Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 294: Dưới tay lưu yêu

Chương 294: Dưới tay lưu yêuChương 294: Dưới tay lưu yêu
         Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông nhíu mày, sắc mặt có chút tối tăm:
- Là Bình Sơn Yêu Hoàng.
Lão nhân ở bên cạnh cũng vẻ mặt khó chịu.
Bình Sơn Yêu Hoàng này là thiên tài yêu tu của tộc Hám Thiên Cuồng Hùng trong tám đại yêu tộc, tuy tu vi chỉ là Nguyên Thần sơ kỳ nhưng bởi vì thân thể cực độ cường đại, cứng rắn không thể phá vỡ, dù gặp cường giả Nguyên Thần trung kỳ cũng không thể đánh một trận, là cường giả hàng đầu nổi bật nhất trong hai tộc người, yêu cùng cảnh giới.
Đưa mắt nhìn cường giả Nguyên Thần sơ kỳ trong nhân tộc chỉ có vài người đấu lại Bình Sơn Yêu Hoàng, tiếc rằng đều không có mặt trong Trấn Yêu Thành.
Kiểu đấu pháp tới tận cửa khiêu chiến này bắt buộc giới hạn cùng một cảnh giới, nếu không sẽ là ỷ mạnh hiếp yếu, không có ý nghĩa.
Có nữ tu nhân tộc nhanh mồm nhanh miệng mắng trả:
- Yêu tộc ngu xuẩn, có giỏi thì phái Yêu Vương Nguyên Anh hậu kỳ đến đây, sư tỷ của ta chắc chắn sẽ đánh hắn răng rơi đầy đất!
Những người khác phụ họa.
Bình Sơn Yêu Hoàng ở bên ngoài Trấn Yêu Thành cười khẩy nói:
- Dưới Nguyên Thần thì chỉ là chơi trò con nít, chỉ có nhân tộc các ngươi là suốt ngày nhắc đến.
- Ta phi!
Tu sĩ nhân tộc cãi lại, cứ như thế hai bên rơi vào cãi cọ không dứt.
. . .
- Trần Trầm sắp bước vào Nguyên Thần cảnh rồi, ta phải cố gắng hơn nữa.
- Trần Trầm . . .
Trong lều trại, Hạ Tích Sương nói mớ, bất giác ôm chặt Trầm Sương Kiếm trong ngực.
Trần Trầm thấy vậy không kìm được muốn lại gần hôn một cái, nhưng cuối cùng không làm.
Cho Tích Sương nghỉ ngơi lâu một chút.
Còn về tình huống bên ngoài, đương nhiên trốn không thoát thần thức của hắn tra xét, nhưng chỉ cần không có chân chính khai chiến thì hắn sẽ không đánh thức Hạ Tích Sương.
Trần Trầm ngồi lâu khoảng một khắc đồng hồ.
Trong thần thức, một đệ tử nữ của Hạo Nhiên Kiếm Tông chạy nhanh đến gần lều.
Đệ tử nữ chưa tới trước lều trại đã hét to:
- Sư tỷ! Yêu tộc phái Yêu Vương Nguyên Anh hậu kỳ đến! Sư tỷ mau đi đánh hắn rụng răng đi!
Khi nàng đến gần lều thì một bóng người đột nhiên xuất hiện chặn đường đi của nàng.
Trông thấy Trần Trầm, đệ tử nữ của Hạo Nhiên Kiếm Tông giật mình che miệng:
- A! Là . . . Là ngươi, Trần sư huynh! Ngươi đến đây lúc nào?!
Trần Trầm mỉm cười nói:
- Ta vừa đến không bao lâu, để Tích Sương nghỉ ngơi một lúc đi.
Hắn từng gặp đệ tử nữ này ở chiến trường Tề Vệ, xem như quen biết.
- Nhưng mà . . .
Đệ tử nữ bản năng nhìn ra ngoài Trấn Yêu Thành, nơi đó có một Yêu Vương Nguyên Anh hậu kỳ yên lặng chờ.
Trần Trầm liếc phương hướng kia, bình tĩnh nói:
- Ta đi cho.
Vừa dứt lời, Trần Trầm bước ra một bước, chớp mắt đến bên ngoài Trấn Yêu Thành.
Thấy Trần Trầm, nhiều tu sĩ nhân tộc giật mình kêu lên:
- Là Trần sư huynh! Hắn đến đây lúc nào?
- Hắn là Trần Trầm ở chiến trường Tề Vệ lấy tu vi Nguyên Anh giết Nguyên Thần?
Trong thành, Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông nghe những nghị luận này thì sắc mặt có chút phức tạp.
Đồn rằng Trần Trầm ở chiến trường Tề Vệ từng giết Yêu Hoàng Nguyên Thần, trong lòng Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông không tin.
Lúc trước Tích Sương giết Yêu Hoàng Nguyên Thần phải mượn lực lượng Phá Hiểu.
Tuy thực lực của Trần Trầm không yếu, nhưng vượt một đại cảnh giới chém giết Yêu Hoàng, nói dễ hơn làm? Dù sao chém giết và đánh bại cũng không phải một khái niệm.
Nghe nói trên chiến trường Tề Vệ, Trần Trầm mang theo một tu sĩ dị tộc mạnh mẽ.
Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông thiên hướng giả thiết dị tộc kia đánh thương Yêu Hoàng, Trần Trầm mới có cơ hội đánh chết được.
Nhưng nàng sẽ không nói ra phỏng đoán này, dù sao Trần Trầm là đạo lữ của đồ đệ nàng, còn được nhiều tu sĩ kính yêu, nàng cũng lười làm người xấu đi chất vấn một hậu bối có quan hệ hơi gần gũi với mình.
Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông quay đầu nhìn lều trại của đồ đệ mình, khóe môi nàng cong lên.
Mặc dù nàng gai mắt tiểu tử Trần Trầm, nhưng phải công nhận tiểu tử này thật lòng trân trọng Tích Sương.
Hơn nữa thực lực cũng cực mạnh, đối phó Yêu Vương Nguyên Anh hậu kỳ không biết từ đâu chui ra không khó.
. . .
Trước mặt Trần Trầm mấy chục thước, một Hám Thiên Cuồng Hùng cao hơn hai thước chỉ vào hắn, vẻ mặt khinh thường nói:
- Ngươi là tu sĩ nhân tộc từ đâu chui ra? Mau xéo về đi, ta muốn khiêu chiến Hạ Tích Sương!
Trần Trầm liếc Hám Thiên Cuồng Hùng, mặt không cảm xúc.
Yêu Vương Nguyên Anh gì đó ở trong mắt hắn đã thành tiểu bối, đừng nhìn Hám Thiên Cuồng Hùng to bự trông cực kỳ uy vũ, nhưng với hắn thì chỉ như con châu chấu nhảy loi choi.
Hám Thiên Cuồng Hùng vẫn đang la lối:
- Còn không mau cút đi! Bản vương không giết hạng người vô danh!
Trần Trầm hơi lắc đầu, thả nhẹ hơi thở của Nguyên Thần cảnh.
- Cáo từ!
Hám Thiên Cuồng Hùng cảm thụ uy áp kia liền rụt vòi, chớp mắt trốn ra sau lưng Bình Sơn Yêu Hoàng.
Trần Trầm nhìn về hướng Bình Sơn Yêu Hoàng, cười khẽ hỏi:
- Bình Sơn Yêu Hoàng, có dám đánh với ta một trận không?
Đám tu sĩ nhân tộc đứng bên dưới còn đang bàn tán rôm rả giờ phút này đều ngậm miệng lại, trong ánh mắt một mảnh mờ mịt.
Bao gồm Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông cũng lộ vẻ mặt giật mình.
Lúc trước tiểu tử này giấu hơi thở nên nàng không chú ý, không ngờ hắn đã bước vào Nguyên Thần cảnh.
Tốc độ này . . . nhanh hơn Tích Sương mảng lớn.
Người này tu luyện kiểu gì vậy? Hay Ngọc Quỳnh thật sự xem đệ tử này là truyền nhân y bát, bất chấp tiêu hao giúp hắn tăng lên tu vi?
Không kịp tiếp tục nghĩ nhiều, Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông bỗng thay đổi sắc mặt.
Tiểu tử này thật là nghé con mới sinh không sợ cọp!
Vừa bước vào Nguyên Thần cảnh đã dám khiêu chiến cường giả thành danh lâu năm Bình Sơn Yêu Hoàng Nguyên Thần sơ kỳ, nếu xảy ra chuyện thì nàng biết ăn nói thế nào với Tích Sương?
Phải biết rằng, thiên kiêu yêu tộc không phải hạng tầm thường, kẻ nổi bật hoàn toàn có thể sánh ngang với Tiên Thiên Linh Thể!
Đang lúc Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông định ngăn cản thì một người một yêu ở bên ngoài Trấn Yêu Thành đã lao vào nhau đánh túi bụi.
Bình Sơn Yêu Hoàng có tính cách dễ giận, thấy có người khiêu chiến chính mình thì không chần chừ lâu, dứt khoát ra tay.
Đám tu sĩ nhân tộc ở bên dưới trái tim treo cao.
Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông cao giọng nhắc nhở:
- Tiểu tử, thân thể của Bình Sơn Yêu Hoàng rất mạnh, ngươi coi chừng hắn . . . ui, Trần Trầm! Dưới tay lưu yêu!
Nghe lời Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông ở bên dưới nói, tay cầm Vạn Hóa Thần Phong của Trần Trầm chậm lại một chút, chỉ gác trên cổ Bình Sơn Yêu Hoàng cao cỡ ba thước.
Trần Trầm ngoái đầu hỏi:
- Sư phụ, như thế nào? Chưa thể giết Bình Sơn Yêu Hoàng này sao?
Tuy Bình Sơn Yêu Hoàng không yếu nhưng thực lực không bằng Phùng Khánh ám sát hắn, không có chút sức đánh trả thần thức công kích của hắn.
Bởi vậy, Trần Trầm đối phó Bình Sơn Yêu Hoàng chỉ dùng hai chiêu đơn giản, một chiêu thần thức công kích, một chiêu gác kiếm lên cổ.
Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông nghe vậy liên tiếp hít sâu mấy hơi thở mới bình tĩnh nỗi lòng:
- Bắt . . . bắt sống! Bắt sống . . . là được rồi.
Trần Trầm gật đầu, túm Bình Sơn Yêu Hoàng về Trấn Yêu Thành.
Cao thủ hàng đầu bên Đông Cương mới tỉnh táo lại, rống to:
- Nhân tộc tạp nham, thả Bình Sơn Yêu Hoàng!
Trần Trầm không quan tâm, đi tới bên cạnh Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông, ném Bình Sơn Yêu Hoàng nửa hôn mê xuống đất.
Cảm thụ ánh mắt phức tạp của người xung quanh, vẻ mặt Trần Trầm hờ hững, toát ra khí chất nam thần lạnh lùng.
Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông nhìn Trần Trầm, không tiện xưng hô hắn là tiểu tử nữa.
Trầm mặc thật lâu sau, nàng mới chậm rãi mở miệng nói:
- Trần Trầm, mấy lần đấu pháp, nhân tộc chúng ta có tu sĩ bị yêu tộc bắt, hiện giờ bắt được Bình Sơn Yêu Hoàng này có thể đổi người.
Trần Trầm nghe vậy sực tỉnh ngộ, không nhìn Bình Sơn Yêu Hoàng kia, không có ý muốn tranh công, dường như hắn chỉ làm một việc vặt vãnh không đáng kể.
Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông thấy vậy mơ hồ có chút hoảng hốt.
Tiểu tử này . . . Mới bao nhiêu tuổi?
Thế mà đã có khí độ của một thế hệ tông sư.
Tại sao lúc trước nàng không nhìn ra tiểu tử này ưu tú như vậy! Cùng là Tiên Thiên Linh Thể mà chênh lệch lớn đến thế sao?
Trong khi Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông ngây người giây lát, Trần Trầm mỉm cười nói:
- Sư phụ, đan dược do ta phụ trách vận chuyển có lẽ sẽ đến muộn một ngày, nhưng xin sư phụ yên tâm, tuyệt đối sẽ không phát sinh bất cứ ngoài ý muốn.
Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông tiềm thức đáp lời:
- Tốt . . . tốt.
Nàng có tâm tình như thế thì càng có thể tưởng tượng vẻ mặt của tu sĩ khác, đặc biệt là một đám nữ tu, trong mắt sáng lấp lánh.
Trần Trầm thấy vậy trong lòng có chút đắc ý, rất muốn ngửa đầu cuồng cười một tiếng.
Nhưng vào lúc này, rèm lều trại trong góc đột nhiên vén lên.
Tuy Trần Trầm đưa lưng về phía lều nhưng dùng thần thức thấy rất rõ ràng, lập tức nét mặt nghiêm nghị, biến trở về nam thần lạnh lùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận