Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 454: Đều Là Người Quen

Chương 454: Đều Là Người QuenChương 454: Đều Là Người Quen
.Chương 454: Đều Là Người Quen
Ba ngày sau.
Trần Trầm liếc mắt nhìn nhẫn trữ vật đầy ắp của mình, khóe miệng nổi lên nụ cười vừa ý.
Có hệ thống, hắn không lo Linh Thạch, vất vả cần cù lao động ba ngày, đã đủ làm cho một tông môn không lo mười năm.
Tất nhiên, vẫn là quy củ cũ, hắn không đụng đến thiên tài địa bảo.
- Đáng tiếc, đây là thế giới nhìn nắm đấm, không phải thế giới giữ tiền... nếu không ta nơi nào yêu cầu biết điều như vậy?
Khẽ thở dài, Trần Trầm cười lại thập phần vui vẻ.
Trước khi rời Kim Thánh tông, hắn nói một tháng sau sẽ trở về, lúc này mới qua ba bốn ngày, khoảng cách thời gian trở về còn có một đoạn rất dài.
Suy nghĩ một chút, hắn tìm một nơi vắng vẻ, lấy Vấn Tâm Bích ra bắt đầu lĩnh hội.
Đáng tiếc, nhìn đã hơn nửa ngày cũng không nhìn ra cái gì, lại cũng mất hiệu quả lúc trước vừa nhìn một chút đã lâm vào trong đó, xem ra Vấn Tâm Bích này một người rất có thể chỉ có thể tìm hiểu một lần.
- Ta cũng là quá tham.
Trần Trầm thu hồi Vấn Tâm Bích, tự giễu một câu.
Đứng sâu trong núi suy tư một hồi, Trần Trầm quyết định đi đến một đại thành, hỏi thăm một chút có tin tức hậu duệ Chân Linh các loại hay không.
Những đại năng chém giết Chân Linh, lấy hồn của nó làm Khí Hồn, hắn dù gì cũng phải làm một “Bản đê phối”?
...
Mấy ngày kế tiếp, Trần Trầm đi qua hơn mười thành trì, nghe ngóng tin tức hậu duệ Chân Linh.
Tin tức loạn thất bát tao ngược lại nhìn thấy không ít, đáng tiếc, những hậu duệ Chân Linh kia không phải quá mạnh thì là quá yếu.
Thậm chí bên trong một ít đại thành trì còn có bán tọa kỵ hậu duệ Chân Linh, nhưng mà giá cả cực cao, tu vi còn dưới Luyện Hư, hậu duệ Chân Linh như vậy phải dùng nhiều tiền bồi dưỡng, tương lai mới có thể lấy ra được.
Mà Trần Trầm tuy là có thân gia nhưng lại không có thời gian này.
Cuối cùng, Trần Trầm bất đắc dĩ lại tới Dịch thành, tòa thành trì này tu sĩ lui tới nhiều nhất, tin tức truyền bá cũng nhiều vô số kể, hắn muốn ở chỗ này thử thời vận.
Tìm một ngày, Trần Trầm lại lần nữa đi tới phòng đấu giá lớn nhất Dịch thành Dịch Hành điện.
Đúng lúc này, chỗ không xa một đạo thân ảnh quen thuộc chiếu vào tầm mắt hắn.
- Là hắn? Thật sự là oan gia ngõ hẹp.
Nhìn thấy người kia, Trần Trầm gọi thẳng xúi quẩy, người kia không là ai khác, chính là đệ tử Tà Thần điện mang đến phiền toái cho Kim Thánh tông, tới bây giờ hắn cũng không biết họ gì tên gì.
Nhưng hình tượng này đã bị hắn thật sâu in dấu khắc ở trong đầu.
Dứt khoát đệ tử Tà Thần điện kia cũng không biết hắn, hai người chỉ là đi sát vai qua, cũng không xuất hiện bất luận mối quan hệ gì.
Để phòng ngừa phiền toái, Trần Trầm thậm chí học tu sĩ khác xung quanh, lộ ra một mặt kính sợ.
Nhưng mà, không chờ hắn rời xa đệ tử Tà Thần điện kia trăm mét, trên bầu trời bay tới một nhóm hắc y kim văn tu sĩ, rơi xuống trước mặt đệ tử Tà Thần điện kia.
Đúng dịp là hắc y kim văn này Trần Trầm cũng nhận ra, nếu như hắn nhớ không lầm, đệ tử Tà Long tông lúc đó tiến về Ngọc Đỉnh tông chính là mặc bộ quần áo này.
Nhìn thấy đám người này, trong lòng Trần Trầm sinh ra mấy phần hiếu kỳ, bắt đầu vểnh tai lắng nghe.
Rất nhanh, đối thoại của hai nhóm người đã rơi vào trong tai hắn.
- Chúng ta đã tìm được Hậu duệ Chân Long đó, nhưng mà nó là hoang dại, dã tính khó thuần, đại nhân muốn thu nó làm tọa kỵ, phải đích thân xuất thủ hàng phục nó.
- Ta đã biết, nó ở đâu?
- Trong đầm lớn cách đây năm ngàn dặm về hướng Tây.
- Hiện tại mang ta đi, một Hắc Long Phân Thần cảnh sơ kỳ mà thôi, lại muốn tốn nhiều thời gian của ta như vậy, quả thực không thể nói lý, nếu không phải pháp bảo của ta bị hủy, hiện tại nhu cầu cấp bách trợ lực, căn bản chướng mắt nó.
- Đại nhân thứ tội!
- Đại nhân nói phải!
Nghe đến đó, Trần Trầm kinh ngạc nhìn xa xa, lúc này một nhóm đệ tử Tà Long tông đangmột mặt áy náy liên tục nhận lỗi đối với đệ tử Tà Thần điện kia.
- Trùng hợp như vậy... hậu duệ Chân Linh Phân Thần sơ kỳ!
Trong lòng Trần Trầm có chút ngứa ngáy, lúc này hắn đang cần nhất là hậu duệ Chân Linh, kết quả là nghe được đoạn đối thoại này.
Chẳng lẽ là thượng thiên ám chỉ cái gì?
Chần chờ chốc lát, Trần Trầm lắc đầu, chặt đứt ý nghĩ không tốt trong lòng.
Đoạt thức ăn trước miệng cọp nói nghe thì dễ?
Đệ tử Tà Thần điện kia có tu vi Phân Thần hậu kỳ không nói, chỉ riêng cái thân phận kia thì hiện tại hắn đã không đắc tội nổi, huống chi còn có mấy chó săn Tà Long tông, xem ra tất cả cũng đều là tu vi Phân Thần cảnh.
Hắn không đáng vì một khí linh tạm thời có thể sử dụng mà dâng lên nguy hiểm tính mạng.
Nếu việc này là thành công, khẳng định sẽ đắc tội chúa tể Nam Vực, Tà Thần điện.
Nếu như thất bại, mạng nhỏ có thể cũng sẽ không còn.
- Không đáng! Không đáng!
Trong lòng Trần Trầm không ngừng nhắc nhở mình, tiếp đó phải rời xa nơi đây.
...
Sau một canh giờ.
Trần Trầm đến đầm lớn năm ngàn dặm về phía Tây của Dịch thành, cái đầm lớn này chiếm một diện tích ngàn dặm, bên trong cất giấu lượng lớn Yêu Thú.
Nguyên bản hắn là không chuẩn bị đến, nhưng sau này nghĩ lại, vạn nhất đệ tử Tà Thần điện kia không hàng phục được thì sao?
Hắn nói không chừng có thể nhặt cái sẵn.
Nếu đệ tử Tà Thần điện kia trực tiếp giết Chân Linh hậu duệ, hắn cũng có thể thừa cơ dùng Hạo Nhiên Thánh Quang Quyết trộm chút hồn đến.
Dù gì, còn có thể nhìn một tràng náo nhiệt, dù sao hiện tại hắn nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi.
Lấy tâm thái như vậy, Trần Trầm tùy tiện tìm tảng đá bên cạnh đầm lớn nằm xuống, lẳng lặng nhìn về phía phương hướng đầm lớn.
Nơi này không tính là nơi người ở thưa thớt, thỉnh thoảng có một hai tu sĩ xuất hiện ở đây cũng là rất bình thường, cho nên hắn căn bản không cần che giấu gì cả.
Lẳng lặng chờ đợi nửa khắc đồng hồ, trên bầu trời một Giao Long như ẩn như hiện, cuối cùng treo ở trên bầu trời đầm lớn.
Ngay sau đó, mấy người từ trên mình Giao Long rơi xuống, đứng ở bên cạnh đầm lớn.
- Đại nhân, chính là chỗ này, trên mình hậu duệ Chân Linh kia bị chúng ta gắn ấn ký, giờ khắc này, hắn còn ở bên trong đầm lớn.
Nghe nói như thế, đệ tử Tà Thần điện kia khẽ gật đầu, tiếp đó thản nhiên nhìn về phía đầm lớn, nói:
- Có lẽ ngươi cảm ứng được chúng ta tới đúng không? Nếu thức thời thì ngoan ngoãn đi ra, đi theo ta, từ nay về sau làm tọa kỵ cho ta.
- Nếu không, hôm nay ngươi chỉ có một con đường chết!
Chỗ không xa, Trần Trầm nghe vậy khinh thường nhếch miệng.
Gia hỏa này nói tới nói lui dáng điệu ngược lại rất lớn, nhưng mà hắn cũng có thể lý giải.
Đệ tử của một siêu cấp thế lực, tu vi Phân Thần hậu kỳ, tìm một hậu duệ Chân Linh Phân Thần sơ kỳ quả thực có chút không đồng bộ.
Gia hỏa này có lẽ ở Tà Thần điện chỉ là một đệ tử hết sức bình thường, thậm chí đệ tử mạt lưu, nếu không sao lại đến địa bàn Tiên Minh lăn lộn?
Đầm lớn hoàn toàn yên tĩnh, hậu duệ Chân Linh bên trong không cho bất kỳ phản ứng nào, càng không trả lời cái gì.
Đệ tử Tà Thần điện kia giận tím mặt, trầm giọng nói:
- Nếu ngươi đã rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, vậy cũng đừng trách ta không khách khí!
Dứt lời, hắn đột nhiên giậm chân một cái, một cỗ uy áp cường đại trực tiếp đánh vào bên trong đầm lớn.
Rầm rầm rầm!
Tiếng nổ vang liên tiếp truyền đến, bên trong đầm lớn nhấc lên sóng lớn kinh thiên, vô số tôm cá tiểu Yêu Thú bị tạc thành bột mịn, toàn bộ mặt ngoài đầm lớn rất nhanh đã bị máu tươi nhuộm thành màu đỏ.
Ngang!
Một tiếng long ngâm truyền ra!
Một con Hắc Long dài đến vài trăm mét, toàn thân phủ đầy vảy đen, đầu có hai sừng vọt ra khỏi mặt nước, xuất hiện ở trên không đầm lớn.
- Ta không muốn là địch với các ngươi, các ngươi việc gì phải... Bức ta?
Hắc Long miệng nói tiếng người, sâu kín nói, trong một đôi mắt lớn ngoại trừ căm phẫn, thì là bất đắc dĩ.
Nó vừa bước vào Phân Thần sơ kỳ không bao lâu, sao có thể là đối thủ của những người này?
Nhưng để nó làm tọa kỵ cho tu sĩ, tính cách cao ngạo của nó như thế nào cho phép?
Đây thật là cái đáng chết đây!
- Việc gì mà phải... Ép ngươi? Ha ha. Không vì cáo gì khác, mạnh được yếu thua, sau này ngươi sẽ quen thôi.
...
Nghe được đoạn đối thoại này, Trần Trầm sưu một tiếng từ dưới đất ngồi dậy, ánh mắt vô cùng chấn động nhìn về phía Hắc Long xa xa trên bầu trời kia, trong lúc nhất thời có chút hoảng sợ nói không ra lời.
Tu sĩ Tà Thần điện là người quen, Tà Long tông là tông quen, cái này thì cũng thôi đi .
Kết quả cái này Hắc Long này lại cũng là người quen... rồng quen!
Tuy là nhỏ hơn một chút, nhưng ngoại hình đặc thù không thay đổi, âm thanh không thay đổi! Chính là con rồng kia trong ấn tượng của hắn!
Ai có thể nghĩ đến, lúc trước ngưu bút hò hét, thoải mái phi thăng Vô Tận Hải Đông Vực chi chủ Ngạo Vũ, lại lăn lộn thành như bây giờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận