Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 311: Đúc Kim Thân

Chương 311: Đúc Kim ThânChương 311: Đúc Kim Thân
         - Nguyên . . . Nguyên Thần đỉnh!
Toái Phong Yêu Hoàng khảm trong vách núi nhìn Chu Nhân Long ở chân trời xa, trong lòng vô cùng phẫn nộ.
Nhân tộc không biết từ đâu chui ra này rõ ràng là tu vi Nguyên Thần đỉnh, đối phó Nguyên Thần hậu kỳ như lão mà chơi đánh lén.
Đây rõ ràng là ỷ vào tu vi cao khi dễ tu vi yếu.
Còn không biết ngượng nói người khác mặt dày, quả thực cực kỳ vô sỉ!
Rào rào rào!
Một đống đá núi rớt xuống đất.
Toái Phong Yêu Hoàng giãy giụa chui ra khỏi vách núi, chỉ cảm giác toàn thân đau nhức, dường như sắp rã ra.
Nhìn lại, vách núi sau lưng in hình người to, ngoài ra các vết nứt lan tràn trên trăm thước.
- Ngươi . . . có dám chiến một trận với ta?
Chu Nhân Long chỉ vào Toái Phong Yêu Hoàng, bộ dạng kiêu ngạo ‘lão phu hất tóc, thiếu niên cuồng’.
Toái Phong Yêu Hoàng sắc mặt âm trầm vô cùng, hai lời không nói quay đầu bỏ đi.
Chốc lát sau, cách gần đó có một ngọn núi nhỏ bay lên, rời xa dãy sơn mạch này.
Trần Trầm thấy thế không biết nên nói cái gì, vốn tưởng Toái Phong Yêu Hoàng là nhân vật dữ dằn lắm, nào ngờ là thứ bắt nạt kẻ yếu.
Ta phi!
Trong lòng lặng lẽ xem thường một câu, Trần Trầm nặn ra nụ cười với Chu Nhân Long ở phương xa.
Chu Nhân Long không truy kích, kiêu ngạo đi vào Vô Phong Thành, vừa chạm mặt với Trần Trầm đã nói:
- Trần Trầm, ta đã bước vào Nguyên Thần đỉnh, thực lực này có thể xếp vào năm hạng đầu trong các đời môn chủ Ma Môn! Thấy sao?
- Lợi hại lợi hại! Môn chủ tu vi cái thế! Vãn bối bội phục!
Trần Trầm phụ họa hai câu, trong lòng xem nhẹ.
Nếu không phải nhờ vào hắn thì Lão Chu làm gì được tu vi này?
Giờ còn khoác lác ở trước mặt hắn, không tự biết thân biết phận!
Dường như Chu Nhân Long nhớ đến Huyết San Hô trăm vạn năm, vẻ kiêu ngạo trên mặt biến mất, thay thế là vẻ hiền lành:
- Trần Trầm, ta vừa vào Nguyên Thần đỉnh liền đến Tây Cương, đủ tình nghĩa không?
Trần Trầm cười nói:
- Đương nhiên đủ tình nghĩa, môn chủ, có ngươi ở, thoáng chốc tăng lên cảm giác an toàn nhiều.
Hắn nói câu này không phải nịnh Chu Nhân Long.
Chu Nhân Long với tu vi Nguyên Thần đỉnh, có lẽ yếu hơn Thánh Nữ Hạo Nhiên Kiếm Tông sớm bước vào cảnh giới này, nhưng tuyệt đối không kém quá xa.
Ma tu mạch Luyện Thể của Ma Môn Đại Chu có thể tranh phong với Bất Tử Yêu Hoàng, không phải những con gà non có thể dễ dàng bị vượt cấp đánh bại.
Nếu cho lắng đọng một đoạn thời gian, Lão Chu hẳn là cũng có thể trở thành cường giả tuyệt đối trong cấp bậc Nguyên Thần đỉnh.
Nghĩ đến đây, Trần Trầm thầm mừng rỡ.
So với Ngọc Quỳnh thì Lão Chu dễ dụ . . . dễ nói chuyện hơn, đây mới là tay đấm vàng!
Viên Kình Thiên ở sau lưng nhỏ giọng nói thầm, trên mặt tràn đầy vẻ hưng phấn:
- Sư huynh, hay là giống như ở Trấn Yêu Thành, thừa thắng truy kích, đẩy lùi đám yêu tộc ra xa nghìn dặm?
Ở trong mắt Viên Kình Thiên thì Vô Phong Thành cũng có phân công rõ ràng, lãnh tụ phe Ma Môn bọn họ đã đến, trong lòng gã vui vẻ.
Trần Trầm lắc đầu, nói:
- Không cần, tạm ít gây chú ý một thời gian, hơn nữa nơi này non xanh nước biếc cũng thích hợp tu luyện, đợi tu vi của mọi người tiến bộ thêm một bậc rồi chúng ta một hơi tấn công.
Lời của Trần Trầm xem như đặt nền móng cho Vô Phong Thành, đoạn thời gian tiếp theo, tòa thành bình tĩnh đứng sững ở trong sơn cốc.
Người trong thành đều tập trung tu luyện, bao gồm Trần Trầm.
Còn về những yêu tộc thì không xuất hiện nữa, như đã mất tích.
Điều này khiến nhiều cao tầng nhân tộc trố mắt líu lưỡi, đặc biệt là tông chủ của mấy đại tông môn.
Vốn tưởng tiểu tử này sẽ chịu thiệt một chút, ổn định đạo tâm, nào ngờ đột nhiên có cao thủ Nguyên Thần đỉnh từ đâu chui ra.
. . .
Một tháng sau.
Trần Trầm ngồi xếp bằng trên một đỉnh núi rời xa Vô Phong Thành, trên người mơ hồ lấp lóe ánh sáng vàng, một hơi thở mạnh mẽ như ẩn như hiện, dường như tùy thời sẽ bộc phát.
Trần Trầm cảm thụ tình huống thân thể của mình, thì thào:
- Không khống chế được, tu vi Luyện Thể cũng sắp vào Nguyên Thần.
Hơn một tháng trước, liên tục đánh bại hơn mười Yêu Hoàng khiến Trần Trầm bị thương không nhẹ, lần đó Cửu Chuyển Kim Thân Quyết tiến bộ mảng lớn.
Hơn một tháng nay, dù Trần Trầm cố gắng khống chế cỡ nào thì thân thể vẫn đang không ngừng biến mạnh.
Hôm nay, toàn thân Trần Trầm mơ hồ có xu thế Kim Thân Hóa.
Kim Thân này không đơn giản là tỏa ánh sáng vàng mà có thân thể cứng rắn không gì phá nổi, căn cứ Cửu Chuyển Kim Thân Quyết giới thiệu, tu luyện công pháp này bước vào đệ ngũ trọng thì sẽ thành tựu Kim Thân.
Loại Kim Thân này có thể cứng rắn đấu với pháp bảo, chỉ dựa vào thân thể là có thể trấn áp tu sĩ khác cùng cảnh giới, có thể xưng không hủy bất diệt!
Mà hiện giờ, Trần Trầm cảm giác vài bộ phận trên người biến hóa, đang càng lúc càng cứng hơn, rắn hơn.
Biến hóa không theo sự điều khiển của Trần Trầm.
Chu Nhân Long ở xa nhìn Trần Trầm, nghi hoặc hỏi:
- Trần Trầm, công pháp của ngươi hơi lạ, sao không giống Đoạt Thiên Bất Tử Quyết?
Cho tới nay, Chu Nhân Long đều cho rằng Trần Trầm tu luyện là Đoạt Thiên Bất Tử Quyết, nhưng hiện giờ biến hóa của hắn khiến gã cảm giác không đúng.
Đặc biệt là độ cứng thân thể, Chu Nhân Long là tu sĩ Luyện Thể càng có thể rõ ràng cảm thụ được.
Quả thực là có thể xưng khủng bố!
Điểm mạnh của Đoạt Thiên Bất Tử Quyết nằm ở chỗ sinh cơ không dứt, thậm chí chết rồi sống lại.
Nhưng Trần Trầm có thân thể cứng rắn như vậy thì sao chết được?
Điều này đối lập với lý niệm của Đoạt Thiên Bất Tử Quyết.
Trần Trầm nghe vậy mặt lộ vẻ cay đắng, định thuận miệng lừa dối hai câu, nhưng ngay sau đó sắc mặt hắn bỗng nhiên thay đổi, giật mình kêu lên:
- Lão Chu! Không kịp giải thích ! Ta sắp đột phá!
Vừa dứt lời, Trần Trầm bỗng nhiên mở miệng gã, từ tai mũi miệng bắn ra tia sáng.
Gân cốt trên người kêu rôm rốp, có lớp màu vàng từ phần đầu Trần Trầm chảy xuống đưới.
Ánh sáng vàng càng lúc càng chói lòa, cuối cùng chiếu Trần Trầm rực rỡ như mặt trời.
Nhìn ánh sáng vàng chói lọi kia, vẻ mặt Chu Nhân Long giật mình kêu lên:
- Trần Trầm, ngươi luyện công pháp gì vậy? Sắp thành tiên rồi sao?
Trần Trầm tức giận quát:
- Thành tiên cái con khỉ, thành quy thì có!
Nửa tháng trước, Ngọc Quỳnh thuận lợi bước vào cảnh giới Luyện Hư, Trần Trầm nhanh chóng trở về một chuyến, mượn báu vật độ kiếp.
Kết quả Ngọc Quỳnh bảo rằng tu sĩ Luyện Thể độ kiếp phải tự mình tiếp thụ kiếp số tẩy rửa, có như vậy mới bảo đảm thực lực được tăng lên hết mức.
Trần Trầm tin tưởng lời đó, nhưng hắn vẫn mượn mớ báu vật.
Nếu không đến lúc mất mạng thì Trần Trầm không định sử dụng.
Hiện giờ áp lực to lớn trên đầu xuất hiện, Trần Trầm định trước tiên dựa vào bản lĩnh cứng rắn chống.
Vèo!
Một tiếng vang khe khẽ, Trần Trầm bản năng há mồm phun ra lửa.
Ngay sau đó, cả người Trần Trầm rực lửa từ trong ra ngoài, cảm giác nóng cháy không gì sánh bằng tràn ngập toàn thân.
Trần Trầm ú ớ, nhưng không nói nên lời, chỉ cảm giác ngũ tạng lục phủ đau nhức vô cùng:
- A . . . A . . .
Mới giây lát, cả người Trần Trầm đã hóa thành quả cầu lửa to màu vàng.
Chu Nhân Long sợ tái mặt, lông mày dựng đứng:
- Trần Trầm, đây là Thái Dương Tinh Hỏa! Ngươi độ là Thần Hỏa Kiếp mà tu sĩ mạch Luyện Thể chúng ta ngẫu nhiên mới gặp được!
Trần Trầm tức giận quát:
- A!
Thần Hỏa Kiếp gì đó đốt từ trong ra ngoài, hắn có báu vật cũng không dùng được.
Làm thế nào?
- Thần Hỏa Kiếp này chỉ có thể dựa vào ý chí của bản thân cứng rắn chống, Trần Trầm, ngươi hãy tự cầu phúc.
Chu Nhân Long nói xong câu đó, trong lòng không kìm được thán phục.
Trần Trầm đoán trước như thần, một ngày trước đột nhiên bắt đầu dặn dò hậu sự với gã, còn lập cái gọi là di chúc gì đó, rồi qua hôm nay độ Thần Hỏa Kiếp hình thành từ Thái Dương Tinh Hỏa.
Không lẽ hắn đã đoán trước có lẽ sẽ chết vào hôm nay?
Bạn cần đăng nhập để bình luận