Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 518: Múa Búa Trước Cửa Lỗ Ban

Chương 518: Múa Búa Trước Cửa Lỗ BanChương 518: Múa Búa Trước Cửa Lỗ Ban
.Chương 518: Múa Búa Trước Cửa Lỗ Ban
Yên lặng thật lâu, thấy không khí dần xấu hổ, Trần Trầm mở miệng trước.
- Không biết đạo hữu xưng hô như thế nào?
- Quyền Thiên.
Thiên Khuyển sâu kín nói, ánh mắt từ đầu đến cuối đều không hề rời khỏi mặt Trần Trầm.
- Thì ra là Quyền Thiên đạo hữu, ngươi có thể gọi ta là Thiên Vận Tử, giờ đây ta có một vấn đề, không biết đạo hữu ngươi có từng nói tin tức của Vạn Hóa Linh Lung Thao Thiết Kiếm cho người khác chưa?
Trần Trầm bị hắn nhìn chằm chằm cũng không khẩn trương, mà tựa lên đệm ghế, cực kỳ thoải mái hỏi.
- Không, các hạ ngươi rất hi vọng nghe được đáp án này?
Thiên Khuyển dùng ngón tay nhẹ nhàng gõ một thoáng mặt bàn, ngữ khí lãnh đạm nói.
Trần Trầm nghe ra lời này có ý tứ gì khác, trực tiếp hỏi:
- Ồ? Cớ gì nói lời ấy?
Quyền Thiên càng thong dong, giống như cười mà không phải cười nói:
- Ta tu là thôi diễn chi đạo, các hạ có bí mật gì, đều không thể gạt được ta, ha ha, không thể không nói các hạ cái này tiêu năm trăm vạn Linh Thạch cực phẩm này đáng giá.
Trần Trầm nghe đến đây trong lòng khinh thường, dựa vào mũi thì nói dựa vào mũi, còn cái gì thôi diễn chi đạo, thật là biết thiếp vàng trên mặt mình!
- Ngươi chính là chủ nhân của Vạn Hóa Linh Lung Thao Thiết Kiếm kia? Không ngờ ngươi cũng dám xuất hiện ở đây, còn tiêu năm trăm vạn Linh Thạch cực phẩm mua tin tức này của ta.
Thiên Khuyển gặp vẻ mặt Trần Trầm cũng không có bao nhiêu thay đổi, dứt khoát nói thẳng ra, dứt lời hắn một mặt mong đợi nhìn chằm chằm Trần Trầm, muốn từ trên mặt Trần Trầm nhìn thấy khiếp sợ và khó có thể tin.
Nhưng mà sắc mặt Trần Trầm lại không có chút biến hóa nào, ngược lại là bình tĩnh uống một ngụm trà, cái này ngược lại làm cho Thiên Khuyển có chút không nghĩ ra được.
Còn này nơi này là địa bàn của Đan Hà tông, sẽ không có người gây sự, nếu không thì hắn đều muốn chạy trốn.
- Ta chỉ cần truyền tin tức này ra, ngươi không thể không có Dịch thành này! Nhưng ta cũng có thể không truyền ra ngoài, chỉ cần ngươi đánh đổi khá nhiều! Nắm giữ loại pháp bảo Vạn Hóa Linh Lung Thao Thiết Kiếm này, có lẽ thân gia ngươi không ít đúng không?
Thiên Khuyển bu lại, hạ giọng nói, nói ra mục đích của mình.
Hắn sinh ra ở vùng hẻo lánh, từng đi qua nơi Vạn Hóa Linh Lung Thao Thiết Kiếm ra mắt, bởi vậy bắt được một chút mùi của Vạn Hóa Linh Lung Thao Thiết Kiếm, vốn hắn muốn bằng vào cái này lăn lộn kiếm chút chỗ tốt, chưa từng nghĩ hôm nay không ngờ lại ngửi được Vạn Hóa Linh Lung Thao Thiết Kiếm ở gần đây, khiến hắn cực kỳ khiếp sợ.
Cho nên vừa rồi đi vào nhìn thấy Trần Trầm, trong lòng của hắn cực kỳ căng thẳng, đến bây giờ mới dần yên tĩnh trở lại.
Nghe được ngữ điệu doạ dẫm này, lông mày Trần Trầm nhíu lại nói:
- Nói cho ngươi một chuyện, thực ra ta tu cũng thôi diễn chi đạo.
Thiên Khuyển nghe được vậy sững sờ, sau đó sắc mặt dần trở nên xấu xí, hỏi:
- Ngươi muốn nói cái gì? Nói thẳng đi!
- Nói thẳng? Được, vậy ta sẽ không khách khí, cái mũi chó này của ngươi thật là linh!
Trần Trầm mãnh liệt đứng lên, ngón tay chỉ mũi Thiên Khuyển quát.
Hắn cử động này thế dọa Thiên Khuyển phát sợ, cả người trực tiếp nhảy dựng lên, nếu không phải nhát gan, hắn đã nóng lòng duỗi tay ra bịt miệng Trần Trầm lại.
Loại lời này có thể nói lớn tiếng như vậy sao? Nếu tin tức hắn là Thiên Khuyển lộ ra ngoài, không đến phút đồng hồ sẽ bị đại năng bắt đi làm sủng vật? Tuy theo đại năng lăn lộn cũng không tệ, nhưng hắn bây giờ còn chưa sống đủ lâu, sao có thể mất đi tự do?
- Tiền bối, nhỏ giọng một chút, nhỏ giọng một chút, không ngờ gặp được cao nhân như ngươi, là ta múa rìu trước mặt Lỗ Ban!
Thiên Khuyển vừa làm thủ thế im lặng vừa quay đầu nhìn cửa phòng, thấy không có người nào đi vào mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà trên mặt hắn cũng xuất hiện một tầng mồ hôi rậm rạp.
Vốn chỉ muốn hù dọa người này giật mình, chưa từng nghĩ đến phản bị người ta dọa sợ, đây thật là ném chó...
Trần Trầm khinh thường liếc mắt nhìn hắn, Thiên Khuyển dám đọ sức với hắn, vẫn còn kém xa, lúc trước gia hỏa này muốn lừa gạt mình, mình sao có thể dễ dàng buông tha hắn như thế.
Nghĩ tới đây, hắn đưa ra hai ngón tay chà xát.
- Cái mũi này của ngươi dùng tốt như thế, bảo bối của ngươi chắc cũng không ít? Cho ta chút Linh Tinh tiêu xài một chút.
Thiên Khuyển nghe được lời nói không chút che giấu này, mũi kém chút tức điên, tuy nhược điểm của hắn ở trên tay người này, nhưng không phải nhược điểm của người này cũng ở trên tay hắn sao?
Mọi người chia năm năm, người này dựa vào cái gì vơ vét hắn?
- Có phải là các ha chưa làm rõ ràng tình huống, ngươi bạo lộ tình huống của ta, ta nhiều nhất bị người bắt đi, nhưng nếu ta bạo lộ tình huống của ngươi, ta dám đánh cược, ngươi sẽ chết rất thảm!
Thiên Khuyển cắn răng nghiến lợi nói.
Trần Trầm thật sâu nhìn hắn một cái, nói khẽ:
- Nếu không chúng ta chuyển sang nơi khác giải quyết một vấn đề?
Thiên Khuyển nghe vậy hai mắt xoay động, sau đó lắc đầu liên tục, nói tới chỗ này, hai người đã lâm vào trong giằng co.
...
Mà cùng lúc đó, trong một bao gian khác các đó không xa, con gái Chu Quỳnh tông chủ Đan Hà tông đang ngồi ngay ngắn trước mặt lão bản của Dịch Hành điện, thần tình có chút không kiên nhẫn.
- Sư thúc, chúng ta phái người bắt quái nhân kia có cái gì không tốt? Cùng lắm thì sau đó hoặc là không làm, đã làm thì giết hắn cho xong, dù sao cũng không có người biết, cũng sẽ không ảnh hưởng đến danh dự của Dịch Hành điện!
- Chất nữ, không được, vạn nhất xảy ra vấn đề, chúng ta tổn thất không nổi, Dịch thành cũng tổn thất không nổi, phải biết phòng đấu giá này sở hữu sinh ý hưng thịnh, sát lại chính là tín dự!
Lão bản Dịch Hành điện liên tục lắc đầu, ánh mắt cực kỳ rầu rỉ.
- Sinh ý hưng thịnh thì thế nào? Sư thúc, mặc dù Dịch thành quan trọng, nhưng Đan Hà tông chúng ta muốn tiến hơn một bước, không phải dựa vào Dịch thành mà là Thiên Ma thành!
- Chúng ta bắt người này, bức bách hắn giúp chúng ta tìm tới người mà Thiên Ma thành muốn tìm kia, đến lúc đó Thiên Ma thành chắc chắn sẽ trọng thưởng Đan Hà tông chúng ta!
- Chẳng lẽ Thiên Ma thành trọng thưởng còn không sánh được một chút tín dự của Dịch Hành điện sao?
Chu Quỳnh đứng lên, biểu lộ cực kỳ căm phẫn, dưới cái nhìn của nàng, sư thúc này thật sự là quá không thức thời.
- Nếu thất bại thì phải làm sao? Người tu luyện thôi diễn chi đạo, cảm giác đối với nguy hiểm cực kỳ nhạy bén.
- Sư thúc, thất bại toàn bộ do ta phụ trách, không có quan hệ gì với ngươi!
Chu Quỳnh vỗ xuống mặt bàn, dứt khoát kiên quyết nói.
Lão bản Dịch Hành điện nghe vậy thật sâu thở dài nói:
- Mà thôi, tùy ngươi vậy, dù sao tương lai Đan Hà tông đều là của ngươi, huống chi Dịch Hành điện này?
Chu Quỳnh nghe vậy đại hỉ, liên tiếp lấy ra mấy lệnh bài truyền tin bắt đầu ra lệnh.
Cũng không lâu lắm, toàn bộ đại trận Dịch Hành điện đã hoàn toàn mở ra, bị triệt để phong tỏa.
Trừ cái đó ra , đại lượng tu sĩ từ trong các ngõ ngách đi ra, trong Dịch thành cũng có mấy đạo lưu quang đang chạy đến nơi này.
Một lát, trong Dịch Hành điện đã tụ tập năm tu sĩ Hợp Thể, hơn hai mươi tu sĩ Phân Thần cảnh.
Những tu sĩ này vây quanh chỗ gian phòng Trần Trầm đang ở, chỉ chờ một mệnh lệnh sẽ phá cửa mà vào.
Chu Quỳnh nhìn tràng cảnh xung quanh, trong lòng thoáng cái đã có lực lượng.
Mặc dù người kia biết thôi diễn chi đạo, nhưng giờ đây loại tình huống này, thôi diễn chi đạo cũng không có tác dụng gì.
Hơn nữa ý nghĩ này của nàng là tâm huyết dâng trào, lúc trước mình cũng không biết hiện tại mình sẽ làm như vậy, cho nên người kia căn bản không thể nào sớm cảm ứng được cái gì.
- Sư tỷ, ở trong còn có một Dịch Hành điện khách quý, làm sao bây giờ?
- Trước khống chế lại, sau đó tùy cơ ứng biến.
Chu Quỳnh dứt lời vung tay lên, một nhóm tu sĩ không nói hai lời muốn xông vào bao gian.
Nhưng mà lúc này, cửa bao gian kia lại đột nhiên một tiếng cọt kẹt, mở ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận