Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 338: Điên cuồng (1)

Chương 338: Điên cuồng (1)Chương 338: Điên cuồng (1)
         Về đến Vô Phong Thành, bắt đầu an tâm tu luyện, củng cố tu vi mới bước vào Nguyên Thần trung kỳ của mình.
Hắn quyết định lần này không bước vào Luyện Hư thì sẽ không ra ngoài khoe mẽ.
Nhân tộc dù sao có nhiều cao thủ, không thiếu cường giả không trên không dưới như hắn.
Làm đệ nhất thiên kiêu nhân tộc, hắn cần nhất làm hẳn là giữ được tánh mạng, lây lất phát dục, chờ bước vào Luyện Hư thì một búa gõ quyết định.
Thế này mới là giác ngộ mà kỳ tài tu luyện nên có!
Cứ như thế, Trần Trầm bất giác tu luyện bảy ngày trong Vô Phong Thành, Yêu Khanh không vì chuyện hắn chạy trốn mà truyền tấn chửi mắng.
Hết thảy đều dường như chưa từng xảy ra.
Nhưng ba tiểu yêu Tiểu Hoa, Tiểu Hoàng, Sinh Phàm ngẫu nhiên nhìn về phương hướng lãnh thổ yêu tộc, trên mặt lộ vẻ tưởng niệm.
Hôm nay, Tiểu Hoa vẫn nhìn về phương hướng lãnh thổ yêu tộc như bao ngày qua, trong miệng nhỏ giọng nói thầm:
- Chủ nhân, tại sao chủ nhân không bên nhau với Yêu Khanh tỷ tỷ? Vậy thì tỷ tỷ sẽ luôn cùng chúng ta.
Trần Trầm sắc mặt đen thui, nhanh chóng che miệng Tiểu Hoa lại, cẩn thận dè dặt nhìn xem bốn phía.
Thấy không có người chú ý đến nơi này, hắn mới nhẹ nhàng thở ra.
Cái gì gọi là lời con nít nói vô tư, giờ thì Trần Trầm đã cảm thụ được, Tiểu Hoa thật đúng là cái gì đều dám nói.
Trần Trầm phỏng chừng cô nhóc này không biết bên nhau là khái niệm gì.
Trần Trầm nhỏ giọng nói:
- Người và yêu không đội trời chung, ngươi hiểu chưa?
Tuy Trần Trầm đã gặp nhiều nữ yêu, thậm chí có nữ yêu quan hệ với hắn không tệ, ví dụ như Hồ Tiên Nhi.
Nhưng hắn chưa từng nghĩ sẽ trải qua mối tình người và yêu thật oanh liệt.
Được hoàn cảnh xã hội trong kiếp trước hun đúc, nội tâm của Trần Trầm bảo thủ hơn người trong thế giới này nhiều.
Đối xử với dị tộc nữ giới, tuy Trần Trầm cũng sẽ sinh ra thiện cảm nhưng chỉ dừng lại ở đó, sẽ không để phát triển theo phương hướng tình yêu nam nữ.
Đây là lằn ranh giới hạn trong lòng hắn.
- Nhưng ta cũng là yêu. Chủ nhân, lẽ nào có ngày người cũng rời xa ta?
Tiểu Hoa tự nói rồi tự mếu máo.
Trần Trầm không biết nên nói cái gì, hắn bàn luận thứ thâm ảo như vậy với tiểu yêu mới mở linh trí vài năm làm chi?
Một đứa nhóc thì biết gì về ý nghĩa ‘bên nhau’?
Phỏng chừng ở trong mắt Tiểu Hoa thì bên nhau là chơi cùng nhau, ăn cơm chung.
Không biết rằng trong chuyện này có nhiều học vấn, ẩn tàng rất nhiều bí mật mà yêu vị thành niên không nên biết.
Nghĩ đến đây, Trần Trầm nặn ra nụ cười hiền hòa an ủi:
- Chuyện này . . . khác.
Tiểu Hoa hỏi tới:
- Khác chỗ nào?
Tiểu Hoàng ở một bên cũng xúm lại.
Tuy Tiểu Hoàng không có mắt mũi nhưng khi ở Yêu Đình, Trần Trầm rảnh rỗi không có chuyện gì làm nên vẽ mặt cho nó, vì vậy giờ phút này có thể thấy nét mặt tò mò của nó.
Trần Trầm thẹn quá thành giận:
- Là không giống nhau! Chờ các ngươi về sau lớn lên sẽ biết!
Gặp chủ nhân nổi giận, Tiểu Hoa cúi đầu, hoa loa kèn trên đỉnh đầu rũ xuống dưới, hiển nhiên cực kỳ thất vọng.
Thấy vậy, Trần Trầm định đổi đề tài, nhưng ngay lúc này, một tấm lệnh bài truyền tấn đột nhiên sáng lên.
- Trần Trầm, ngươi từng đồng ý sẽ chèn ép tộc Thần Giao giúp ta đúng không? Hiện giờ vẫn giữ lời chứ?
Trông thấy truyền tấn này, cơ mặt Trần Trầm cứng ngắc, tim rớt cái bịch.
Yêu Khanh có ý gì? Có bẫy rập gì không?
Tuy rằng trong lòng nghi hoặc, nhưng hắn vẫn nhanh chóng đáp lại:
- Đương nhiên giữ lời! Dù cho đạo chủ muốn chôn sống cường giả Luyện Hư của tộc Thần Giao thì nhân tộc chúng ta cũng sẵn sàng chiều theo!
- Rất tốt, ba ngày sau sẽ xuất hiện ở biên giới lãnh thổ hai tộc người, yêu, nhân tộc các ngươi hãy đi diệt hắn.
Trần Trầm nghe vậy sắc mặt đen như cục than.
Thần Giao Yêu Tôn là tộc trưởng của tộc Thần Giao, tu vi Luyện Hư hậu kỳ, cường giả khủng bố như vậy đâu dễ chết?
Có thể nói đến cảnh giới như Thần Giao Yêu Tôn, chỉ cần không bị nhũn não làm chuyện ngốc thì rất khó chết.
Nếu bắt buộc Trần Trầm tìm một người có thể diệt Thần Giao Yêu Tôn thì e rằng chỉ có Hải Long sắp phi thăng trong Vô Tận Hải.
Nghĩ đến đây, Trần Trầm kiềm nén tức giận trả lời:
- Đạo chủ, làm ơn đừng đùa với ta được không?
- Ta có đùa với ngươi hay không thì nhân tộc các ngươi cứ thử một lần liền biết. Nói thật với ngươi, ta lấy ra một giọt máu phản tổ giao cho một tiểu bối của tộc Thần Giao, kết quả tiểu bối kia đưa lại cho Thần Giao Yêu Tôn. Ngươi hiểu ý của ta không?
Trần Trầm nghe đến đây làm sao không hiểu? Ý của nữ yêu này là nàng giở trò trong máu phản tổ.
Còn về làm sao nữ yêu này biết máu phản tổ sẽ rơi vào tay Thần Giao Yêu Tôn, làm cách nào khiến Thần Giao Yêu Tôn không phát hiện bên trong có vấn đề thì Trần Trầm không biết.
Nhưng hắn có thể khẳng định, đơn giản là mấy loại thủ đoạn làm hắn trơ trẽn như lừa gạt, ám toán.
Trần Trầm đồng ý ngay:
- Ta hiểu, việc này ta sẽ sắp xếp.
Mặc kệ đây có phải là cạm bẫy hay không thì Trần Trầm phải thử một phen, dù sao đây là cơ hội tốt nghìn năm một thuở.
Nếu đúng như Yêu Khanh nói, có thể diệt Thần Giao Yêu Tôn, vậy bên nhân tộc sẽ thêm một lực lượng Luyện Hư hậu kỳ.
Điều này cơ hồ có thể hoàn toàn cải biến chiến cuộc, thậm chí khiến nhân tộc có khả năng phản công yêu tộc.
Chỉ tưởng tượng thôi Trần Trầm đã không kiềm được kích động.
Hắn thậm chí hoài nghi Yêu Khanh có bị điên hay không mà mạo hiểm lớn với yêu tộc làm ra chuyện điên cuồng như vậy.
Trần Trầm liên tục thay đổi sắc mặt, cuối cùng lấy ra lệnh bài truyền tấn, báo chuyện này cho sư tổ.
. . .
Ba ngày sau.
Biên cảnh hai tộc người, yêu, yêu tộc mơ hồ có chiều hướng phản công, nhiều Yêu Tôn Luyện Hư quay trở về chiến trường.
Mỗi một Yêu Tôn Luyện Hư xuất hiện đều sẽ dẫn tới Luyện Hư nhân tộc chú ý.
Tuy bọn họ nhận được tin tức từ chỗ Trần Trầm, hơn nữa nguyện ý thử, nhưng vô luận là bọn họ hay chính hắn đều không ngốc.
Sở dĩ hôm nay một đám Luyện Hư nhân tộc đều cực kỳ chú ý cẩn thận, sợ trong đó có cạm bẫy gì.
Ngược lại tông chủ Hạo Nhiên Kiếm Tông đứng bên cạnh Trần Trầm thì vẻ mặt có chút bình tĩnh.
Thấy vẻ mặt Trần Trầm căng thẳng tông chủ Hạo Nhiên Kiếm Tông còn an ủi:
- Trần Trầm, Luyện Hư yêu tộc không có dấu hiệu tập kết, cấp bậc như chúng ta không đến nỗi bị trận pháp gì đó ám toán, sở dĩ sẽ không có cạm bẫy đâu, suy ra mặc kệ lần thử này có thành công hay không thì nhân tộc ta đều không bị tổn thất quá lớn, ngươi đừng quá lo.
Trần Trầm gật đầu. Tông chủ Hạo Nhiên Kiếm Tông là đối thủ cũ của Thần Giao Yêu Tôn, sở dĩ lần này vẫn như cũ từ gã đối phó Thần Giao Yêu Tôn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận