thế lực, cũng đều là tà tu, đến Hạ giới thì như là mãnh hổ ra khỏi lồng, tự giết lẫn nhau không thể bình thường hơn được, nếu không vì giới này quá lớn, Tà Thần điện vốn không muốn chiêu mộ nhiều tu sĩ Luyện Hư như vậy.
...
Một bên khác, lúc Trần Trầm đến Đông Cương đã là sau bảy ngày.
Đông Cương là địa bàn của Ngọc Đỉnh đan tông, khoảng cách Tây Cương còn có mấy chục vạn dặm.
Trần Trầm phóng tầm mắt nhìn tới, không có chút dấu hiệu bị tàn sát nào.
Thực ra cái này cũng là chuyện đương nhiên, đoạn đường này hắn đều phi hành tốc độ cao, trong thời gian này không dừng lại bất kỳ một lần nào, trái lại tu sĩ khác còn phải giết người tầm bảo, làm sao có khả năng đến nơi này nhanh như vậy?
- Trương đạo hữu, chúng ta đang đi đâu đây?
Tà Linh lo lắng, đoạn đường này hắn đều thuộc về bị Trần Trầm kéo lấy, nhưng hắn biết phi hành bao xa.
Nếu như không xảy ra ngoài ý muốn, chỉ sợ đã rời xa đại bộ phận đội ngũ mấy chục vạn dặm.
- Đi tìm thi hài của điện chủ.
Trần Trầm bình tĩnh đáp, dứt lời cũng mặc kệ Tà Linh có đồng ý hay không, kéo theo hắn tiếp tục bay về phía trước, chưa tới một canh giờ, đã đến phía trước sơn môn Ngọc Đỉnh đan tông.
Ngọc Đỉnh thành bên cạnh Ngọc Đỉnh đan tông vẫn như cũ tiếng người huyên náo, liếc nhìn lại sợ là có hơn triệu người, Tà Linh trực tiếp nhìn đần độn.
- Cái này... Cái này nếu giết hết, pháp bảo của ta sắp thành! Hơn nữa nơi này không có một Luyện Hư! Căn bản sẽ không có bất kỳ trở ngại nào! Quá tốt rồi!
Dưới tâm tình kích động, Tà Linh trực tiếp quên đi Trần Trầm bên cạnh, chuẩn bị trực tiếp động thủ, tiếp đó không đợi hắn lấy ra chuôi trường đao hắc sắc này đã cảm nhận được sau lưng trở nên lạnh lẽo.
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Trần Trầm đang một mặt đờ đẫn nhìn hắn.
Tuy nhìn không ra biểu tình gì, nhưng ánh mắt kia lại làm cho cả người hắn như rớt vào hầm băng, sát ý toàn thân nháy mắt như là như băng tuyết tan rã.
- Tà Linh đạo hữu, ngươi muốn làm gì?
Trần Trầm sâu kín hỏi.
- Ách, ta cảm thấy nơi này cảnh sắc không tệ, cho nên nhìn nhiều một chút.
Tà Linh run rẩy trả lời.
Tuy hắn không biết Trương đạo hữu này là có ý gì, nhưng trực giác nói cho hắn biết không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Trần Trầm cười, một vệt cường đại thần thức bay thẳng bao phủ về phía hắn, Tà Linh căn bản không có bất kỳ phản ứng nào đã hôn mê bất tỉnh.
Nhét Tà Linh vào túi Linh Thú, Trần Trầm đi tới phía trước sơn môn Ngọc Đỉnh đan tông.
Giờ đây trận pháp sơn môn đối với hắn là thùng rỗng kêu to, cho dù thần thức hắn yếu đi rất nhiều, cũng có thể vậy thò vào trong đó, kết quả lại là một người quen cũ cũng không phát hiện.
Trần Trầm lắc đầu bất đắc dĩ, tìm tới đệ tử thủ sơn môn.
- Vị sư đệ này, Ngọc Tông chủ đâu?
Đệ tử thủ sơn môn kia là Nguyên Anh kỳ, dưới Trần Trầm hỏi thăm căn bản không sinh ra chút tâm lý kháng cự nào, trực tiếp trả lời:
- Ngọc Tông chủ ở đại liên minh.
- Đại liên minh? Đại liên minh là cái gì?
- Chính là liên minh của hai tộc nhân yêu, do cao tầng hai tộc nhân yêu thành lập, phụ trách quản lý cương vực hai tộc nhân yêu.
- Ai là minh chủ?
- Không có minh chủ, chỉ có mấy trưởng lão, Ngọc Tông chủ chính là một trưởng lão, Bên Yêu tộc có mấy Tộc trưởng thực vật Yêu tộc và Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc đảm đương trưởng lão.
Nghe được đáp án này, Trần Trầm lộ ra nụ cười.
Như vậy, Hạ giới đã tốt hơn trước đây rất nhiều, mấy Tộc trưởng thực vật Yêu tộc và Cửu Vĩ Thiên Hồ nhất tộc hiển nhiên là bọn người Sinh Phàm tiểu Hoa Hồ Tiên Nhi.
Có bọn họ, Yêu tộc ở Hạ giới không đến mức không có hoàn cảnh sinh tồn, chỉ là tình huống như vậy không biết có thể duy trì liên tục bao lâu.
- Đại liên minh ở đâu?
Trần Trầm lại hỏi.
- Yêu tộc Đông Cương, nơi Đại Tông chủ Trần Trầm tiền bối phi thăng.
- Ta đã biết, đa tạ.
Trần Trầm cảm tạ một tiếng, tiếp đó nhét vào một viên Linh Thạch cực phẩm trong y phục của đệ tử kia, bay về phía Yêu tộc Đông Cương.
Nếu người ta đã gọi mình một tiếng tiền bối, vậy mình tự nhiên nên bày tỏ một chút.
Bạn cần đăng nhập để bình luận