Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 455: Có Khoẻ Hay Không

Chương 455: Có Khoẻ Hay KhôngChương 455: Có Khoẻ Hay Không
.Chương 455: Có Khoẻ Hay Không
Sắc mặt Trần Trầm biến rồi lại biến, trong lòng có chút rầu rỉ.
Không thể không thừa nhận, hắn thiếu Ngạo Vũ một phần nhân tình, nếu lúc trước không phải vì cứu mình, Ngạo Vũ này không đến mức khi đó phi thăng.
Mà nếu lúc đó không có Ngạo Vũ, mình tám chín phần mười sẽ trúng độc thủ của Bạch Đông Thăng.
Huống chi, cùng từ một giới phi thăng tới Thượng giới này, trong lòng Trần Trầm sẽ theo bản năng xuất hiện hương tình “Đồng hương gặp gỡ đồng hương, hai mắt lưng tròng”.
Trong lòng Trần Trầm thiên nhân giao chiến trong chốc lát, bên kia Ngạo Vũ đã bị thương không nhẹ.
Lúc ở Hạ giới nó là cường giả đỉnh cao một giới, nhưng đến Thượng giới, cho dù đột phá đến Phân Thần cảnh, nó chẳng qua cũng là một hậu duệ Chân Linh hơi lợi hại chút mà thôi.
Thấy trên bầu trời có long huyết rơi xuống, Trần Trầm mãnh liệt đứng lên, trong ánh mắt hiện lên một tia sát cơ, đã không làm thì thôi, đã làm thì phải làm đến cùng, ai bảo ta tâm ngoan tay... Mềm lòng chứ?
Nếu đã hạ quyết tâm, Trần Trầm không chút trì hoãn nào, trước tùy tiện thay đổi tướng mạo, ngay sau đó đưa mắt nhìn trên người mấy đệ tử Tà Long tông đang lược trận ở xa.
Đệ tử Tà Long tông tổng cộng có bốn người, một Luyện Hư hậu kỳ, hai Phân Thần sơ kỳ, một Phân Thần trung kỳ.
- Ngươi là người nào? Nhanh tránh lui!
Tu sĩ Tà Long tông Phân Thần trung kỳ cực kỳ mẫn cảm, hình như đã nhận ra ánh mắt của Trần Trầm, lập tức xoay người quát hỏi.
Trần Trầm ôn hòa cười cười, ấn ký mộc chi pháp tắc trong lòng bàn tay lấp lóe, trên bầu trời phong vân đột biến, bỗng nhiên rơi xuống một đạo thanh sắc Ất Mộc Thần Lôi, đánh lên trên người hắn.
A!
Một tiếng hét thảm, toàn thân tu sĩ Tà Long tông Phân Thần trung kỳ kia bốc lên khói nhẹ từ trên bầu trời thẳng tắp rơi xuống phía dưới.
Nhìn thấy một màn này, mấy tu sĩ Tà Long tông khác cực kỳ hoảng sợ, nhưng chưa chờ bọn hắn làm ra phản ứng, trên bầu trời lại ba đạo sấm sét rơi xuống.
Hai tu sĩ Tà Long tông Phân Thần sơ kỳ chết tại chỗ, về phần Luyện Hư đỉnh phong kia thì trực tiếp hôi phi yên diệt.
Trần Trầm liếc mắt nhìn tu sĩ Phân Thần trung kỳ bốc khói kia, trong lòng không chút gợn sóng nào, một thanh trường kiếm trong trận bàn Vạn Binh Quyết bay ra, trong chớp mắt đã bay qua bù thêm một kiếm, tu sĩ Phân Thần trung kỳ còn thừa lại một hơi cũng triệt để chặt đứt.
Chỉ trong mấy hơi thở, bốn đệ tử Tà Long tông đã toàn bộ bị mất mạng.
Không có cách, Trần Trầm muốn cứu Ngạo Vũ, lựa chọn tốt nhất chính là giết người diệt khẩu, không chỉ bốn đệ tử Tà Long tông phải giết, mà đệ tử Tà Thần điện cũng phải giết.
Đệ tử đại tông môn bực này giết khẳng định sẽ lưu lại một chút ít tai hoạ ngầm, nhưng giờ này khắc này, hắn không nghĩ được nhiều như vậy.
- Muốn chết!
Bên kia Đệ tử Tà Thần điện thấy đột nhiên xuất hiện một người, trong nháy mắt diệt sát bốn tiểu đệ của mình, sắc mặt nháy mắt trở nên cực kỳ khó coi, lập tức vung tay lên, trường kiếm màu đen nguyên bản đang bay vòng quanh Ngạo Vũ đột nhiên bắn thẳng đến Trần Trầm.
Trường kiếm này Trần Trầm nhận ra, chính là một chuôi giao cho Luyện Dương luyện kia.
Tuy uy lực của trường kiếm này giảm nhiều, nhưng trong lòng Trần Trầm vẫn như cũ nhấc lên mười hai phần tinh thần, cuối cùng đối mặt hắn chính là một cường giả Phân Thần hậu kỳ, có thể bái nhập siêu cấp tông môn.
Mắt thấy trường kiếm đánh tới, tám món pháp bảo còn lại trong trận bàn của Trần Trầm cùng nhau bay ra, liên tiếp đụng vào trên trường kiếm kia.
Lách cách, một hồi tiếng vang truyền ra, quang mang trường kiếm kia nhanh chóng mờ đi.
Không đợi tu sĩ Tà Thần điện thu trường kiếm về, hai tay Trần Trầm đột nhiên chắp trước ngực, ấn ký mộc chi pháp tắc trực tiếp từ lòng bàn tay bay ra, tạo thành một ấn ký to lớn kích thước vài trăm mét, lơ lửng ở trong hư không.
Một giây sau, bên cạnh đầm lớn vô số cây cối điên cuồng sinh trưởng, trong khoảnh khắc đã cao đến hàng trăm hàng ngàn mét, quấn lách hướng về đệ tử Tà Thần điện kia.
- Đây là... Lực lượng pháp tắc?
Đệ tử Tà Thần điện kia kinh hãi, nguyên bản thấy pháp bảo của mình bị ngăn trở, trong lòng của hắn đã tuôn ra một tia chiến ý, nhưng sau khi nhìn thấy ấn ký pháp tắc, chiến ý vừa mới xuất hiện đó như bị giội nước đá, nháy mắt đã bị giội tắt.
- Ta là người của Tà Thần điện, ngươi là tu sĩ nhà nào, lại dám ra tay với ta!
Khẽ quát một tiếng làm chấn nhiếp, hắn quay người bay đi.
Người bí ẩn này thân mang lực lượng pháp tắc, lại dám chủ động tập kích, vậy tám chín phần mười có nắm chắc tất thắng, loại tình huống này, hắn vẫn chạy trốn là tốt nhất.
Nhưng hắn mới vừa quay người, lúc này mới phát hiện phía sau đã bị vô số cự mộc phong tỏa, lại nhìn những phương hướng khác, cũng tràn đầy thực vật, vô số lá màu xanh như lao tù to lớn, phong tỏa hắn ở trung tâm.
- Đáng giận!
Tu sĩ Tà Thần điện tức giận mắng một câu, lực lượng pháp tắc còn khó chơi hơn so với hắn tưởng tượng.
Cường giả này hiển nhiên là nhằm vào hắn mà đến, nhưng gần đây hắn dường như không trêu chọc ai mà?
Loại tông môn như Kim Thánh tông bị hắn tự động không để ý đến, loại tông môn này sao có khả năng có tu sĩ chưa bước vào Hợp Thể đã lĩnh ngộ pháp tắc?
Chẳng lẽ là đối đầu với Tà Thần điện?
Nghĩ tới đây, hắn mới ý thức tới khoảng thời gian này hắn có chút cao điệu quá mức.
Trong đầu nghĩ đến những cái này, đồng thời trên người hắn ô quang đại thịnh, cự mộc trước mặt nhanh chóng mục nát hoá thành tro bụi, nhưng mà, phía sau cự mộc nghênh đón hắn không phải bầu trời, ngược lại là một cục gạch tối tăm mờ mịt.
Hắn theo bản năng điều kiếm đón đỡ.
Ầm ầm!
Một tiếng vang trầm, trường kiếm màu đen kia trực tiếp rời khỏi khống chế của hắn, ứng thanh bay ngược mà quay về, kiếm thể càng là xuất hiện dấu hiệu nghiêng lệch.
- Cái này...
Đệ tử Tà Thần điện kinh hô một tiếng, nhanh chóng nghiêng thân thể.
Nhưng mà, cục gạch kia vẫn đánh vào trên bả vai hắn, một hồi huyết vụ tuôn ra, nửa người hắn trực tiếp biến mất không thấy gì nữa.
Giờ này khắc này, trong mắt của hắn rốt cục lộ ra vẻ sợ hãi.
- Ngươi đến cùng là ai?
Trong tuyệt vọng, hắn lại cao giọng hỏi một câu.
- Ngươi đoán ta là ai?
Âm thanh bình tĩnh của Trần Trầm vang vọng, trên mình bỗng nhiên kim quang đại phóng.
Nhìn thấy kim quang chói mắt kia, đệ tử Tà Thần điện kia bừng tỉnh hiểu ra, trong mắt cũng tràn đầy biệt khuất, dục vọng cầu sinh trong lòng đều bị nháy mắt tưới tắt, giận dữ hét:
- Ngươi một đệ tử thân truyền của Thiên Ma thành, ra tay với ta không cảm thấy mất mặt sao?
- Không cảm thấy.
Trần Trầm cười nói, ngay sau đó cây cối xung quanh cùng nhau tiến lên bao vây Đệ tử Tà Thần điện kia vào trung tâm.
Cự mộc như rắn khổng lồ cuồn cuộn dũng động, trong khoảnh khắc đã ép đệ tử Tà Thần điện kia thành bột mịn.
Không chần chờ chút nào, Trần Trầm dùng Hạo Nhiên Thánh Quang Quyết tịnh hóa mấy đệ tử Tà Long tông vẫn lạc lúc trước, lực lượng thần thức cách bước vào Phân Thần hậu kỳ chỉ còn lại một bước.
Nhìn nhẫn trữ vật rơi xuống đất, Trần Trầm chỉ lấy Linh Thạch trong đó, về phần cái khác, một mực không cầm.
Đại tông môn cỡ này nói không chừng có thủ đoạn đặc thù truy tra nguyên nhân cái chết của đệ tử, hắn nhất định phải cẩn thận mới là tốt, đây cũng là nguyên nhân hắn cuối cùng còn phải lừa dối Đệ tử Tà Thần điện kia một phen.
- Ngươi muốn đi chỗ nào?
Thu hồi Linh Thạch, xóa đi toàn bộ dấu tích, Trần Trầm sâu kín nói.
Mà phía sau hắn, Ngạo Vũ vừa mới thoát khỏi một nhóm cự mộc quấn chân, chuẩn bị bỏ trốn mất dạng.
Nhưng sau khi nghe đến âm thanh này, thân thể to lớn của nó đột nhiên dừng lại.
Không có cách, tu sĩ thần bí này chém giết đám người kia như là giết gà, đối phó nó chỉ sợ nhanh hơn.
Tâm lý nó nắm chắc, nếu không phải đám người kia muốn bắt sống nó, nó đã sớm chết, mà trước mặt người bí ẩn này, chưa chắc sẽ muốn bắt sống nó.
- Đa tạ ân cứu mạng của tiền bối, xin hỏi tiền bối... Có gì phân phó?
Nghĩ tới đây, ngữ khí của Ngạo Vũ tận lực hòa hoãn, cẩn thận từng li từng tí đến cực điểm.
Trần Trầm xoay người qua, nhanh chóng biến trở về diện mạo lúc trước của mình, nhìn Ngạo Vũ toàn thân là tổn thương, trong trong lòng mơ hồ có chút đắc ý.
Nhưng mà mặt ngoài hắn vẫn giả ra một bộ dáng mây trôi nước chảy.
- Ngạo tiền bối, có khoẻ hay không, không ngờ ngươi và ta nhanh như vậy đã gặp nhau ở Thượng giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận