Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 423: Xong Chuyện Phủi Áo Đi

Chương 423: Xong Chuyện Phủi Áo ĐiChương 423: Xong Chuyện Phủi Áo Đi
         Thần thức bước vào Phân Thần trung kỳ, tuy không xảy ra thay đổi về chất quá lớn, nhưng tăng lên cũng tuyệt không coi là nhỏ.
Cường độ thần thức bực này, nếu công kích cho dù một vài đối thủ có pháp bảo phòng hộ thức hải, nhưng nếu như bản thân thần thức quá yếu thì cũng sẽ thụ trọng thương.
Giờ khắc này, hắn xem như vô địch phía dưới Phân Thần cảnh.
Ngẩng đầu nhìn lên trời, Trần Trầm cười cười, đáng tiếc vô địch phía dưới Phân Thần cảnh chỉ có thể duy trì liên tục chốc lát, không bao lâu nữa hắn sẽ chính là tu sĩ Phân Thần cảnh đường đường chính chính, còn nhanh hơn sư tổ!
Ầm!
Ngay khi Trần Trầm đang suy nghĩ những cái loạn thất bát tao này này, vết rạn trên đại trận của Đào Hoa tông bỗng nhiên khuếch tán, sau đó lại rầm một tiếng biến thành vô số quầng sáng, tiêu tán giữa thiên địa.
- Đại trận phá!
Có tu sĩ kinh hỉ không gì sánh được hô to một tiếng, tiếp đó không nói hai lời phóng ra khỏi Đào Hoa tông.
Một tiếng kinh hô này hình như nhắc nhở mọi người, tất cả tu sĩ trọng thương trong khoảnh khắc đình chỉ chiến đấu, chạy trốn bốn phía.
Nhưng mà, có người nhanh hơn bọn họ...
Đó chính xích bào tu sĩ đã cứu bọn hắn sau đó tạo nên lôi kiếp đã bay ra ngoài cách xa mấy chục dặm.
Đột nhiên mất đi đối thủ, sắc mặt Tông chủ Đào Hoa tông trở vô cùng nên xấu xí.
Nhiều tu sĩ đào thoát như vậy, Ma Tôn trở về nàng biết bàn giao thế nào?
Suy nghĩ một chút, chỉ có thể truy kích kẻ đầu têu đang treo lên lôi kiếp chạy trốn kia, một phương diện, gia hỏa này là đầu sỏ gây ra, một phương diện khác, gia hỏa này mục tiêu quá rõ ràng, căn bản không cần sợ đuổi không kịp.
Nói không chừng lôi kiếp độ xong, mình trực tiếp có thể nhặt cái sẵn.
Sau khi hạ quyết tâm, Tông chủ Đào Hoa tông cắn răng, truy kích về phương hướng Trần Trầm chạy trốn.
...
Cảm nhận được Tông chủ Đào Hoa tông phía sau truy kích đến, Trần Trầm cũng không ngoài ý muốn, loại tình huống này đuổi theo hắn thật là lựa chọn tốt nhất.
- Trần Trầm, ta giúp ngươi ngăn trở nữ nhân này, ngươi chạy trốn trước đi!
Trong đầu truyền đến tiếng hô của sư tổ, Trần Trầm một mặt im lặng.
- Sư tổ, ngươi chạy đi, ta bận bịu như thế nửa ngày còn không phải là vì cứu ngươi, ngươi chết, ta chẳng phải là uổng phí công phu?
- Nhưng mà ngươi...
- Cái khác chính là, ta không dễ dàng chết như vậy.
Trần Trầm truyền âm xong sau đó quay đầu mạnh mẽ trừng sư tổ đang ở xa quan sát, rồi mới tiếp tục đi tới.
Ầm ầm!
Trên bầu trời một đạo sấm sét rơi xuống, bổ vào trên người hắn, một vệt kim quang mơ hồ lóe lên một cái, đem ngăn đạo sấm sét này lại, nhưng mà Trần Trầm vẫn như cũ đau nhe răng trợn mắt.
Phía sau, Tông chủ Đào Hoa tông từ xa nhìn thấy một màn này, cũng không vội đuổi đi lên, cứ từ từ bay ở phía sau, hình như là muốn đợi Trần Trầm bị trọng thương, sau đó ra tay.
- Nữ nhân này, cũng thật là tận tâm tận lực.
Trần Trầm vừa bay vừa dùng đan dược.
Lúc này đã là sống chết trước mắt, cũng vì vậy mà hắn cực độ bình tĩnh.
Giờ đây, ở trước mặt hắn không có nhiều lựa chọn, nếu hiện đang lợi dụng lôi kiếp phản kích, khoảng cách Đào Hoa tông quá gần, phỏng chừng chưa kiệp chém giết Tông chủ Đào Hoa tông này thì Nhị Ma Tôn kia đã trở về.
Đến lúc đó, coi như là hắn diệt Tông chủ Đào Hoa tông, chính hắn cũng mất đi đường sống.
Mà vừa Độ Kiếp vừa chạy trốn là tuyệt không có khả năng thoát khỏi Tông chủ Đào Hoa tông truy đuổi.
Hi vọng sống sót duy nhất chính là chạy trốn tới nơi xa, tiếp đó nhanh chóng phản sát Tông chủ Đào Hoa tông này.
Tuy là sau khi đột phá Phân Thần cảnh sẽ có một đoạn thời gian suy yếu, nhưng nếu tính toán tốt, không phải không có khả năng, cuối cùng thì Tông chủ Đào Hoa tông kia cũng chỉ là Phân Thần sơ kỳ mà thôi.
Trong lòng có quyết toán, Trần Trầm lập tức rên khẽ một tiếng, sắc mặt hiện ra càng tái nhợt.
...
Hai người một đuổi một chạy, trong bất tri bất giác đã bay ra ngoài cách xa mấy ngàn dặm, thời gian cũng đã qua hơn nửa canh giờ.
Trần Trầm chống lại lôi kiếp nhưng vẫn chú ý tới Tông chủ Đào Hoa tông kia thỉnh thoảng cầm lấy lệnh bài đưa tin, trong lòng mơ hồ có chút lo lắng.
Đúng lúc này, mây đen trên bầu trời theo sát Trần Trầm đột nhiên tiêu tán, lôi điện không ngừng oanh kích cũng theo đó biến mất không còn tăm tích, một đạo uy áp như có như không từ trong cơ thể hắn tản ra!
Phân Thần cảnh, cảnh giới cuối cùng pháp tắc trở xuống, cũng là Tiên Thiên linh thể có thể hưởng thụ ưu thế cảnh giới cuối cùng, hắn cuối cùng đạt tới!
Phía sau, Tông chủ Đào Hoa tông thấy vậy cười lạnh nói:
- Không ngờ tiểu tử ngươi độ kiếp xong, còn có thể lấy tốc độ này phi hành, xem ra là Bổn tông chủ xem thường ngươi.
Trần Trầm yên lặng không nói lời nào, chỉ quay đầu lại, lộ ra một gương mặt vô cùng tái nhợt.
Giờ phút này, tuy hắn thoạt nhìn suy yếu, nhưng ánh mắt lại cực kỳ sắc bén, giống như lúc nào cũng có thể sẽ cùng người liều mạng.
Không có cách, người ở Thượng giới này quá khôn khéo, nếu như một mặt giả yếu, lòng cảnh giác của đối phương ngược lại sẽ mạnh hơn, cho nên không bằng làm ra một bộ dáng ngoài mạnh trong yếu.
Nhìn thấy thần tình của hắn, Tông chủ Đào Hoa tông cười khẽ một tiếng, một quạt hoa đào từ trong cơ thể nàng bay ra.
Phía trên quạt hoa đào này thêu lên bảy tám nữ tử, đều không mặc quần áo, ngay sau đó những nữ tử này lại từ trong cây quạt bay ra, chầm chậm đi về hướng Trần Trầm, tư thái thiên kiều bá mị, cực kỳ mê người.
Trần Trầm cảm giác nhiệt huyết dâng lên, cảm xúc chập trùng.
Làm một người thấy qua việc đời, theo lý thuyết hắn không nên nhìn thấy một huyễn tưởng đã có phản ứng này, duy nhất giải thích chính là quạt hoa đào này không chỉ có thể phóng thích huyễn tượng, mà còn có thể phóng xuất ra đồ vật thực chất, làm cho người ta mê mẩn thần trí.
- Hệ thống, bình nào đan dược có thể giải quyết tình huống hiện nay của ta.
Trần Trầm yên lặng nắm lấy một đống lớn đan dược, ở trong đầu hỏi thăm.
- Một bình bên cạnh ngón trỏ của kí chủ.
Nghe được đáp án này, Trần Trầm tranh thủ thời gian cầm lấy bình đan dược kia nuốt vào bụng.
Loại chuyện nguy hiểm như tìm đến sư tổ này, hắn tự nhiên đã chuẩn bị đầy đủ.
Mà Ngọc Đỉnh tông nhiều nhất chính là đan dược, cho nên hắn mang nhiều nhất cũng là đan dược.
Vừa mới ăn vào viên này tên là Thanh Tâm Tĩnh Khí Đan, là một loại đan dược không thường dùng phụ trợ.
Loại đan dược này giá cả cao, tác dụng chỉ là giúp tu sĩ Thanh Tâm tĩnh khí, bình thường chỉ có Luyện Đan Sư và đại thổ hào mới sử dụng, tu sĩ phổ thông căn bản sẽ không dùng loại xa xỉ này.
Mà sau khi nuốt viên Thanh Tâm Linh Khí Đan này vào bụng, một cỗ mát mẻ ý rất nhanh tuôn ra toàn thân, cảm giác nhiệt huyết xông lên đầu thoáng cái biến mất.
Giờ phút này, Trần Trầm giống như tiến vào hình thức hiền giả, trong mắt hắn, một nhóm nữ nhân không mặc quần áo kia giống với mấy đống thịt heo, quả thực không có chút lực hấp dẫn nào.
Ừ thì... Nhiều nhất, cũng chỉ có một chút lực hấp dẫn.
Tuy trong lòng đã từ cuồng nhiệt biến thành khinh thường, nhưng hắn ánh mắt không thay đổi, sắc mặt cũng vẫn như cũ không thay đổi, bộ dáng kia giống như tám đời chưa từng thấy nữ nhân, ôm heo mẹ nóng lòng đều phải liếm một cái.
- Hừ!
Đào Hoa tông chủ hừ lạnh một tiếng, tốc độ lập tức tăng nhanh mấy phần, chỉ trong chốc lát đã đến vị trí trước người Trần Trầm không đến trăm mét, sau đó tay trắng vung lên, một cái lưới nhỏ hướng về đầu Trần Trầm.
Ngay trong chớp mắt này, ánh mắt Trần Trầm bỗng nhiên trở nên thanh minh, thần thức trong thức hải vào thời khắc này toàn bộ phát động, tạo thành vô số châm nhỏ đâm về Đào Hoa tông chủ.
Sắc mặt Đào Hoa tông chủ đại biến, ngay sau đó phát ra một tiếng rên, nàng như thế nào cũng không nghĩ đến cái tu sĩ vừa bước vào Phân Thần cảnh này lại có thần thức cường đại như thế!
Trần Trầm nhân cơ hội này trực tiếp đào thoát khỏi lưới lớn bao phủ, thân hình lóe lên đến chỗ không xa trước người Đào Hoa tông chủ.
Trong nhẫn trữ vật, chín món pháp bảo màu vàng óng kích xạ về phía Đào Hoa tông Tông chủ.
Bản thân Trần Trầm càng là dùng ra toàn bộ khí lực, đánh ra một quyền về phía Tông chủ Đào Hoa tông!
Oanh!
Một tiếng kinh thiên vang rền, thân thể kiều mị kia của Tông chủ Đào Hoa tông lại trực tiếp bị đánh thành huyết vụ đầy trời!
- Không được!
Tông chủ Đào Hoa tông chỉ còn dư lại Nguyên Thần kinh hãi kinh ngạc thốt lên một tiếng, nhưng Trần Trầm căn bản không để ý tới nàng, lại đánh ra mấy đạo công kích thần thức, làm cho Nguyên Thần của nàng bị hủy không còn một mảnh.
Tất cả những thứ này đều xảy ra trong chớp mắt, sau khi Tông chủ Đào Hoa tông bị thần thức công kích còn chưa kịp có cái gì phản ứng đã hương tiêu ngọc vẫn, chỉ còn dư lại nhẫn trữ vật và mấy món đồ vật.
Trần Trầm tiếp nhận một đống đồ vật kia, sau đó không dừng lại chút nào nhanh chóng đổi phương hướng, bay nhanh về phương xa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận