Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 262: Máu phản tổ (2)

Chương 262: Máu phản tổ (2)Chương 262: Máu phản tổ (2)
         Nói xong lời này, Trần Trầm kéo Trương Kỵ bay đi phương hướng tây nam. Không lâu sau, hắn đến bên trên một ngọn núi lớn.
- Hệ thống, Cuồng Sư Yêu Hoàng đang ở đâu?
[Chín mươi tám thước bên dưới.]
Nghe được đáp án này, Trần Trầm nhanh chóng bắt Lục Đậu ra khỏi Tiểu Vô Ưu Tiên Cung.
Trong khoảng thời gian này, Lục Đậu trong một ngày có hơn nửa ngày đều đang ngủ say, tựa hồ sắp đột phá Nguyên Anh. Bỗng nhiên bị Trần Trầm tóm ra ngoài, đôi mắt rùa ti hí mơ hồ.
Lục Đậu đi ra thì Thanh Lâm tự nhiên cũng đi ra theo.
Thanh Lâm không thèm nhìn Trần Trầm, từ lần trước bị hắn hố một lần là nàng quyết định về sau kiên quyết không giao tiếp với loài người này.
Trần Trầm không phật lòng chút nào, vẫn cười tươi như hoa, giọng điệu tràn ngập dụ dỗ:
- Lâm tỷ, yêu tộc lần trước bị thương tỷ đang trốn trong triền núi này, hiện giờ trên người bị thương nặng, Lâm tỷ muốn báo thù không?
Thanh Lâm lời ít mà ý nhiều:
- Không muốn.
Trần Trầm bị nghẹn họng, qua giây lát mới thở dài thườn thượt nói:
- Thôi được, Cuồng Sư Yêu Hoàng này quả thực không đơn giản, bàn về vô địch thì tính trong yêu tộc cũng xứng là đứng đầu, Lâm tỷ sợ hắn cũng là điều hiển nhiên.
Thanh Lâm nghe vậy nổi sùng quát:
- Ta sợ hắn? Tiểu tử đừng nói linh tinh! Một yêu tộc đất liền tầm thường cũng xứng mang huyết mạch?
Trần Trầm nghe vậy khóe mắt không kìm được hơi co giật.
Phép khích tướng vụng về như vậy cũng chỉ có hải yêu đơn thuần mới bị lừa, nếu là kiếp trước thì chỉ có thể lấy ra hù bạn nhỏ.
Nghĩ đến đây, Trần Trầm hít sâu một hơi, lắc đầu nói:
- Lâm tỷ, đừng nói nữa, chúng ta đi thôi, lần trước là ta không đúng, hy vọng Lâm tỷ nhanh chóng thoát khỏi bóng ma của trận chiến lần trước.
Trần Trầm còn chưa nói xong Thanh Lâm đã vỗ nát núi to.
Cuồng Sư Yêu Hoàng cũng lộ ra ngoài.
Nhưng lúc này tựa hồ Cuồng Sư Yêu Hoàng rơi vào tình trạng chết giả, dù xung quanh núi sụp đất nứt cũng không khiến gã có phản ứng.
Trông thấy cảnh này, Trần Trầm vừa vui vẻ vừa hối hận.
Nếu nằm yên không nhúc nhích thế này thì hắn cũng có thể giết, làm gì còn cần kêu Thanh Lâm đi ra.
Thanh Lâm thấy vậy nét mặt giãn ra, nhưng lát sau biến thành bộ dáng kiêu kỳ:
- Hừ! Sư yêu này bị thương nặng như vậy, nếu là lúc bình thường, ta tuyệt đối xem nhẹ thừa dịp yêu yếu sức, hôm nay là ngươi mở miệng nên ta mới giúp.
Nói xong, mắt Thanh Lâm sáng lên, dường như đang tích góp lực lượng thần thức, tung chiêu lớn.
Hiển nhiên, cho dù Cuồng Sư này đã rơi vào tình trạng chết giả nào đó thì nàng cũng cực kỳ cẩn thận.
Nghẹn suốt một phút, lực lượng thần thức ở trước mặt Thanh Lâm có xu hướng biến hóa ngưng tụ thành một cây tam xoa kích lúc ẩn lúc hiện.
Chờ tam xoa kích hoàn toàn thành hình, Thanh Lâm khẽ quát một tiếng:
- Chết!
Tam xoa kích nháy mắt bay ra, đâm vào đầu của Cuồng Sư Yêu Hoàng.
Bùm!
Vang tiếng nổ, đầu Cuồng Sư Yêu Hoàng nổ tung, Nguyên Thần không trốn ra kịp đã chết tươi.
Trần Trầm thấy vậy hoàn toàn thở ra, Yêu Thiên Mệnh mà gặp hắn thì vẫn phải đi bán muối.
Đang lúc Trần Trầm thầm đắc ý thì một cục máu bảy sắc chậm rãi chảy ra từ cơ thể Cuồng Sư Yêu Hoàng, trực tiếp chiếu sáng nửa bên bầu trời.
Vô luận là Trần Trầm hay Thanh Lâm khi thấy giọt máu bảy sắc kia thì đều thay đổi sắc mặt.
Trần Trầm ở trong đầu lặng lẽ hỏi hệ thống:
- Hệ thống, trong trăm thước, máu có giá trị nhất nằm ở đâu?
[Tám mươi thước bên dưới, máu phản tổ của Yêu Thần.]
[Mượn lực lượng của Yêu Thần thức tỉnh huyết mạch thủy tổ ẩn giấu trong người yêu tộc.]
Nghe giải thích xong, tim Trần Trầm đập nhanh, dứt khoát cất giọt máu.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì giọt máu này là thứ huyết mạch Yêu Thần của yêu tộc kia ban cho Cuồng Sư Yêu Hoàng.
Thức tỉnh huyết mạch thủy tổ ẩn giấu bên trong người yêu tộc, nghĩa là khiến yêu tộc phản tổ.
Nếu thật sự muốn ngược dòng về phía trước thì dù là tổ tiên của con heo nuôi cũng rất có thể là tồn tại ghê gớm.
Tác dụng của giọt máu là khiến heo nuôi bình thường khôi phục vinh quang của tổ tiên.
Thứ tốt như vậy Trần Trầm tự nhiên muốn chiếm làm của riêng, về sau đưa cho Lão Hắc dùng.
Dù sao huyết mạch heo nuôi hơi biến dị của Lão Hắc quá kém, nghiêm trọng kiềm chế sự phát triển của nó.
Trần Trầm đưa những tài nguyên cho Lão Hắc nếu đổi lại yêu tộc khác có huyết mạch tốt thì đã sắp trở thành Yêu Hoàng.
Thanh Lâm thấy Trần Trầm cất giọt máu kia thì khóe mắt co giật, muốn nói lại thôi.
Trần Trầm thấy vậy cười hỏi:
- Lâm tỷ, không lẽ tỷ nhìn trúng huyết mạch của yêu tộc đất liền?
Cơ mặt Thanh Lâm cứng ngắc, hừ lạnh một tiếng:
- Ta mà thèm nhìn trúng huyết mạch của yêu tộc đất liền, không thể nào! Hừm!
Thanh Lâm bỏ lại câu nói này, ung dung quay về Tiểu Vô Ưu Tiên Cung.
Trông thấy cảnh này, Trần Trầm không biết nên nói cái gì.
Hải yêu nữ thật là dễ ứng phó, nếu trên đời này mọi người và yêu đều ngây thơ trong sáng như hải yêu nữ thì tốt biết bao.
. . .
Thanh Lâm quay về Tiểu Vô Ưu Tiên Cung, Trần Trầm cất xác chết của Cuồng Sư Yêu Hoàng, hắn đổi phương hướng bay đi biên cảnh Tề, Vệ.
Chờ khi Thanh Lâm trở lại biên cảnh Tề, Vệ thì Thần Băng Yêu Hoàng đã rút đi.
Thấy Trần Trầm trở về, Thất Sát Ma Quân hiếm khi đến gần hơn chút, trả lại trữ vật giới cho hắn, thiên tài địa bảo trong nhẫn còn lại hơn chín phần.
Thất Sát Ma Quân hơi gật đầu với Trần Trầm, thốt ra hai chữ xem như cảm ơn:
- Đa tạ.
Trần Trầm nhận lấy trữ vật giới, dò xét một phen rồi cất vào.
Phải công nhận rằng sư phụ của Trương Kỵ đáng tin hơn sư phụ của mình.
Nếu đưa trữ vật giới cho Ngọc Quỳnh dùng thì phỏng chừng cũng sẽ được nghe tiếng cảm ơn, nhưng đừng mơ lấy lại trữ vật giới.
Trần Trầm do dự giây lát, cuối cùng lấy xác chết Cuồng Sư Yêu Hoàng đặt trong trữ vật giới ra:
- Tiền bối, Cuồng Sư Yêu Hoàng này rơi vào tình trạng chết giả bị ta tiện tay giải quyết, tiền bối xem nên làm gì bây giờ?
Trông thấy xác chết của Cuồng Sư Yêu Hoàng, Thất Sát Ma Quân nhướng cao chân mày, tiềm thức nhìn sang Trương Kỵ im lặng đứng sau lưng Trần Trầm.
Trương Kỵ cảm thụ được ánh mắt của Thất Sát Ma Quân, cười bổ sung một câu:
- Sư phụ, lúc chúng ta tìm được Cuồng Sư Yêu Hoàng này thì hắn quả thực rơi vào tình trạng chết giả, nguyên ngọn núi lở mà hắn không có phản ứng gì.
Thất Sát Ma Quân nghe vậy hoàn toàn trầm mặc.
Đây đúng là đi mòn gót giày không tìm thấy, được đến không uổng chút sức.
Diệt tộc Cuồng Sư, tộc Xích Hổ, bây giờ còn giết Cuồng Sư Yêu Hoàng này, xem như đạt được hơn một nửa mục tiêu cuối cùng của chiến tranh ở chiến trường Tề Vệ, cơ hồ có thể trực tiếp tuyên bố thắng lợi.
Hạnh phúc đến quá bất ngờ, khiến Thất Sát Ma Quân trong một chốc hơi khó thích ứng.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận