Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 344: Ai mới là Nguyên Anh mạnh nhất

Chương 344: Ai mới là Nguyên Anh mạnh nhấtChương 344: Ai mới là Nguyên Anh mạnh nhất
         - Trần Trầm, bốn đại hoàng triều đã đồng ý với chúng ta, từ nay về sau không điều tra ngươi nữa, càng sẽ không gây sự với ngươi. Ha ha, toàn bộ nhân tộc, không có ai dám không nể mặt Ngọc Đỉnh Đan Tông chúng ta!
Trần Trầm cảm kích nói:
- Đa tạ sư phụ!
Chuyện của hắn phỏng chừng cũng bị bốn đại tông môn kéo lên bàn đàm phán, vì để trận đấu pháp này thuận lợi diễn ra, bốn đại hoàng triều nhường bước, quyết định không gây sự với Trần Trầm nữa, vậy là hắn không cần chạy đi Vô Tận Hải.
Thật ra chuyện hắn bị trời giáng Phá Ách Ấn, sau đó gia nhập Thiên Tà, Trần Trầm đã sớm biết không thể mãi mãi giấu kín hai chuyện này.
Tuy hiện giờ bị mọi người biết hết, sản sinh ảnh hưởng nhất định với Trần Trầm, nhưng kết quả này đã tốt hơn trong tưởng tượng của hắn rồi.
Nghĩ đến đây, tâm tình của Trần Trầm tốt lên nhiều.
- Sư phụ, khi nào bắt đầu tỷ thí đấu pháp? Tổ chức ở đâu?
- Nửa tháng sau, tổ chức trong Thần Viên Sơn ở trung tâm Đông Vực yêu tộc, nhưng cũng chưa chắc chắn, thời gian xác thực sẽ công bố với toàn bộ nhân tộc ba ngày trước khi tổ chức.
Trần Trầm gật đầu, hắn hiểu lý do.
Nếu công bố ra ngoài sớm, yêu tộc chuẩn bị trước nửa tháng, đến lúc đó phá tan nát tỷ thí thì toàn bộ nhân tộc không còn mặt mũi nào.
Sau khi hiểu rõ ngọn nguồn toàn bộ sự tình, Trần Trầm nói cho Hạ Tích Sương biết.
Khi biết bốn đại hoàng triều sẽ không gây sự với Trần Trầm nữa, Hạ Tích Sương vui vẻ hỏi:
- Như thế nào? Ngươi cũng muốn đi góp vui?
Trần Trầm mỉm cười gật đầu:
- Nhóm bạn của ta chắc chắn không kiềm được muốn tham dự, ta thì ở một bên nhìn bọn họ, cổ vũ cho họ là được.
Hạ Tích Sương nghe vậy sửng sốt nhìn Trần Trầm:
- Chính ngươi không tham gia?
Trần Trầm cười hỏi ngược lại:
- Nàng cảm thấy ta đánh lại những đối thủ cường giả Nguyên Thần đỉnh sao?
Hạ Tích Sương lườm hắn một cái, tựa vào ngực hắn, thì thào:
- Ta không biết nữa, ta không nhìn thấu thực lực của ngươi, nhưng ở trong mắt ta, ngươi là nam nhân mạnh nhất thế gian.
Nghe thấy mấy lời này, trong lòng Trần Trầm mềm nhũn, cảm giác hạnh phúc vô bờ bến, rạo rực như thể tu vi nhảy lên hai cấp bậc.
. . .
Hơn mười ngày sau.
Thời gian và địa điểm đại hội đấu pháp truyền khắp nhân tộc, giống hệt như Ngọc Quỳnh đã nói cho Trần Trầm.
Qua hơn mười ngày tạo dựng, có thể nói Thần Viên Sơn không lộ kẽ hở nào.
Xác định tin tức này, nhiều tu sĩ đổ về Thần Viên Sơn.
Trần Trầm cũng không ngoại lệ.
Nhưng hắn không vội vàng chạy qua mà là mang theo Hạ Tích Sương vừa ngắm cảnh vừa bay đi Thần Viên Sơn.
Phải công nhận, dọc đường đi thấy rất nhiều tu sĩ nhân tộc.
Trước kia Tây Cương nhân tộc là chiến trường chính, nhưng Nam Cương Bắc Cương Đông Cương đều có chiến tranh quy mô khác nhau.
Trong khoảng thời gian này, yêu tộc trong bốn lãnh thổ cơ hồ bị đuổi đi hết, các tu sĩ nhân tộc đều hội tụ về Đông Vực yêu tộc.
Sở dĩ giờ này khắc này, Đông Vực yêu tộc gần như hội tụ tất cả tinh hoa của nhân tộc, những Tiên Thiên Linh Thể đã lộ ra ngoài sáng cũng xuất hiện trong phạm vi Đông Vực.
Trần Trầm dùng thần thông cảm ứng các cường giả qua lại, cười hỏi:
- Tích Sương, sư phụ của muội hẳn là cũng sẽ tham gia nhỉ?
Hạ Tích Sương gật đầu cười nói:
- Đúng vậy, sư phụ của ta muốn lấy đệ nhất Nguyên Thần cảnh.
Trần Trầm nghe vậy ngượng ngùng cười, trong lòng càng quyết tâm không tham gia đại hội đấu pháp.
Hắn bị đánh một bữa cũng không có gì, nhưng lỡ gặp phải Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông thì sao? Chẳng lẽ kêu hắn đánh người ta?
Phải biết rằng, Hạ Tích Sương từ nhỏ lớn lên trong Hạo Nhiên Kiếm Tông, không có người thân, Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông vừa là sư phụ vừa là mẫu thân.
Sở dĩ nói chính xác hơn thì Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông xem như mẹ vợ của hắn.
Dù cho giải thưởng của đại hội đấu pháp có phong phú đến đâu thì hắn không thể nào đánh mẹ vợ.
Trong lòng Trần Trầm suy nghĩ những điều này, bất giác Thần Viên Sơn đã vào phạm vi thần thức của hắn.
Thần Viên Sơn không quá cheo leo, nhưng linh khí cực kỳ dày đặc, trên núi đầy rẫy Linh Quả Thụ, trên cây còn treo linh quả lấp lánh tia sáng linh lực.
Làm tộc địa cũ của tộc Sơn Nhạc Thần Viên, nơi này là động tiên tốt nhất toàn bộ Đông Vực yêu tộc, cũng là phần thưởng lớn nhất của đại hội đấu pháp lần này.
Nếu có thể chiếm cứ động tiên này quanh năm, tương lai không chừng có thể khai sáng ra tông phái mạnh mẽ cỡ bốn đại tông môn nhân tộc.
Nhưng Trần Trầm không hiếm lạ gì, vì nơi này tốt đến mấy cũng chỉ ngang ngửa Vô Phong Sơn.
Với tài nguyên Trần Trầm đang nắm giữ, không khó xây dựng mấy chục động tiên giống như vậy.
. . .
- Sư huynh!
Trần Trầm vừa đáp xuống trước sơn môn Thần Viên Sơn thì Viên Kình Thiên vẻ mặt hân hoan xuất hiện ở trước mặt hắn.
Cảm ứng tu vi Nguyên Anh hậu kỳ của Viên Kình Thiên, Trần Trầm khen:
- Tu vi tăng lên khá nhanh, ngươi cũng muốn tham gia đại hội đấu pháp?
Viên Kình Thiên cười ngại ngùng nói:
- Cũng nhờ sư huynh cung cấp tài nguyên, còn về đại hội đấu pháp thì chắc chắn ta sẽ tham gia, với trình độ thuật Thần Ẩn hiện tại của ta . . .
- Đại ca!
Viên Kình Thiên còn chưa khoác lác xong, phương xa vọng đến tiếng kêu, Trương Kỵ mặc đồ đen xuất hiện bên cạnh Trần Trầm, ôm siết hắn.
Trương Kỵ tràn đầy áy náy nhìn Trần Trầm, giây sau vành mắt đã đỏ hoe:
- Đại ca! Ta đã nghe được những tin đồn gần đây, nhưng thực lực của ta quá kém, không thể làm gì cho đại ca, chỉ có thể nhắc vài câu với sư phụ của ta.
Từ khi cuộc chiến hai nước Tề, Vệ kết thúc, Trương Kỵ trở lại Nam Cương, về sau không còn gặp Trần Trầm, nhưng nghe được nhiều tin tức về hắn.
Nào là liên tục đánh bại mười tám Yêu Hoàng ở trước Khống Giới Châu, nào là trở thành chủ của Vô Phong Thành, mỗi sự kiện đều khiến Trương Kỵ sóng lòng trào dâng, đáng tiếc gã không thể đi Tây Cương, theo sau Trần Trầm.
Hiện giờ bỗng nhiên gặp mặt Trần Trầm, có thể tưởng tượng tâm tình kích động nhiều thế nào.
Trần Trầm mỉm cười, nhưng khi cảm ứng tu vi của Trương Kỵ thì nhíu mày hỏi:
- Trương Kỵ, sao ngươi mới chỉ có tu vi Nguyên Anh đỉnh? Ta nhớ lúc ở chiến trường Tề, Vệ thì ngươi đã là Nguyên Anh hậu kỳ.
Viên Kình Thiên ở một bên nghe vậy trong lòng chua xót.
Gã là Nguyên Anh hậu kỳ, sư huynh trông thấy liền khen ngợi một câu.
Nhưng người tên Trương Kỵ cũng là Nguyên Anh đỉnh, vậy mà sư huynh tỏ ra bất mãn?
Chẳng lẽ trong lòng sư huynh kỳ vọng vào gã thấp đến thế sao? Điều này khiến Viên Kình Thiên hơi không phục.
Nghĩ đến đây, Viên Kình Thiên nhỏ giọng nói:
- Sư huynh, với trình độ thuật Thần Ẩn hiện tại của ta, dưới Nguyên Thần tuyệt đối không . . .
- Đại ca, chủ yếu là Đoạt Thiên Bất Tử Công chỉ cho phép chết đi sống lại trước khi tới Nguyên Thần cảnh, một khi bước vào Nguyên Thần cảnh, sinh ra vật chất bất tử thì không có kỳ ngộ này nữa, sở dĩ sư phụ kêu ta chết nhiều mấy lần, lắng đọng rồi mới bước vào Nguyên Thần cảnh. Kỳ thật với tích lũy hiện giờ, ta bước vào Nguyên Thần cảnh là lập tức lên đến Nguyên Thần trung, hậu kỳ.
Trương Kỵ cười giải thích, trong lúc vô ý lần thứ hai ngắt lời của Viên Kình Thiên.
Trần Trầm vẻ mặt khiếp sợ hỏi:
- Ôi mợ, ghê gớm dữ vậy sao?
Tuy sư phụ của Trương Kỵ, Thất Sát Ma Quân nói lời không giống một con người nên nói, nhưng có thể cho Trương Kỵ đột phá Nguyên Thần liền bước vào trung, hậu kỳ thì hơi bị ghê gớm.
Phải biết rằng, bản thân Trần Trầm mới chỉ có tu vi Nguyên Thần trung kỳ.
Vậy chẳng phải nghĩa là nếu Trương Kỵ muốn thì tu vi có thể vượt qua Trần Trầm ngay lúc này?
Trần Trầm thầm cảm thán:
- Người được trời thương đúng là ghê gớm, so với người bị ông trời xem nhẹ như Viên Kình Thiên thì đúng là không thể so sánh.
Hắn liếc qua Viên Kình Thiên.
Mặt Viên Kình Thiên đỏ rực, mới rồi gã định nói thực lực hiện tại tuyệt đối không gặp địch thủ dưới Nguyên Thần.
Nhưng Trương Kỵ thật biết bốc phét, nói tùy thời có thể bước vào Nguyên Thần trung, hậu kỳ, điều này khiến Viên Kình Thiên khó mà khoác lác.
Trương Kỵ từ đầu đến cuối đều không chú ý tới Viên Kình Thiên, vẫn như cũ cười nói:
- Đại ca, ta vốn định đột phá, nhưng không ngờ nhân tộc chúng ta sắp tổ chức đại hội đấu pháp. Sư phụ nói ta phải giành được danh hiệu Nguyên Anh mạnh nhất.
Trần Trầm nghe vậy vỗ vai Trương Kỵ, nói:
- Vậy chúc ngươi mã đáo công thành!
Viên Kình Thiên ở bên cạnh nghe vậy vẻ mặt bi thương, theo sau tràn ngập ai oán theo dõi Trương Kỵ, thầm đặt quyết tâm.
Chờ bắt đầu đại hội đấu pháp, gã phải cho sư huynh biết ai mới là Nguyên Anh mạnh nhất!
Bạn cần đăng nhập để bình luận