Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 212: Chỉ định truy tung

Chương 212: Chỉ định truy tungChương 212: Chỉ định truy tung
         Tông chủ Ô Tiên Tông ánh mắt vô cùng tự trách, ở trong đầu gã, nụ cười trung hậu thành thật của Dư Hỏa bỗng trở nên dữ tợn, như ác quỷ trong địa ngục.
- Sư huynh, Nguyên Phách Ngưng Thần Đan của lão tặc Dư Hỏa có vấn đề, đại nhân bởi vì tẩu hỏa nhập ma, bị công pháp phản phệ nên chết rồi. Sư huynh hãy giết lão tặc kia báo thù cho đại nhân!
Tông chủ Ô Tiên Tông lấy ra lệnh bài truyền tấn gửi đi tin tức này rồi đốt thi hài của lão già khô gầy thành nắm tro tàn, không quên lấy đi trữ vật giới.
Sự tình bại lộ, không thể ở lại Đông Cương nữa, chỉ có thể chạy trốn.
Trong đầu xẹt qua ý niệm này, tông chủ Ô Tiên Tông nhanh chóng rời đi phòng tối.
Nhưng mà mới vừa ra ngoài, tông chủ Ô Tiên Tông thấy mấy vạn tu sĩ Phục Côn thành thoát khốn lao ra đều quắc mắt trừng mình.
. . .
Thái thượng trưởng lão Ô Tiên Tông mới đến phủ đệ đã nhận được tin nhắn của sư đệ, lão ngây người.
Ai mà ngờ dưới bề ngoài trung hậu thành thật của Dư Hỏa ẩn giấu trái tim đen như mực?
Thái thượng trưởng lão ngửa đầu rống to:
- Lão tặc Dư Hỏa! Ta phải giết ngươi!
Thái thượng trưởng lão trực tiếp bay hướng viện lạc của Dư Hỏa.
Trong viện lạc, Dư Hỏa mới tỉnh dậy, Trần Trầm và Tô Liên ở bên cạnh gã.
Còn đám tu sĩ Nguyên Anh Ô Tiên Tông thì đã đền tội.
Trông thấy xác chết nằm la liệt, thái thượng trưởng lão Ô Tiên Tông muốn rách khóe mắt, chỉ vào Dư Hỏa, mắng:
- Lão tặc Dư Hỏa! Ngươi ác lắm!
Dư Hỏa thộn mặt ra, Trần Trầm còn chưa kịp nói cho gã biết chân tướng vụ việc.
Thấy nét mặt ngờ nghệch đó của Dư Hỏa càng thổi bùng lửa giận trong thái thượng trưởng lão Ô Tiên Tông, ngực phập phồng kịch liệt.
Đến lúc này rồi mà lão tặc vẫn cố giả ngu!
Nhưng xác chết đầy đất khiến thái thượng trưởng lão hiểu rằng thực lực hiện tại của mình không cách nào giết tặc.
Thái thượng trưởng lão không chút do dự xoay người đi, chuồn nhanh còn hơn lúc đến.
Người đi theo của Dư Hỏa bản năng muốn rượt theo, nhưng Trần Trầm nhanh chân hơn họ:
- Lão tặc này là bán yêu Nguyên Anh đỉnh, thực lực cường đại, giao cho ta đi.
. . .
Nửa khắc đồng hồ sau.
Một xác chết cháy đen nằm dưới chân Trần Trầm, trong tay hắn có thêm một trữ vật giới.
Không gian trong trữ vật giới này không nhỏ, chất đầy các loại tài nguyên, đặc biệt là yêu đan, chỉ xem số lượng sợ rằng không dưới ngàn viên, trong đó có đến năm viên yêu đan Nguyên Thần cảnh.
Đây mới chỉ là trữ vật giới của một mình thái thượng trưởng lão.
- Ô Tiên Tông này giàu hơi quá mức, nếu tông chủ Ô Tiên Tông và tà tu Nguyên Thần đều có gia sản nhiều như vậy thì sắp bằng một phần ba của ta rồi. Mà đây chỉ là tông môn cỡ trung.
Trần Trầm cảm giác có chỗ nào đó sai sai.
Bởi vì yêu đan quá nhiều, trong đó có khá nhiều yêu đan mới mẻ, điều này nói lên người của Ô Tiên Tông trừ con đường đánh cướp ra còn tự mình đánh chết nhiều yêu tộc.
Trần Trầm lẩm bẩm:
- Yêu tộc chú trọng huyết mạch hơn nhân tộc, bán yêu nhận đối xử bên yêu tộc tệ hơn nhân tộc.
Hắn loáng thoáng hoài nghi Ô Tiên Tông là gián điệp hai mặt, đi trên lằn ranh hai tộc người, yêu, lấy chỗ tốt từ hai bên.
Một tông môn cỡ trung có thể lăn lộn kiếm cơm trong hai tộc, nói dễ hơn làm?
Dù sao không thể nào mỗi người đều giống như hắn, vừa có trí kế siêu đẳng vừa có hệ thống.
- Không lẽ bên trên Ô Tiên Tông còn có thế lực?
Ý tưởng này vụt qua óc Trần Trầm, ngay sau đó hắn cẩn thận điều tra kỹ trữ vật giới, trừ một tấm lệnh bài truyền tấn liên lạc yêu tộc ra không có lệnh bài truyền tấn nào khác quá mức đặc biệt.
- Chắc trên người yêu tộc Nguyên Thần có đáp án, nhưng không biết đã chết hay chưa.
Nghĩ đến đây, Trần Trầm truyền tấn cho Viên Kình Thiên.
Lúc này Viên Kình Thiên đang ở một xó nào đó trong Phục Côn thành.
Có năm, sáu chục tu sĩ Ô Tiên Tông ẩn núp trong góc này, giờ phút này tất cả đều lộ ra bản thể, nằm thẳng cẳng, tuy máu đã đọng thành suối nhỏ chảy dưới đất nhưng đám bán yêu này chết thật yên bình, có bán yêu mặt mang nụ cười như đang mơ giấc mơ đẹp.
Viên Kình Thiên góp nhặt trữ vật giới của bọn chúng, bỗng nhận được tin nhắn của Trần Trầm, lập tức bay về phía tu sĩ Phục Côn thành tập kết.
Không lâu sau, Viên Kình Thiên thấy trong vòng vây gần vạn tu sĩ là tông chủ Ô Tiên Tông biến ra bản thể xung phong liều chết khắp các hướng.
Viên Kình Thiên ẩn thân lặng lẽ quan sát, ánh mắt giống như chim ưng, bản năng sát thủ thể hiện đến tận cùng.
Một lát sau, Viên Kình Thiên theo kết quả quan sát ẩn núp ở một góc tối phương xa.
Tông chủ Ô Tiên Tông kịch chiến khoảng một khắc đồng hồ thì tự bạo, chỉ còn lại một Nguyên Anh bắn ra, phá vòng vây bay về phương hướng chỗ Viên Kình Thiên.
Tông chủ Ô Tiên Tông đã bị thương nặng, hốt hoảng cắm đầu chạy, tiềm thức bay tới nơi mình cho rằng an toàn nhất, căn bản không ngờ tuyến đường phá vòng vây của mình đã bị người đoán trước.
Tông chủ Ô Tiên Tông đang tập trung tinh thần chú ý truy binh ở sau lưng thì hư không đằng trước bỗng thò ra con dao găm cắm phập vào Nguyên Anh của gã.
Các loại độc tố nháy mắt bạo phát, vẻ mặt tông chủ Ô Tiên Tông hoảng sợ ngoái đầu lại, nhìn thấy khuôn mặt bình thường không có gì lạ nhưng tràn đầy lạnh lùng.
Một âm thanh chửi rủa vang lên:
- Cho các ngươi nói ta là phế vật, ta phi!
Sau đó tông chủ Ô Tiên Tông hoàn toàn mất đi ý thức.
Viên Kình Thiên giật lấy hai trữ vật giới nằm trong tay Nguyên Anh, lắc người biến mất trong hư không.
- Sư huynh, hết thảy làm thỏa đáng.
. . .
Trần Trầm nhận được tin tức này thì vừa lòng cười, hắn đang dùng hệ thống sưu tầm phủ đệ kia, hơn nữa có thu hoạch nhất định, tuy rằng kém xa thứ trong trữ vật giới nhưng cũng cỡ một phần trăm tài sản của hắn, dư sức nuôi sống mấy tiểu Nguyên Anh.
Trần Trầm không định độc chiếm thu hoạch lần này, đặc biệt là tài liệu Luyện Đan, đa số bị hắn tặng cho Dư Hỏa, Tô Liên.
Tình cảm là phải bồi dưỡng từ từ.
[Chúc mừng kí chủ sử dụng hệ thống một vạn lần, hoàn thành thành tựu chuyên nghiệp bàn tay vàng, thưởng cho một lần cơ hội chỉ định truy tung trong vòng một giới.]
Trong đầu chợt vang lên gợi ý của hệ thống, tim Trần Trầm đập nhanh.
Công năng truy tung mới xuất hiện!
Trần Trầm ở trong đầu hỏi:
- Chỉ định truy tung là cái gì?
Hệ thống trả lời ngắn gọn:
[Truy tung một vật phẩm cụ thể, sẽ chỉ biểu hiện kết quả cách kí chủ gần nhất.]
Trần Trầm nhanh chóng hiểu được.
Ví dụ hiện giờ hắn muốn Vạn Hóa Thần Kim, có thể dùng truy tung sưu tầm trong một giới, tìm một khối Vạn Hóa Thần Kim cách hắn gần nhất.
Ưu điểm của công năng này là phạm vi truy tung rất lớn, có thể lấy được thứ mình muốn, sẽ không giống phạm vi truy tung thu về một đống báu vật không biết.
Khuyết điểm là chỉ có thể lấy một thứ.
Trần Trầm hít sâu một hơi, không vội sử dụng, trong đầu hắn có nhiều danh từ rất ghê gớm, thậm chí ăn vào thành tiên ngay tại chỗ, nhưng vài thứ kia đều là vật trong truyền thuyết, nếu trong thế giới này không có thì chẳng phải là lỗ vốn?
Cho nên, phải suy tính thật kỹ, đợi đến giây phút mấu chốt mới dùng.
. . .
Trong khi đầu óc Trần Trầm tính toán đủ thứ, hắn không biết rằng trong siêu động tiên không biết bao nhiêu xa.
Một lão nhân tóc trắng ngồi xếp bằng lấy ra lệnh bài truyền tấn, nhìn tin tức ở bên trong.
- Sư tôn, đệ tử bị Ngọc Đỉnh Đan Tông tính kế, đã chết, từ nay về sau không thể phân ưu cho sư tôn nữa. Nhưng đệ tử sẽ ở nơi chín suối nhìn sư tôn giành được một góc trời thuộc về bán yêu chúng ta trong lãnh thổ hai tộc. Mong sư tôn . . . bảo trọng!
Thấy tin tức này, lão nhân tóc bạc bình tĩnh bóp nát lệnh bài truyền tấn.
Lão nhân tóc bạc lẩm bẩm:
- Giành được một góc trời thuộc về mình . . . khó khăn biết bao?
Lão nhắm mắt lại, tiếp tục tu luyện, bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận