Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 174: Toàn Bộ Đều Là Của Ta

Chương 174: Toàn Bộ Đều Là Của TaChương 174: Toàn Bộ Đều Là Của Ta
         Nhìn thấy gần trăm cơ duyên, Trần Trầm hít sâu một hơi.
Lần này hắn phải tìm được thứ có thể giúp mình đột phá Nguyên Anh mới được, đồng thời cũng phải tìm được thứ giúp hắn thuận lợi vượt qua kiếp nạn Nguyên Anh.
Nói thật, kiếp nạn Kim Đan đã đủ khủng bố rồi, hắn thật sự không dám tưởng tượng kiếp nạn Nguyên Anh sẽ là cái dạng gì, nếu như không có đủ bảo vật cùng với thiên tài địa bảo cấp cao bảo hộ, hắn sợ là mình sẽ bị lôi kiếp chơi chết.
Chuyện đáng mừng duy nhất chính là trong khoảng thời gian này hắn tự nhận bản thân không có làm chuyện gì thương thiên hại lý, có lẽ lão thiên sẽ nể tình, đối xử với hắn ôn nhu hơn một chút.
- Lão Hắc, đi về phía tây nam bốn trăm dặm.
- Được.
Nhận được chỉ thị của Trần Trầm, lão Hắc lập tức hạ lệnh cho lũ yêu.
...
Khoảng cách bốn trăm dặm đối với Yêu tộc căn bản không mất bao nhiêu thời gian, không bao lâu sau, lũ yêu đã tụ tập trên sườn núi.
- Đào cho ta!
Lão Hắc vung thìa lên, ra lệnh.
Nghe vậy, lũ yêu không nói hai lời, bắt đầu chư hiển thần thông, chỉ trong chốc lát đã đào ra một cái đại mộ.
Thấy một màn như vậy, lũ yêu lập tức dùng ánh mắt sùng bái nhìn về phía lão Hắc.
Hắc Trư Vương đại nhân chỉ là huyết mạch thổ trư lại có được thành tựu như thế, quả nhiên là có vài phần bổn sự. Bọn họ hoàn toàn không có một chút cảm giác gì về đại mộ dưới mặt đất, dù là mấy cái Cẩu tinh cũng không khá khẩm hơn là bao.
- Lấy hết đồ ra cho ta, nếu ai dám tư tàng, chớ trách ta không khách khí.
Lão Hắc đã dần quen thân phân của mình, hiện tại không đợi Trần Trầm hạ lệnh, nó đã có thể nói rất rõ ràng.
Một lát sau, lũ yêu đào ra được một cái quan tài, quân sư quạt mo gắt gao nhìn chằm chằm vào đám yêu, tựa như vệ sĩ trung thành nhất, thời thời khắc khắc phòng bị kẻ gian.
Thấy vậy, lão Hắc cũng có chút cảm động, thầm đề bạt địa vị của Cẩu tinh lên ngang hàng với Tứ Đại Đương, gần với Hắc Trư Vương nó.
Đợi quan tài được mở ra, bên trong lộ ra một bộ hài cốt, Cẩu tinh bước lên trước lấy nhẫn trữ vật trong hài cốt, cung kính dâng cho lão Hắc.
Lão Hắc tiếp nhận nhẫn trử vật, nhìn nhìn Cẩu tinh, luôn cảm giác cái đầu của nó hình như không giống với lúc trước, chẳng lẽ giữa đường còn dừng lại chải chuốt?
Vô thức duỗi ra móng heo sờ lên đầu nó, quả nhiên, mềm mại thật nha, so với Trần Trầm còn mềm hơn.
Thấy vậy, Cẩu tinh lộ vẻ nịnh nọt, hai cái yêu quái nhìn nhau, đều không nói gì, thấy được cảm động trong mắt nhau.
...
Tình huống sau đó cũng không kém là bao, đám yêu quái dần dần lộ vẻ sùng bái cực hạn với lão Hắc.
Tuy mấy thứ to lớn đều bị Hắc Trư Vương cầm đi, nhưng bọn họ cũng uống không ít canh nha, mà số… canh này đã đủ để bọn họ phấn đấu mấy chục năm trong lãnh thổ Yêu tộc rồi.
Huyết mạch chênh lệch, đầu óc Yêu tộc thập phần đơn giản, ai mạnh, đi theo ai có lợi, bọn họ liền nguyện ý theo.
Nếu như lúc trước bọn họ sợ là sợ cường quyền của Hắc Trư Vương, vậy thì bây giờ đã là chân chính trung thành với Hắc Trư Vương rồi.
...
Nửa ngày sau.
Lão Hắc một mình đi vào trong lòng một tòa linh sơn.
Vừa vào trong, Trần Trầm lập tức nhảy ra ngoài, theo như hệ thống chỉ dẫn, hắn nhanh chóng tìm được một khối ngọc thạch cực lớn.
Dùng Vạn Hóa Thần Phong lột bỏ tầng ngoài của ngọc thành, bên trong bộc phát bạch quang chói mắt.
Đây là một khối tinh thể tinh khiết hoàn mỹ, toàn thân tựa như thủy tinh.
- Thiên Khuyết Thần Kim…
Trần Trầm khẽ vuốt khối tinh thể trong tay, mắt lóe lên tia kích động.
Thiên Khuyết Thần Kim cũng là một trong thập đại thần kim, năng lực truyền linh khí đứng hàng thứ nhất trong tất cả kim loại, thậm chí có thể thông qua người sử dụng quán thâu linh khí.
Điều này đại biểu tu sĩ Kết Đan nếu dùng tài liệu này rèn thành thần binh, có thể đánh ra công kích cấp bậc Nguyên Anh, chính là thuộc tính nghịch thiên không hợp với thói thường cho nên nó mới được trao cho cái tên Thần Kim.
Cùng với Bất Diệt Thần Kim, Vạn Hóa Thần Kim,… được liệt vào hàng thập đại thần kim.
- Bảo vật này là của ta.
Trần Trầm cười khẽ, thu Thiên Khuyết Thần Kim vào nhẫn trữ vật, sau đó lại chui vào Tiểu Vô Ưu Tiên Cung.
Hiện tại, lão Hắc xuất đầu, không cần hắn phải chạy đông chạy tây, thật sự rất là thoải mái.
...
- Trần Trầm, hiện tại ta ở Tây cương Nhân tộc, bất quá không đến vài ngày, ta sẽ được điều đến Tấn quốc, từ nay về sau, một mực trấn thủ Tấn quốc, cho đến khi Yêu tộc hoàn toàn bị khu trục.
- Ngươi… Có an toàn không?
Trong Tiểu Vô Ưu Tiên Cung, Trần Trầm xem tin của Hạ Tích Sương, trong lòng trào lên một tia dịu dàng, lập tức đáp lại:
- Rất an toàn, yên tâm, đừng nhớ!
- Ngươi phải chú ý an toàn, một thời gian sau, ta và ngươi tương kiến tại Tấn quốc.
Thu hồi thông tin lệnh bài, Trần Trầm đã có suy tính của mình.
Nói thật, thực lực hắn hiện tại còn yếu hơn một chút so với Hạ Tích Sương, nhưng đợi đến khi hắn đột phá Nguyên Anh thì không hẳn.
Tu vị không kém bao nhiêu mới có thể nói chuyện ngang hàng, không để người khác nghĩ rằng hắn là trai bao!
Trần Trầm hắn mà phải làm trai bao à?
Nghĩ đến đây, Trần Trầm càng thêm chờ mong bước vào Nguyên Anh cảnh, vì vậy lập tức thúc giục lão Hắc:
- Lão Hắc, cố gắng lên! Nhân sinh đỉnh phong ở ngay phía trước chúng ta!
Không bao lâu sau, đám yêu tộc lại đi đến phạm vi một cái động thiên phúc địa.
Ở đây từng có môn phái Nhân tộc, chẳng qua giờ đã là tác điểu thú tán, chỉ còn lại một mảnh phế tích.
Ngoài ra, còn có một đám quân Yêu tộc đang đóng tại đây, tuy nhiên mạnh nhất cũng chỉ đến Nguyên Anh trung kỳ.
Thấy vậy, lão Hắc đương nhiên là đại phát trư uy, vì vậy nó liền có thêm không ít thủ hạ.
- Bay về bên phải, chỗ này chỉ có thể để ta và ngươi vào. - Trần Trầm trong Tiểu Vô Ưu Tiên Cung dặn dò.
Nghe vậy, lão Hắc nhẹ gật đầu, để đám yêu trấn thủ tại chỗ, sau đó liền theo Trần Trầm tiến vào trong núi.
Không lâu sau, lão Hắc đã bay tới trước một cái thác nước khổng lồ, giữa thác thấp thoáng có một cái động lớn, bất quá, đại động đã bị phong ấn bằng cấm chế rất mạnh.
Cấm chế? Cái này đương nhiên không ngăn được Trần Trầm, Đậu Xanh vừa ra, hắn liền có thể tiến vào động phủ.
Trong động phủ rực rỡ muôn màu, đủ loại đan dược được sắp xếp chỉnh tề, ngoài ra còn có đại lượng pháp bảo, không có lấy một món thứ phẩm nào.
- Động phủ còn sót lại của Luyện Hư cường giả…
Thấy một màn như vậy, Trần Trầm thầm cảm thán.
Môn phái ở tại đây hẳn đã sớm phát hiện động phủ, đáng tiếc không phá được cấm chế, cho nên chỉ có thể nhìn không thể ăn, giờ lại không công tiện nghi cho hắn.
Càng đi vào sâu bên trong, Trần Trầm càng sợ hãi thán phục. Đồ vật ở đây tuy ít hơn so với bảo khố của Vô Tâm Tông, nhưng tất cả đều là tinh phẩm, luyện giá trị, bảo khố Vô Tâm Tông căn bản không thể so được.
Ngay cả thiên tài địa bảo cấp bậc Thiên Linh Thạch Nhũ Dịch cũng không ít, không biết rốt cuộc vị Luyện Hư cường giả kia đã xảy ra chuyện gì mà lại vứt bỏ động phủ như vậy…
Trần Trầm vừa thu đồ vừa đi, một lát sau, hắn đã đến chỗ sâu nhất trong động phủ.
Chỗ sâu trong động phủ được bày trí vô cùng đơn giản, chỉ có một cái giường lớn, một cái bàn, hai cái ghế dựa, ngoài ra, còn có hai cái khôi lỗi kích thước tương đương với con người, một trái một phải đứng hai bên giường.
Đầu rũ xuống, rõ ràng là đã hoàn toàn tiêu hao hết linh lực.
- Cũng không biết đây là khôi lỗi gì…
Trần Trầm không dám trực tiếp ném linh thạch vào khôi lỗi, lỡ như đánh nhau, bọn này một tát chụp chết hắn, đến lúc đó muốn khóc cũng không kịp.
Nghĩ nghĩ, Trần Trầm quyết định thu hai cái khôi lỗi vào nhẫn trữ vật.
Về phần cái giường được chế thành từ linh mộc, bàn, giá gỗ các loại thì được hắn chuyển vào Tiểu Vô Ưu Tiên Cung.
Có mấy thứ này, thoáng cái Tiểu Vô Ưu Tiên Cung đề thăng mấy cái cấp bậc, linh khí trong không gian cũng trở nên nồng đậm không ít.
Lại vơ vét một hồi, Trần Trầm chuẩn bị rời đi, bất quá để đảm bảo ở đây không còn vật gì, hắn vẫn hỏi thăm hệ thống một phát.
- Phụ cận có thứ gì giá trị?
“Có, phía trước mười hai mét dưới mặt đất có một cái bảo rương.”
Nghe nhắc nhở, Trần Trầm lập tức quay lạnh, nhanh chóng đi đến vị trí trước giường, không bao lâu sau hắn đã tìm được cơ quan, mở ra một khối linh gạch.
Phía dưới linh gạch quả nhiên cất dấu một cái bảo rương.
Hiện tại không có Trương Kỵ, Trần Trầm chỉ có thể tự thân vận động, hà hơi một hồi, sau đó hắn nhẹ nhàng mở bảo rương ra.
Hào quang sáng chói, từng đợt sóng ánh sáng khuếch tán ra ngoài.
Một bộ chiến giáp toàn thân tản ra chấn động kinh người cứ như vậy được đặt ngay ngắn trong bảo rương, xuất hiện trong tầm mắt Trần Trầm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận