Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 303: Thần thông thiên phú (1)

Chương 303: Thần thông thiên phú (1)Chương 303: Thần thông thiên phú (1)
         Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Libra
--------------------
Trong Diệt Nhân Sơn, Vô Danh Yêu Hoàng lạnh lùng nói:
- Ta đi gặp hắn.
Hai Thần Giao Yêu Hoàng ở bên cạnh gã bản năng mở miệng nói:
- Hay là để chúng ta . . .
Lúc này nhóm yêu tộc chỉ còn ba Yêu Hoàng bọn họ chưa ra trận.
Nhưng còn chưa chờ bọn họ nói xong, Vô Danh Yêu Hoàng lắc đầu, ngắt lời:
- Không cần, các ngươi đi cũng chỉ tăng thêm khí thế cho hắn.
Hai Yêu Hoàng tộc Thần Giao nghe vậy không có phản bác, đánh lâu như vậy, bọn họ đã hiểu biết thực lực của nhân tộc kia.
Sức bọn họ không đấu lại người này, hiện giờ bọn họ đi lên cũng chỉ là lãng phí thời gian mà thôi.
Vô Danh Yêu Hoàng nói xong câu đó nhìn về hướng Thiên Giao Yêu Tôn ở phía chân trời.
Thiên Giao Yêu Tôn không có ngăn trở, cũng không nói chuyện, hiển nhiên tâm tình không tốt đẹp.
Thấy vậy, Vô Danh Yêu Hoàng hít sâu một hơi, bước ra một bước, biến ra bản thể.
Đó là một con giao khổng lồ màu trắng dài hơn trăm thước, mọc bốn móng vuốt, trên đầu có đôi sừng.
Nói chính xác hơn thì đây không phải giao mà là rồng.
- Grao!
Một tiếng rồng ngâm truyền ra, đám yêu tộc trong Diệt Nhân Thành đều cảm giác uy áp đến từ huyết mạch.
Điều này khiến tất cả Yêu Hoàng thay đổi sắc mặt.
Bọn họ đều là xuất thân từ tám đại yêu tộc có huyết mạch cao quý nhất, hiện giờ Yêu Hoàng không biết từ đâu chui ra khiến bọn họ cảm giác uy áp huyết mạch, chẳng phải nói lên huyết mạch của Vô Danh Yêu Hoàng này mạnh hơn họ một bậc?
Đưa mắt nhìn toàn bộ yêu tộc, hiếm thấy yêu tộc có huyết mạch cao quý đến thế, không ngờ hiện giờ lại xuất hiện một vị.
Nhưng không biết Vô Danh Yêu Hoàng này có đánh lại Trần Trầm kia không?
Nghĩ đến đây, đám Yêu Hoàng trong lòng sinh ra một tia hy vọng.
. . .
Nhìn rồng trắng mạnh mẽ lao về phía mình, Trần Trầm mắt sáng ngời, liên tục chiến hơn mười trận, hắn đã có chút ghét bỏ đối thủ bình thường, giờ thì rốt cuộc đi ra một đối thủ lợi hại, khiến hắn không hề kinh sợ mà còn lấy làm mừng.
Vạn Hóa Thần Phong ngâm khẽ, Trần Trầm vung kiếm to chém về phía rồng trắng.
- Grao!
Rồng trắng lại phát ra một tiếng rồng ngâm, mắt thấy cự kiếm tới gần người nhưng không hoảng hốt, thân thể bỗng nhiên hư hóa, không ngờ trực tiếp xuyên qua Vạn Hóa Thần Phong, đụng vào người Trần Trầm.
Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, bất ngờ không kịp đề phòng, Trần Trầm như sao băng đụng vào Trấn Yêu Thành.
- Phụt!
Một ngụm máu tươi phun ra, Trần Trầm cảm giác khung xương toàn thân bị đụng rơi rớt, nội tạng trộn lẫn vào nhau.
May mắn sinh cơ trong người hắn siêu khổng lồ nên không bị đụng nát thân thể ngay tại chỗ.
- Khụ khụ, may mắn không hủy thân hình độc nhất vô nhị của ta.
Trần Trầm ho ra mấy mảnh vụn nội tạng, hắn đưa mắt nhìn rồng trắng ở phía xa đang giật mình nhìn hắn.
Rõ ràng, đối phương bị bất ngờ khi không thấy thân thể của hắn rách nát.
Trần Trầm lau khóe môi, khó khăn hỏi:
- Đây là . . . thần thông thiên phú sao?
Một số yêu tộc huyết mạch cao quý sẽ sinh ra thần thông thiên phú, nhưng cho đến nay, Trần Trầm chỉ gặp thuật phá trận của Lục Đậu, không ngờ hôm nay lại gặp được người thứ hai.
Thân thể trực tiếp hóa hư, thậm chí có thể xuyên thấu Vạn Hóa Thần Phong bao hàm các loại thuộc tính, thần thông thiên phú đó nghịch thiên biết bao?
Rồng trắng gầm lên:
- Chết!
Đuôi rồng quẫy đập về phía Trấn Yêu Thành.
Bùm!
Đuôi rồng quất trúng Trấn Yêu Thành vang tiếng nổ điếc tai, trận pháp hộ thành cũng nhấp nháy.
Nhìn lại vị trí Trần Trầm từng ở, chỉ còn lại vết máu hình người.
Thấy vết máu đó, rồng trắng ngây người giây lát, thần thức bắt đầu nhanh chóng khuếch tán sưu tầm.
Ngay lúc này, một luồng thần thức công kích chui vào thức hải của rồng trắng, nhưng bị một cây hình trụ trong thức hải chặn lại.
Rồng trắng cười nhạt, vung đuôi đập về phía vị trí nào đó sau lưng.
Trần Trầm nhanh chóng né qua, thân thể của hắn có là kim cương cũng không chịu nổi bị đập trúng hai lần.
- Làm sao bây giờ?
Trần Trầm không ngừng né tránh, đầu óc vận chuyển nhanh.
Thân thể của rồng trắng có thể hư hóa, cơ hồ có thể né tránh tất cả linh lực công kích, ngoài ra hình như trong thức hải có bảo bối phòng hộ, có thể chống đỡ thần thức xâm thực.
Như vậy đã có thể xưng vô địch phòng ngự.
- Hệ thống, trong phạm vi trăm thước, ai mạnh nhất?
[Không cách nào phán định.]
Nghe hệ thống trả lời, nét mặt Trần Trầm giãn ra.
Nếu hệ thống nói không cách nào phán định, vậy đại biểu cho hắn có cơ hội đánh bại rồng trắng này.
Mà chỉ cần có cơ hội, dựa vào trí tuệ của hắn chắc chắn có thể bắt lấy!
- Tích Sương đang xem ta, chắc nàng rất lo lắng.
Trần Trầm không dám xem bóng người trên tường thành, hắn bị ánh mắt của Hạ Tích Sương hòa tan.
Trần Trầm cắn răng, quyết định không né tránh nữa, bắt đầu không ngừng tiến công, dù cho không đánh trúng người rồng trắng thì hắn không tin nó có thể vẫn luôn hư hóa.
Nếu thật sự như vậy, chẳng phải là cường giả Luyện Hư cũng bó tay với nó sau?
Bùm!
Một lát sau, lại là một tiếng trầm đục, Trần Trầm lần nữa bị mép đuôi rồng quất trúng, cánh tay bị đập nát bấy.
Trong Diệt Nhân Sơn, đám Yêu Hoàng trông thấy cảnh này đều vô cùng kính nể nhìn rồng trắng.
Trần Trầm liên tục đánh bại mười mấy Yêu Hoàng, tuy cũng bị thương nhưng hắn chưa từng bị thương nặng như vậy, xem ra thiên kiêu yêu tộc mới chui ra này có hy vọng đánh bại Trần Trầm.
Trên bầu trời vang lên giọng nói thiếu kiên nhẫn của Thiên Giao Yêu Tôn:
- Mau giết hắn.
Tuy rồng trắng đang chiếm ưu thế nhưng tâm tình của Thiên Giao Yêu Tôn không khá hơn bao nhiêu.
Năng lực tông môn của Trần Trầm rất mạnh, bị thương nặng hắn không ích gì, ngược lại sẽ kích phát đấu chí của người này.
. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận