Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 287: Báo thù

Chương 287: Báo thùChương 287: Báo thù
         Trần Trầm nghe vậy đen mặt, hai lời không nói quay đầu bước đi.
Đây mà là sư phụ gì, quả thực không thể nói lý.
Lấy thiên tài địa bảo là tội nghiệt, đây là ông trời có thành kiến.
Những thiên tài địa bảo đó nếu không có phát hiện thì giá trị của chúng vĩnh viễn không được thể hiện.
Nói chính xác ra là mình giúp chúng nó phát huy đúng chỗ!
Đi một hồi, Trần Trầm hít sâu một hơi, nhìn bàn tay bị in dấu Phá Ách Ấn, lòng thầm bực:
- Ông trời, ngươi chờ đấy! Tốt nhất đừng để tu vi của ta vượt qua ngươi, nếu không thì ta muốn ngươi biết tay!
Nhìn bóng lưng hụt hẫng của Trần Trầm, Ngọc Quỳnh bỗng thấy tội tội, nhẹ giọng nói:
- Nửa tháng sau Ngọc Đỉnh Đan Tông có một đám đan dược cần vận chuyển đi Tây Cương, đến lúc đó do ngươi hộ tống. Chờ tới Tây Cương, ngươi muốn đi hay ở tùy ý, nếu Hạo Nhiên Kiếm Tông dám nói một chữ không thì chúng ta sẽ làm khó bọn họ về mặt điều phối đan dược.
Giọng điệu của Ngọc Quỳnh thản nhiên, nói chuyện làm khó dễ người ta mà quang minh chính đại bình tĩnh như vậy, lần đầu tiên Trần Trầm gặp loại người này.
Nhưng hắn cảm nhận được chút xíu yêu thương từ sư phụ.
Trần Trầm lắc đầu cười khẽ, đi ra ngoài.
. . .
Ba ngày sau, Trần Trầm mang theo tất cả lực lượng của mình lặng yên không một tiếng động quay trở về Đại Tấn.
Chờ trời sáng, tất cả tu sĩ Vô Phong Sơn tập kết lại với nhau.
Trần Trầm đứng trên núi cao, thần thức càn quét, cảm ứng thực lực mình đang nắm giữ.
Tiêu Vô Ưu giờ phút này đã bước chân vào Nguyên Thần cảnh, Ma Môn còn có hai vị phân môn chủ trở thành Nguyên Thần.
Chu Nhân Long vẫn ở lại Ma Môn lo đột phá, Trần Trầm không để ý tới.
Bao gồm hải yêu nữ kiêu kỳ Thanh Lâm, hiện giờ Vô Phong Sơn có bốn Nguyên Thần cảnh, trong phạm vi Đại Tấn này còn có ai có thể ngăn cản?
Mặt khác, gác Nguyên Thần cảnh sang một bên, có hàng trăm tu sĩ Nguyên Anh, không biết bao nhiêu Kim Đan Kỳ.
Nhìn cảnh tượng phồn hoa thịnh vượng, trong lòng Trần Trầm sinh ra hào khí, lớn tiếng nói với đám tu sĩ đứng bên dưới:
- Hơn ba tháng trước, Đại Tấn bị công chiếm, ba Yêu Hoàng phân chia lãnh thổ, Bắc Vực Đại Tấn bị Bạch Hùng Yêu Hoàng tàn sát sạch. Lúc ta rời khỏi Đại Tấn từng bảo rằng sớm muộn gì sẽ trả thù này, hôm nay là ngày báo thù!
Đám tu sĩ đứng bên dưới nghe vậy đều lộ vẻ mặt kích động.
Nói thật, khoảng thời gian này mọi người vẫn luôn khổ tu trong Vô Phong Sơn, hơi nhàm chán.
Hôm nay bỗng nhiên nghe được tin sắp đi báo thù, có thể tưởng tượng tâm tình thế nào.
Nhìn nét mặt của mọi người, Trần Trầm bình ổn một chút nỗi lòng, bắt đầu công bố một ít chế độ thưởng phạt.
Trước khi chiến đấu cổ vũ hăng hái là điều quan trọng, nhưng cũng không thể thiếu phạt rõ ràng, chỉ có như vậy mới phóng lớn nhất tính tích cực của tất cả tu sĩ.
Một canh giờ sau.
Nghe ngôn từ khích lệ của Trần Trầm, đám tu sĩ ước gì thuấn di đến chỗ Bạch Hùng Yêu Hoàng ở Bắc Vực Đại Tấn ngay, đập nát con gấu kia.
Nhìn những gương mặt cuồng nhệt, Trần Trầm chỉ phương bắc, cao giọng quát:
- Xuất phát!
Ra lệnh một tiếng, trên nghìn tu sĩ bay lên trời hình thành mây đen to lớn rầm rộ hướng tới Bắc Vực Đại Tấn.
. . .
Cùng lúc đó.
Trong một hang núi âm u nào đó ở Bắc Cương, mười tám người áo đen yên lặng đứng, không khí có chút nghiêm túc.
Thật lâu sau, người áo đen đứng ở vị trí cầm đầu lạnh lùng nói:
- Các vị, không cần ôm hy vọng nữa, Thiên Tà ta phái một đám lực lượng đi Vô Tận Hải đã chết hết.
Lời này thốt ra, không khí càng nghiêm túc hơn.
Một phút đồng hồ qua đi mới có người áo đen khác lên tiếng:
- Vậy các ngươi có ý kiến gì về chuyện này?
- Tuy Vô Tận Hải đồn rằng là Ngọc Đỉnh Đan Tông ra tay, nhưng chúng ta đều biết tất cả Luyện Hư của Ngọc Đỉnh Đan Tông đều ở Tây Cương, không cách nào phân tâm phái ra cường giả Luyện Hư bước vào phạm vi Vô Tận Hải. Ta phỏng chừng tám chín phần mười người ra tay là đại hải yêu cảnh giới Luyện Hư, chỉ có những hải yêu đó mới có thực lực giết sạch nhóm lực lượng kia của chúng ta.
Nghe lời đó, lập tức có người kỳ quái châm chọc:
- Lúc trước ta đã bảo rồi, kêu các ngươi đừng vội toan tính Vô Tận Hải, cố tình không ai chịu nghe. Giờ thì hay lắm, mười một tên Nguyên Thần chết trong khu vực Vô Tận Hải, cho dù trong đại chiến hai tộc người, yêu cho chúng ta lấy được nhiều chỗ tốt cũng không thể bù đắp tổn thất này!
- Tồn tại thần bí ở Vô Tận Hải đúng là không nên chọc vào.
Người áo đen ban đầu nói chuyện rống to:
- Đủ rồi! Vô Tận Hải chiếm cứ sáu mươi phần trăm nguồn tài nguyên của Thiên Tà chúng ta, đâu phải nói bỏ là bỏ được. Lúc trước đạo chủ quyết định cố gắng cứu vãn là đúng đắn. Đám người các ngươi lúc bình thường lo hốt chỗ tốt, giờ thì nhảy ra nói mát, có tin là bị đạo chủ nghe thấy, trực tiếp diệt các ngươi không?!
Trong sơn động thoáng chốc lại yên tĩnh.
Tuy Thiên Tà là một thế lực lớn nhưng nội bộ cũng dựa theo tộc loại mà phân công ra.
Tình huống trong Thiên Tà lúc trước là yêu tộc trở thành đạo chủ, có được cao thủ đỉnh cao nhất Thiên Tà.
Bán yêu cũng có Luyện Hư, hơn nữa đoàn kết vô cùng, thế lực dưới trướng không yếu, khá trung lập.
Tà tu nhân tộc đông nhất, nội tình thâm hậu.
Ba tộc xem như cân bằng trong Thiên Tà.
Nhưng sau khi xảy ra chuyện Vô Tận Hải, tà tu nhân tộc phái ra nhiều cao thủ nhất nên tổn thất nặng, cân bằng dần bị đánh phá.
Mới rồi phát ra luận điệu châm chọc nhiều nhất là tu sĩ tà tu của nhân tộc.
Đương nhiên, tuy rằng bên trong Thiên Tà theo chủng tộc chia ra ba phe phái, nhưng sự thực trừ bán yêu ra, đa số tà tu của nhân tộc và yêu tộc đều không có nhiều cảm giác trung thành với chủng tộc của mình.
Bởi vì muốn giết bọn họ nhất đa phần là thế lực lớn từ chủng tộc của họ.
Lúc này, một tà tu mắt xanh che mặt mở miệng nói:
- Tốt rồi, mọi người nói ít vài câu. Chúng ta có thân phận khác trong tộc của mình, cũng có chuyện cần làm, không rảnh ở đây cãi lộn. Ta chỉ muốn biết đạo chủ có ý gì? Tiếp đến có sắp xếp gì không?
Mọi người nghe vậy cùng nhìn về hướng người áo đen ban đầu nói chuyện.
Mọi người đều biết người này là yêu tộc, cũng là người phát ngôn của đạo chủ.
Yêu tộc áo đen hắng giọng, thản nhiên nói:
- Trước khi chưa tìm hiểu rõ lai lịch thân phận của cường giả thần bí Vô Tận Hải thì Thiên Tà chúng ta tạm rút ra Vô Tận Hải. Ngoài ra đi hấp thu càng nhiều người đồng đạo tiến vào tổ chức, bù đắp tổn thất lần này.
Nói xong câu đó, yêu tộc áo đen bỗng nhiên vung tay lên, các sợi khói đen toát ra từ người y, khói đen ngưng tụ trong không khí không tản ra, rất nhanh hình thành một tờ danh sách.
Vị trí hàng đầu là Xích Hồ Yêu Hoàng.
- Xích Hồ Yêu Hoàng, Nguyên Thần cảnh yêu tộc, thiên phú tuyệt vời, yêu tộc hiếm thấy. Hơn hai tháng trước toàn tộc bị diệt, tâm tính thay đổi lớn, hiện giờ đang trốn trong khu trung bộ yêu tộc tiềm tu, tùy thời báo thù. Ý của đạo chủ là chỉ cần Xích Hồ Yêu Hoàng chịu gia nhập Thiên Tà thì có thể cho hắn một giọt máu Yêu Thần, trợ hắn bước vào Nguyên Thần đỉnh. Nhưng với điều kiện hắn phải đánh chết một cường giả Nguyên Thần của tộc Cửu Vĩ Thiên Hồ làm công đầu tiên.
Yêu tộc áo đen đọc xong, bên dưới rất nhanh truyền đến một giọng nói khàn khàn:
- Xích Hồ Yêu Hoàng, để ta liên hệ với tiểu tử này cho, ta và hắn từng gặp mặt một lần.
Yêu tộc áo đen nghe vậy gật đầu.
Trong Thiên Tà, lôi kéo một đồng đạo vào tổ chức sẽ được phần thưởng lớn.
Công trạng đầu tiên đại biểu cho thành ý gia nhập Thiên Tà, tất cả là quy củ lưu truyền từ xưa.
- Người thứ hai, tội phạm bỏ trốn của Đại Sở hoàng triều, Phùng Khánh, tu vi Nguyên Thần trung kỳ. Người này sau trận chiến đánh chết đồng tộc, cướp đoạt chiến lợi phẩm nên bị truy nã. Hiện giờ ẩn giấu trong một nước nhỏ chư hầu gần Nam Cương. Đạo chủ đồng ý, chỉ cần hắn chịu vào tà tu sẽ luyện lại bảo bối bản mệnh cho hắn, cũng sáng tạo thân phận mới cho hắn. Với điều kiện là đánh chết thiên kiêu mới lên của Ngọc Đỉnh Đan Tông, Trần Trầm.
Chỉ khoảng nửa khắc, yêu tộc áo đen đọc tên tám người, trong đó có ba là yêu tộc, năm là nhân tộc.
Những người này đều không ngoại lệ, hoặc là mang thù lớn trong người, hoặc phạm hạ sai lầm lớn, đang lẩn trốn.
Có được tin tức của những người này, thậm chí là vị trí cụ thể, đủ thấy trong âm thầm Thiên Tà có bao nhiêu tai mắt.
Nghe đọc xong, nhiều người áo đen trong mắt đều lộ ra tia sáng khác lạ.
Bởi vì đạo chủ đưa ra yêu cầu cho năm nhân tộc đều là đánh chết Trần Trầm.
Vấn đề là Trần Trầm chỉ có thể chết một lần, sao đủ chia cho năm người?
Bạn cần đăng nhập để bình luận