Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 512: Quyết Đấu Pháp Tắc

Chương 512: Quyết Đấu Pháp TắcChương 512: Quyết Đấu Pháp Tắc
.Chương 512: Quyết Đấu Pháp Tắc
Chiếc kia phi chu hình như cũng phát hiện Trần Trầm, tốc độ đột nhiên tăng tốc, một lát sau đã treo đứng ở trên đầu Trần Trầm, sau đó hơn mười tu sĩ từ trong bay ra, bao vây Trần Trầm ở chính giữa.
Trần Trầm quét mắt một vòng, ngoại trừ U Minh và một bạch y tu sĩ khác thì còn có mười hai tu sĩ Tà Thần điện, trong đó ba Hợp Thể, chín Phân Thần.
Đội hình này thật sự là để mắt hắn.
- Chu huynh, Thiên Cơ Thuật của ngươi quả nhiên là danh bất hư truyền, không ngờ lại có thể tìm tới một người ở trong đại sa mạc như vậy, độ khó này cũng không nhỏ hơn mò kim đáy biển.
U Minh nhìn thấy Trần Trầm thì cười nhạt một tiếng, sau đó ngoảnh lại nhìn về phía Chu Thiên Cơ bên cạnh.
Chu Thiên Cơ nhìn chằm chằm Trần Trầm, trên mặt không có chút vui mừng nào, ngược lại có chút ngưng trọng.
- U huynh, ngươi nói người đó là tu sĩ Luyện Hư đỉnh phong, nhưng người trước mặt này... Chính là Hợp Thể cảnh.
Chu Thiên Cơ ngữ khí nghiêm túc nói.
Nghe được lời hắn nói, một đám tu sĩ xung quanh thoáng cái trở nên cảnh giác, chín tu sĩ Phân Thần kia càng theo bản năng thụt lùi ra sau một bước.
- Hợp Thể cảnh!
Nụ cười trên mặt U Minh cứng đờ, trong mắt tràn đầy không dám tin.
Người này một năm trước có đi thế giới kia, mà thế giới kia nhiều nhất chỉ có thể tiếp nhận tu sĩ Luyện Hư, quy tắc này cho dù là điện chủ đều không thay đổi được.
Như vậy chẳng phải là nói người trước mặt này trong thời gian hơn một năm từ Luyện Hư bước vào Hợp Thể?
Chuyện này sao có thể?
Hắn tích lũy thâm hậu, lại kết hợp với đại cơ duyên cũng mới bước vào Phân Thần đỉnh phong, muốn đột phá Hợp Thể vẫn phải chuẩn bị cẩn thận một phen.
Nhưng không ngờ Trần Trầm lại vượt lên trước bước vào Hợp Thể!
- Khẳng định là truyền thừa của điện chủ đời trước... Tuyệt đối là như vậy, trừ cái đó ra, không còn nguyên nhân nào khác có thể giúp ti vi người này tiến cảnh nhanh như vậy!
U Minh thầm nghĩ trong lòng, hắn tìm cái này Trần Trầm tất nhiên muốn rửa sạch nhục nhã, cũng muốn vãn hồi mặt mũi của Tà Thần điện, nhưng quan trọng hơn là truyền thừa của điện chủ đời trước.
Tuy sư phụ hắn chính là điện chủ, nhưng không có người nào ghét bỏ mình nhiều cơ duyên, Tu Chân giới vốn là ngươi tranh ta đoạt, hắn thấy, người này đến từ tiểu thế giới kia, căn bản không tư cách nắm giữ truyền thừa của điện chủ đời trước.
- Lâu rồi không gặp, U Minh đạo hữu, không ngờ ngươi lại đeo bao cổ tay.
Trần Trầm liếc mắt nhìn bao cổ tay của U Minh, lắc đầu cười khẽ.
Phân thân của hắn ở Hạ giới hai lần bóp gãy cổ tay U Minh, khi đó U Minh không bao cổ tay, giờ đây lại đeo lên bao cổ tay, rất rõ ràng là có bóng ma tâm lý.
Trong mắt U Minh lóe lên một tia tức giận, trầm giọng nói:
- Cùng chúng ta trở về Tà Thần điện, có lẽ ta có thể tha cho ngươi một mạng.
Trần Trầm lắc đầu nói:
- Ta sẽ không đi cùng các ngươi.
Trong lúc nói chuyện, trong thiên địa thổi lên một hồi gió nhẹ, một tia bão cát chậm rãi bay tới, Trần Trầm đưa ra tay, bão cát kia đứng ở trong lòng bàn tay hắn, chậm rãi xoay tròn.
Chu Thiên Cơ thấy vậy thần tình càng ngưng trọng, nói khẽ:
- Sa chi pháp tắc, u huynh, ở nơi này là trong hãn hải đại sa mạc, một tu sĩ Hợp Thể nắm giữ sa chi pháp tắc cũng không phải dễ đối phó như vậy.
U Minh cắn răng, đám người bọn họ ngồi truyền tống trận mấy lần, thêm phi hành gần một tháng mới tìm được người này, chẳng lẽ vừa gặp đã xám xịt rời đi?
Vậy làm sao hắn có thể cam tâm?
Nghĩ tới đây, hắn nhìn về phía Chu Thiên Cơ nói:
- Chu huynh, còn mời toàn lực giúp ta một lần, phần nhân tình này ngày sau ta sẽ trả.
Chu Thiên Cơ nghe đến đây có chút khó khăn, một lát mới bất đắc dĩ nói:
- Ta làm hết sức mà thôi.
Trần Trầm thấy vậy cũng biết không cách nào tránh khỏi một trận chiến đấu, nếu như có thể, hắn không nguyện ý đối địch với Tà Thần điện.
Giờ đây đối phương đã biết tên hắn, biết tướng mạo hắn, hắn chỉ có thể giết đám người này, ngày sau trở lại Nam Vực, chỉ sợ cũng không có đất dừng chân.
Đáng tiếc, nếu lúc trước đã quyết định cứu vãn Hạ giới thì con đường này cũng bắt buộc phải đi.
Nghĩ tới đây, hắn khẽ thở dài, một giây sau, bốn Chu Phong cát bỗng nhiên bắt đầu cuồng bạo, tạo thành mấy chục vòi rồng cực lớn quét về một đám tu sĩ Tà Thần điện.
Nhưng mà, cái này cũng chỉ là mới bắt đầu, không đợi vòi rồng cát công kích đến những tu sĩ kia, ngay sau đó cả vùng lại rung động, từ xa một đợt sóng cát cao tới vài trăm mét đang tiến đến, cảnh tượng đó có thể nói là hủy thiên diệt địa!
- Đến!
Một tu sĩ Hợp Thể Tà Thần điện đột nhiên chợt quát một tiếng, đất cát phía dưới đột nhiên quay cuồng lên, sau đó một đạo bức tường đất cao mấy chục mét từ dưới đất nhô lên, trong khoảnh khắc đã cao đến mấy trăm thước, giống như một ngọn núi nhỏ.
Sóng cát đánh lên tường đất phát ra một tiếng oanh minh kinh thiên tiếng, mặt đất xung quanh rung động càng thêm lợi hại.
Trần Trầm thấy vậy cũng không nói lời nào, một phù văn màu vàng từ lòng bàn tay hắn bay ra, dần dần trở nên sáng rực.
Từ xa sóng cát lại nổi lên, một làn sóng nối tiếp một làn sóng, nháy mắt đã bao phủ tường đất.
Mấy tu sĩ Phân Thần cảnh Tà Thần điện nơi nào thấy qua loại chiến trận này, vội vàng tranh thủ thời gian lấy ra đủ loại bảo vật ngăn cản, nhưng cuối cùng không thể ngăn cản được, bị sóng cát thêm cát long quyển thôn phệ, hoàn toàn biến mất vô tung.
U Minh thấy vậy trong lòng thầm hận, nếu sớm biết Trần Trầm là tu sĩ Hợp Thể, sao hắn lại mang người Phân Thần cảnh tới, đây không phải là muốn chết sao?
Vừa rồi hắn không phải không có cách nào cứu những người kia, nhưng thực tế không cần thiết, có thể cứu được nhất thời, cứu không được một canh giờ, nếu như mình lãng phí tinh lực ở trên những người kia, sẽ chỉ làm trận chiến đấu này trở nên càng thêm gian nan.
- Mấy vị sư huynh, Chu huynh, chúng ta liên thủ, không tin cầm không xuống hắn!
U Minh gầm thét một tiếng, sau đó bản mệnh pháp bảo trường kiếm hắc sắc của hắn bay ra, so với lúc ở Hạ giới, trường kiếm hắc sắc giờ đã biến hóa cực lớn, không chỉ gợn sóng mạnh hơn gấp mười lần, mà cả ngoại hình đều trở nên dữ tợn hơn rất nhiều, trên đó bám vào hấp xả pháp tắc và xé rách pháp tắc, làm cho lực công kích của nó đạt tới một trình độ cực kỳ kinh người.
Xung quanh bão cát chỉ cần đến gần trong vòng trăm mét quanh trường kiếm hắc sắc sẽ bị hấp thụ, xoắn thành bột mịn.
- Đi!
U Minh chỉ tay về phía Trần Trầm, trường kiếm hắc sắc lập tức phóng về hướng Trần Trầm, trên đường bay vô luận là vòi rồng cát hay là sóng cát, chỉ cần gặp phải trường kiếm hắc sắc sẽ bị nháy mắt đâm thủng.
Nhìn thấy U Minh xuất thủ sắc bén như thế, ba tu sĩ Hợp Thể khác vui mừng quá đỗi, đồng thời xuất thủ.
Một người khống chế thổ chi pháp tắc, một người khống chế phong chi pháp tắc, còn có một người khống chế hình như là một loại ăn mòn pháp tắc, dùng một đống lớn pháp bảo trực tiếp liền ném về phía đầu Trần Trầm.
Ánh mắt Trần Trầm ngưng trọng, đối mặt công kích từ bốn phương tám hướng, trong bàn tay hắn lại là một đạo ấn ký sáng lên, đất cát bốn phía đột nhiên thoát ra bốn ngọn núi đá, bảo vệ xung quanh hắn.
Núi đá dưới ánh mặt trời chiếu sáng rạng rỡ, mấy tu sĩ Tà Thần điện thấy vậy sắc mặt càng thêm khó coi.
Làm gì có núi đá, rõ ràng là núi khoáng thạch, người này còn nắm giữ kim chi pháp tắc!
Đúng lúc này, trường kiếm hắc sắc của U Minh đột nhiên đâm vào trên mỏ núi đá.
Đương!
Một âm thanh vô cùng thanh thúy vang lên, vô số mảnh kim loại bay đầy trời, tốc độ của trường kiếm hắc sắc tuy thoáng cái chậm không chỉ gấp mấy lần, nhưng vẫn như cũ phóng lên trước, không ngờ núi khoáng thạch dày nặng lại mơ hồ có tư thế bị nó xuyên thấu.
Không thể không nói, xé rách pháp tắc phối hợp với trường kiếm hắc sắc này uy lực quả nhiên là kinh người.
Loại công kích này, tu sĩ bình thường vừa bước vào Hợp Thể căn bản ngăn cản không nổi.
Trần Trầm thấy vậy lông mày nhíu lại, sau đó phất tay, mười tám món pháp bảo Vạn Binh Quyết lập tức từ trong nhẫn trữ vật của hắn bay lên.
Những pháp bảo này tuy đã qua Luyện Dương cải tạo, phẩm chất không tệ, nhưng khẳng định không thể so sánh với bản mệnh pháp bảo của U Minh.
Trần Trầm cũng không chỉ nhìn chúng nó trực tiếp chống lại trường kiếm hắc sắc, mà còn thôi động vô số cát đá bọc những pháp bảo này lại.
Trong chốc lát, xung quanh mười tám món pháp bảo khoác lên một tầng Sa Chi khải giáp thật dày, biến thành kích thước trăm mét.
Trong đó, hai thanh trọng khí đụng thẳng tới trường kiếm hắc sắc, mười sáu món khác thì chia nhau ngăn cản công kích của ba tu sĩ Hợp Thể.
Trừ cái đó ra, vòi rồng cát bốn phía bất tri bất giác lại cuồng bạo hơn mấy phần, dưới ánh mặt trời, long quyển bắt đầu xuất hiện kim loại sáng bóng, tu sĩ Phân Thần của Tà Thần điện lúc trước may mắn còn sống sót không chú ý bị vòi rồng cuốn vào trong đó, cả người tính cả hộ thân pháp bảo đều bị xoắn thành mảnh nhỏ.
Về phần một đám người Tà Thần điện ngồi phi chu đến cũng không thể may mắn thoát khỏi, dưới mấy vòi rồng đánh rời, va chạm phía dưới, lách cách vang lên một hồi sau đó biến thành bột mịn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận