Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 249: Nàng hả, là . . . của tiểu đệ ta . . .

Chương 249: Nàng hả, là . . . của tiểu đệ ta . . .Chương 249: Nàng hả, là . . . của tiểu đệ ta . . .
         Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Libra
--------------------
Trừng chết cường giả Nguyên Thần cảnh kia, Thanh Lâm quay đầu nhìn Trần Trầm, ánh mắt đầy ẩn ý sâu xa.
Trần Trầm nghiêng đầu không đối diện với nữ yêu này.
Lúc ở Vô Tận Hải, khi dùng thần thức làm nổ bọt sóng thì Trần Trầm cảm thấy là do thần trí của mình quá yếu.
Hiện tại xem ra không phải hắn mà vì thần thức của nữ yêu này quá mạnh.
Trần Trầm sớm sinh ra thần thức, có Ngưng Thần Châu thêm vào, lẽ ra không yếu hơn thần thức của cường giả Nguyên Thần cảnh sơ kỳ bình thường.
Hơn nữa nhờ Ngưng Thần Châu, hắn có thể dùng thần thức tiến công, tu sĩ bình thường mới bước vào Nguyên Thần cảnh tuyệt đối không làm được điều này.
Nhưng nữ yêu này thì sao?
Không ngờ nàng dùng thần thức giết yêu tu Nguyên Thần cảnh.
Tuy yêu tu Nguyên Thần này thoạt trông chỉ là sơ kỳ, nhưng Nguyên Thần cảnh vẫn là Nguyên Thần cảnh, dù không thể dùng thần thức tiến công nhưng có thể bảo hộ thức hải.
Nếu không phải thần thức của nữ yêu này mạnh hơn yêu tu kia nhiều cấp bậc thì tuyệt đối không thể trừng chết yêu tu kia.
. . .
Thấy Trần Trầm lại lựa chọn né cuộc đấu, Thanh Lâm hơi bất mãn.
Lúc này trên chiến trường đã hoàn toàn rối loạn, chứng kiến một Yêu Hoàng âm thầm chết đi, có thể tưởng tượng đả kích tâm lý mạnh cỡ nào.
Những tinh nhuệ yêu tộc không sợ chết, nhưng phải chết có ý nghĩa mới được.
Nếu chết không rõ ràng thì có yêu nào chịu đi chết?
Sở dĩ rất nhanh có yêu tộc bắt đầu rút lui, càng lúc càng nhiều, chốc lát sau, yêu tộc trên chiến trường đều rút đi hết không còn một mống.
Trương Kỵ vui mừng quá đỗi, lập tức đi tới trước mặt Trần Trầm:
- Đại ca! Vị này . . . Vị tiền bối này thật lợi hại!
Trương Kỵ vừa nói xong, tròng mắt Thanh Lâm liếc lên trên, biểu cảm càng chảnh yêu.
Trần Trầm bản năng muốn ngăn cản Trương Kỵ tiếp tục khen, nhưng phương xa lại có mấy ma tu cấp cao đi tới.
- Đa tạ vị tiền bối này ra tay tương trợ!
- Tiền bối thực lực cao thâm khó dò! Tại hạ bội phục!
Một rổ lời khen đổ xuống, đầu của Thanh Lâm sắp ngửa ra tận sau lưng, dùng cằm xem người.
- Hừ, chán chết.
Thanh Lâm lạnh lùng cao ngạo bỏ lại một câu rồi kiêu kỳ đi vào Tiểu Vô Ưu Tiên Cung.
Lục Đậu đã sớm bị Trần Trầm giấu đi.
Trần Trầm bất bình thầm nghĩ:
- Phi! Nô bộc của tiểu đệ của ta mà thôi, hống hách cái khỉ gì!
Đám ma tu kia chuyển sang nhìn Trần Trầm.
- Các hạ là . . .?
Trần Trầm thản nhiên nói:
- Ta là đệ tử của Ngọc Đỉnh Đan Tông, Trần Trầm.
Có ma tu hỏi:
- Vị tiền bối vừa rồi là thần thánh phương nào, ta thấy bề ngoài của nàng hơi kỳ dị, tựa hồ không giống nhân tộc.
- Nàng hả, là . . . của tiểu đệ ta . . .
Trần Trầm bản năng muốn nói ra chân tướng, nhưng trong đầu không biết tại sao đột nhiên vụt qua hình ảnh Thanh Lâm trừng chết yêu tu Nguyên Thần cảnh.
Thế là lời đến bên môi bị hắn nuốt ngược vào, cười gượng nói:
- Nàng thật ra là tiền bối dị tộc, bởi vì gai mắt sự hung ác của yêu tộc cho nên thuận tiện đến hỗ trợ.
- Tiền bối dị tộc? Thì ra là vậy, nếu có cơ hội thì xin nhờ tiểu huynh đệ cảm tạ giùm!
Đám ma tu nghị luận sôi nổi, trong mắt tràn đầy sùng bái đối với cường giả.
Lòng Trần Trầm lạnh lẽo, không ngờ không có người cảm tạ chính mình, đám ma tu này thật là không lương tâm! Trong mắt chỉ có cường giả! Họ bỏ qua con rùa ở sau lưng cường giả, và nam nhân vĩ ngạn ở đằng sau con rùa!
Trương Kỵ có chút hiểu biết Trần Trầm, biết đại ca của mình là người sĩ diện, liền nói ngay:
- Đại ca, không ngờ ngươi thuyết phục được tiền bối dị tộc lợi hại như vậy đến đất Tề Vệ, tiểu đệ bội phục! Nếu không nhờ có đại ca đến đây thì chúng ta khó thắng trận chiến này!
Trần Trầm nghe vậy hết sức vui mừng nhìn về hướng Trương Kỵ.
Tiểu tử này tâm tư càng lúc càng tinh tế, nghệ thuật nói chuyện cao hơn nhiều, khéo léo hơn lúc trước.
Mấy ma tu tham gia nghe vậy cũng nhìn Trần Trầm. Thật lâu sau, một ma tu đột nhiên hâm mộ nói:
- Tài lực của Ngọc Đỉnh Đan Tông thật kinh người, tu sĩ Nguyên Anh mà đã có năng lực kêu một cường giả Nguyên Thần dị tộc đến.
- Đúng vậy, Ngọc Đỉnh Đan Tông không hổ là tông môn giàu có nhất nhân tộc ta.
- Ngọc Đỉnh Đan Tông lợi hại!
Đám ma tu lại khen Ngọc Đỉnh Đan Tông từ trong ra ngoài.
Mặt Trần Trầm đen như nhọ nồi, không nói không rằng xoay người bước đi, đám ma tu này vô lý hết sức!
Trương Kỵ thấy thế vội theo sau an ủi.
Chờ khi Trần Trầm quay về doanh địa thì Thất Sát Ma Quân đã về trước.
Ngoài ra trong doanh địa còn có thêm một đám tu sĩ không phải ma đạo.
Đám tu sĩ này ăn mặc khác nhau, có đến từ Hạo Nhiên Kiếm Tông, có đến từ Linh Hư Kỳ Tông, một số người mặc giáp, tựa hồ là tu sĩ trong quân đội hoàng triều.
Xem bộ dạng thì cũng đến chi viện.
Thất Sát Ma Quân cười tự giễu:
- Không ngờ đám già này còn chưa quên ta.
Thất Sát Ma Quân liếc Trương Kỵ một cái rồi bước đi.
Trương Kỵ nhận lấy nhiệm vụ của Thất Sát Ma Quân, bắt đầu tiếp đãi những viện quân này.
- Các vị thứ lỗi, sư phụ của ta là Tiên Thiên Sát Thể, không thể quá gần gũi với người khác, nếu không sẽ mang đến tai họa cho đối phương.
Đám tu sĩ đến giúp đỡ đều tỏ vẻ thông cảm:
- Không sao, chúng ta có nghe chuyện của Thất Sát Ma Quân đại nhân.
Khách khí qua lại một lúc sau, mấy đệ tử Hạo Nhiên Kiếm Tông đi tới chỗ Trần Trầm.
- Trần sư huynh, không ngờ sư huynh cũng ở đây.
Trần Trầm hắng giọng, ngập ngừng muốn nói gì:
- Khụ khụ, cái kia . . .
Một đệ tử nữ cao giọng nói, trong ánh mắt tràn đầy sùng bái:
- Yên tâm đi, sư tỷ hiện tại rất tốt. Trần sư huynh, lần trước sư huynh tùy tiện ném bảy mươi vạn linh thạch cho các đệ tử Hạo Nhiên Kiếm Tông chúng ta, ta còn được chia một vạn đây!
Lời này thốt ra, nhiều ánh mắt trong doanh địa cùng nhìn về hướng Trần Trầm.
Bảy mươi vạn linh thạch, đó không phải một số lượng nhỏ, nhiều người đều cho rằng chính mình nghe lầm.
Cảm thụ ánh mắt giật mình từ mọi người, Trần Trầm rốt cuộc tìm lại chút mặt mũi, cười thản nhiên nói:
- Một ít lễ gặp mặt thôi, không đáng giá nhắc tới.
Tu sĩ xung quanh xì xầm thảo luận:
- Thì ra hắn là Trần Trầm.
- Đạo lữ của Hạ Tích Sương! Tu sĩ Tiên Thiên Linh Thể!
- Nghe nói hiện tại bái vào Ngọc Đỉnh Đan Tông!
- Chẳng lẽ đại biểu Ngọc Đỉnh Đan Tông đến tặng đan dược?
Nên biết, đệ tử chính thức của Ngọc Đỉnh Đan Tông đều là Luyện Đan Sư, rất ít phái đến chiến trường bên ngoài Đông Cương.
Đệ tử nữ của Hạo Nhiên Kiếm Tông nghe tiếng bàn tán bốn phía, tò mò hỏi:
- Trần sư huynh, ngươi đến tặng đan dược hả?
Trần Trầm hơi ngại ngùng nói:
- Khụ khụ khụ, không phải, ta tới giết địch.
Các đệ tử ma đạo bị thương đều dùng cách băng bó của phàm nhân, kết quả không phải Ngọc Đỉnh Đan Tông đưa đan dược tới, điều này khiến hắn làm đệ tử của Ngọc Đỉnh Đan Tông cảm giác có chút xấu hổ.
Lỗi này toàn là của các sư huynh sư tỷ Luyện Đan Sư!
Bạn cần đăng nhập để bình luận