Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 452: Ngả Bài

Chương 452: Ngả BàiChương 452: Ngả Bài
         Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực
Dịch: Hám Thiên Tà Thần
--------------------
Nhưng mà, hai người đến Trần Trầm ở tạm ngọn núi kia phía sau, lại không tìm được Trần Trầm, gặp được gần đó đệ tử mới biết được cái kia - Thiên Vận Tử- lại thật sớm liền vấn an Luyện Dương, khiến Kim Tông chủ có chút bất ngờ.
Mạc Anh thì ở một bên nhỏ giọng giải thích nói:
- Tông chủ, cái kia Thiên Vận Tử tiền bối cùng Luyện sư thúc mới quen đã thân, giờ đây đều lấy huynh đệ xưng hô, hắn thường xuyên vấn an Luyện sư thúc, đó là có thể thông cảm được.
Nếu không là có cái này tình cảm tại, ta cũng không tiện hỏi thăm hắn, phải biết... Mời hắn giải thích nghi hoặc, đại giới cũng không nhỏ đây!
Nói đến đây, Mạc Anh nhớ tới mình toàn bộ vốn liếng, trong mắt lóe lên một tia đau lòng thần sắc.
- Thì ra là thế.
Kim Tông chủ khẽ gật đầu, trong mắt lóe lên như có vẻ suy nghĩ.
...
Sau một lát, hai người lại đến Luyện Dương cái kia phòng nhỏ.
Để cho người ta kinh ngạc so với lúc trước cái suy yếu Luyện Dương, lúc này Luyện Dương lại tinh thần rất nhiều, thậm chí tóc đều đen không ít, đang cùng cái kia Thiên Vận Tử uống rượu!
- Cái này...
Kim Tông chủ và Mạc Anh hai mặt nhìn nhau, đều có chút khó có thể tin.
Mới qua một ngày mà thôi, Luyện Dương này khôi phục cũng quá nhanh đi?
Thấy thần tình khiếp sợ của Tông chủ và sư điệt khó chơi, Luyện Dương bất đắc dĩ giải thích nói:
- Trương huynh đoạn trước thời gian đi Dịch thành một chuyến, chụp không ít đan dược trở về, trong đó có gia tăng tuổi thọ, giờ đây ta gặp được loại chuyện này, Trương huynh đã lấy ra một chút đan dược tương tự cho ta.
Kim Tông chủ và Mạc Anh nghe đến đây càng khiếp sợ, có câu nói rất hay, vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo.
Thiên Vận Tử này đối với Luyện Dương không khỏi quá tốt rồi, coi như là thân huynh đệ cũng không đến mức như vậy?
Trần Trầm nhìn ra tư người hai tâm, cười nhạt một tiếng nói:
- Hai vị có chỗ không biết, ta người này thường xuyên thôi diễn thiên cơ, thỉnh thoảng sẽ hao tổn tuổi thọ, nguyên cớ bên cạnh phòng đan dược tương tự, giờ đây cũng chỉ là vừa lúc mà gặp mà thôi.
- Luyện huynh là hảo hữu của ta, lại thay ta luyện chế pháp bảo, bên cạnh ta không có đan dược như vậy thì cũng thôi đi, đã có, ta thế nào lại hẹp hòi?
Trần Trầm nói nghĩa chính ngôn từ.
Muốn thật muốn thân cận một người, bắt đầu chỉ có thể vừa phải quan tâm, nếu quan tâm quá độ, chỉ sẽ dẫn tới người khác cảnh giác.
Trần Trầm làm một kẻ lọc lõi, kinh nghiệm vô cùng phong phú, tự nhiên minh bạch đạo lý này.
Bây giờ nói đến loại này lời nói dối càng là dễ như trở bàn tay, thuận tiện còn làm tròn vài thế ngoại cao nhân của mình.
Lời nói dối thực ra người nào cũng biết nói, nhưng có thể toàn bộ viên hồi đến, không kẽ hở, lác đác không có mấy.
Một bên Luyện Dương nghe đến đây cảm động đến không được, thực ra, cũng chính bởi vì Trương huynh nói vừa vặn có đan dược như vậy, hắn mới cố mà tiếp nhận.
Nếu thật để hắn đặc biệt đi mua, hắn làm sao có ý tứ? Nơi nào có mặt to như thế?
- Đạo hữu cao thượng!
Kim Tông chủ tán thưởng một câu, trong bất tri bất giác cũng sinh ra mấy phần hảo cảm đối với khách khanh Trưởng lão này.
Lúc này, Luyện Dương hình như nghĩ đến cái gì, vội vàng nói:
- Sư huynh, một trăm Linh Tinh có phải đã góp đủ hay không? Như góp chưa đủ, ta hiện tại thực ra cũng có thể luyện chế một chút pháp bảo.
- Không không, nơi nào có chuyện! Một trăm Linh Tinh mà thôi.
Kim Tông chủ vừa nói vừa gãi gãi cái đầu trọc lớn kia của hắn, nhìn thấy một màn này, Luyện Dương lập tức nở nụ cười khổ.
- Sư huynh, ngươi nói dối liền sẽ nhịn không được gãi đầu.
Kim Tông chủ nghe vậy nghiêm sắc mặt, liên tục lắc đầu:
- Tuyệt đối không! Tuyệt đối không!
Luyện Dương không tiếp tục nhìn hắn, mà là nhìn về phía Mạc Anh, trong mắt Mạc Anh lóe lên vẻ bất nhẫn, sau đó nhanh chóng quay đầu qua một bên.
Nhìn thấy tình cảnh này, Luyện Dương đột nhiên nở nụ cười, nói:
- Sư huynh, ta phạm vào chuyện sai bực này, còn cần mặt mũi gì nữa? Các ngươi không cần gạt ta, ta không đến mức làm ra cái gì việc ngốc, cũng sẽ không thất bại hoàn toàn.
- Ta làm chuyện bậy, ta sẽ đảm đương, nếu như thời gian ngắn không đảm đương được, vậy ta sẽ đảm đương đến chết mới thôi.
Luyện Dương nói lời này âm vang mạnh mẽ, ánh mắt càng là dứt khoát kiên quyết.
Không thể không nói, người này là người có đảm đương.
Kim Tông chủ thấy vậy tin mấy phần, chần chờ chốc lát, nói ra chuyện tiếng tăm Kim Thánh tông bị hủy, sinh ý chịu đến ảnh hưởng cực lớn ra.
Dù Luyện Dương sớm đã chuẩn bị tâm lý, sau khi nghe xong vẫn không nhịn được đấm ngực dậm chân, tự trách một hồi.
- Sư thúc, chúng ta tới nơi này là muốn tìm Thiên Vận tiền bối, xem hắn có thể cho chỉ chúng ta con đường sáng hay không...
Mạc Anh nhìn về phía Trần Trầm, trong ánh mắt tràn đầy khẩn cầu.
Luyện Dương nghe vậy hồi tưởng lại thủ đoạn thần hồ kỳ kỹ kia của Trần Trầm, lập tức cũng nhìn về phía Trần Trầm, sau đó phù phù một tiếng, lại quỳ xuống.
- Trương huynh, nếu ngươi có thể chỉ cho Kim Thánh tông chúng ta một con đường sáng, cái mạng này của ta, từ nay về sau chính là của ngươi!
Trần Trầm nghe đến đây lông mày mãnh liệt đánh, sau đó sâu kín thở dài nói:
- Luyện huynh, ngươi đứng lên đi.
Lúc này, Kim Tông chủ cũng hơi hơi cung kính khom người nói:
- Còn mời đạo hữu giúp ta Kim Thánh tông một chút sức lực, nếu có thể bảo trụ Kim Thánh tông chúng ta, ta nguyện ý phụng đạo hữu làm thái thượng khách khanh Trưởng lão, từ đó bình khởi bình tọa với ta!
Trần Trầm im lặng.
Còn thái thượng khách khanh Trưởng lão, làm những cái loè loẹt này, hắn chỉ muốn luyện khí mà thôi.
Nhưng mà, chuyện này với hắn tới nói cũng thật là một cơ hội tốt.
Lăn lộn ở Thượng giới này, pháp bảo rất quan trọng, tương lai làm cường giả đỉnh cao, phải có một tông môn đặc biệt luyện khí cho mình, đó mới có bài diện.
Vừa nghĩ vậy, Trần Trầm đứng lên, đỡ Luyện Dương lên, dùng giọng nói cực kỳ nghiêm túc:
- Việc này rất không dễ dàng, nhưng cũng không phải hoàn toàn không cách nào.
- Đạo hữu thỉnh giảng.
Kim Tông chủ bu lại.
Trần Trầm nguyên vốn còn muốn giả vờ giả vịt tính toán, cuối cùng lại giả vờ ra bộ dáng tổn thọ, nhưng mà rất nhanh đã bỏ đi ý nghĩ này.
Trầm mặc chốc lát, hắn mỉm cười nói:
- Như vậy đi, sư môn ta thực ra cũng cần đại lượng pháp bảo, nếu không, ta nói với sư môn một chút, để cho một chút đệ tử cấp thấp trong sư môn mua sắm pháp bảo của Kim Thánh tông.
- Cái này...
Thần tình Kim Tông chủ trì trệ, vẻ thất vọng trong mắt lóe lên rồi biến mất.
Một tông môn... Đó là tuyệt đối không thỏa mãn được nhu cầu của Kim Thánh tông.
Kim Thánh tông nhiều Luyện Khí sư như vậy, coi như là mười ngày luyện một món pháp bảo, luyện như thế một tháng, đã đủ võ trang đầy đủ cho tất cả đệ tử cấp thấp một tông môn.
Biện pháp này nhiều nhất chỉ có thể giải trừ khẩn cấp mà thôi.
Nhưng mà mặc dù như thế, hắn đối Thiên Vận Tử này hắn vẫn cực kỳ cảm kích.
Thuyết phục tông môn của mình toàn bộ tới mua pháp bảo của Kim Thánh tông, cái này yêu cầu không nhỏ, cũng phải đảm đương trách nhiệm không nhỏ.
Đang lúc hắn muốn mở miệng cảm tạ, Trần Trầm đột nhiên liếm môi một cái, lộ ra một nụ cười như có như không.
- Trong tông môn ta còn có một bảo vật, luyện chế tiêu hao rất nhiều, nếu Kim Thánh tông nguyện ý tiếp tờ đơn này, tương lai mấy năm duy trì tông môn phát triển, cung cấp đệ tử tu luyện, hẳn là không cần lo lắng.
Nghe nói như thế, Kim Tông chủ và Luyện Dương hai mặt nhìn nhau, một mặt khó có thể tin.
Chỉ một bảo vật, có thể làm cho tông môn mấy năm không lo, Thiên Vận Tử này có phải không hiểu một tông môn một năm tiêu hao nhiều ít Linh Thạch hay không?
Luyện Dương tiếp tờ đơn của đệ tử Tà Thần điện kia đã coi là không nhỏ, nhưng chuyển đổi thành Linh Thạch, nhiều nhất cũng là làm cho Luyện Dương một người mấy năm không lo mà thôi.
So sánh một tông môn, chẳng qua là giọt nước trong biển cả mà thôi.
- Ách, Thiên Vận đạo hữu, quý tông môn, đây là muốn luyện Tiên Khí sao? Kim Thánh tông chúng ta... Không có thực lực này.
Kim Tông chủ gãi đầu một cái, thần tình có chút xấu hổ.
Trần Trầm khẽ lắc đầu, chạm rãi nói:
- Các ngươi quên, thế gian này có một loại vật liệu luyện khí, đại giới luyện chế pháp bảo là không giới hạn...
Nghe nói như thế, sắc mặt Kim Tông chủ và Luyện Dương thay đổi, trong mắt lóe lên thần sắc chấn kinh và giật mình, sau đó trăm miệng một lời thấp giọng hô!
- Vạn Hóa Thần Kim?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận