Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 429: Lập Thế Đạo Lí

Chương 429: Lập Thế Đạo LíChương 429: Lập Thế Đạo Lí
         - Người tông chủ này ở Hạ giới thời gian lưu lại truyền văn không tốt gì sao?
Bên kia đang luyện đan, bên này Trần Trầm yên lặng vây xem, đồng thời cẩn thận từng li từng tí dùng thần thức truyền âm hỏi thăm sư tổ một thoáng.
- Không... Không có gì, lúc ở Hạ giới giới thiệu về hắn cũng đều rất phù hợp mặt.
Thanh Mộc nhỏ giọng nói.
Trần Trầm nhìn hắn một cái, lúc này mới phát hiện người sư tổ này của hắn lúc này đã đầu đầy mồ hôi.
Cực kỳ hiển nhiên, làm Luyện Đan Sư chuyên nghiệp nhìn thấy một màn này trùng kích trong lòng lớn hơn.
...
Nửa ngày sau, lò luyện đan hơi run rẩy một chút, Ngọc Đỉnh chân nhân đình chỉ dùng hỏa diễm nung khô, tiếp đó mở nắp đỉnh ra.
Sau khi ngoắc ngón tay, một viên đan dược đen kịt từ bên trong bay ra, rơi xuống trong tay hắn.
Thần sắc Ngọc Đỉnh chân nhân bình tĩnh, trên mặt đã không còn loại tà tu dữ tợn nữa, cũng không có vui sướng của Luyện Đan Sư nhìn thấy một viên đan dược bất phàm ra lò.
Bộ dáng kia, giống như tại nhìn một đồ vật không quan trọng, không quan hệ đến mình.
- Không được, còn kém chút hỏa hầu, đây là phế đan.
Sau một lát, Ngọc Đỉnh chân nhân thất vọng lắc đầu, tiện tay bóp nát, viên đan dược kia bị bóp thành bột mịn.
- Tông chủ, ngươi đây là...
Thanh Mộc cẩn thận từng li từng tí hỏi, nói thật, hôm nay nhìn thấy một màn có chút phá vỡ tam quan của hắn.
Ngọc Đỉnh chân nhân cười nhạt một tiếng nói:
- Thanh Mộc, nếu muốn lăn lộn ở Thượng giới ở, phải có đồ vật của mình, nếu Ngọc Đỉnh tông chúng ta chỉ có những đan phương phổ thông kia thì sớm đã bị người chiếm đoạt.
- Ngươi cũng đã biết, lúc ta phi thăng, lão tông chủ mạnh nhất của Ngọc Đỉnh tông chúng ta cũng chẳng qua là tu vi Phân Thần trung kỳ, hơn nữa lúc ấy còn bản thân bị trọng thương, sắp đến ranh giới vẫn lạc?
Thanh Mộc không tiếp tục nói nữa, chỉ đắng chát cười cười.
Sự thật như Ngọc Đỉnh chân nhân nói, vùng hẻo lánh ở Thượng giới này quả thực phát huy pháp tắc mạnh được yếu thua đến cực hạn.
Nếu không là như thế, sư phụ Vô Niệm Tiên Tử của hắn cũng không đến mức biến thành bộ dáng như hiện tại.
Xét đến cùng, vẫn là hắn không đủ mạnh... Nếu như có thể thu được lực lượng càng mạnh, nghiên cứu một chút đồ vật hơi tà ác thì tính sao?
Dù sao cũng hơn tốt hơn người thân vẫn lạc còn mình bất lực, trong bất tri bất giác, quan niệm của Thanh Mộc đã xảy ra biến hóa.
Lúc này, Trần Trầm đứng bên cạnh lên tiếng nói:
- Tông chủ, ngươi tiêu diệt sứ giả của Xích Ma tông, đến lúc đó chúng ta có thể ứng phó sao?
Ngọc Đỉnh chân nhân liếc mắt nhìn Trần Trầm, bên trong ánh mắt hiện lên một tia thưởng thức.
Tiểu tử này phi thăng không bao lâu đã bước vào Phân Thần kỳ, so với hắn lúc trước đều nhanh hơn rất nhiều, mấu chốt là tiểu tử này còn có bản mệnh pháp bảo do Vạn Hóa Thần Kim làm thành, chỉ cần không vẫn lạc, tương lai nói không chừng có thể mang Ngọc Đỉnh tông đi càng xa.
- Trần Trầm, ngươi yên tâm, ta tự có phương pháp ứng đối, ở vùng hẻo lánh trong Thượng giới này, mềm yếu chỉ sẽ bị người khi dễ.
- Đừng nói ta có biện pháp ứng đối Xích Ma tông, coi như là không có cách, ta hôm nay cũng sẽ làm như vậy, nếu không Xích Ma tông kia thật coi những tông môn luyện đan chúng ta là dễ bị ức hiếp.
Đến lúc đó nói không chừng còn có cái gì Hoàng Ma tông, Hắc Ma tông tới khiêu khích chúng ta, thà như vậy, không bằng liều cho cá chết lưới rách, nói không chừng còn có một chút hi vọng sống.
Sau khi Trần Trầm nghe xong không nói nữa, môn phái nhỏ trong Thượng giới này giống như tu sĩ phổ thông, cạnh tranh đặc biệt quyết liệt, Ngọc Đỉnh tông có thể đứng sừng sững ở nơi này mấy ngàn năm, khẳng định có trí tuệ sinh tồn của mình.
...
Sau khi diệt tu sĩ Xích Ma tông kia, Ngọc Đỉnh chân nhân mang theo Thanh Mộc và Trần Trầm về tới trong tông môn.
Đoạn đường này đi rất chậm, Ngọc Đỉnh chân nhân nói rất nhiều cố sự, giống như thật lâu trước đây, Linh Hư khí tông ở Thượng giới cũng có một căn cứ địa, nhưng mà sau này bị diệt.
Giống như Thất Sát ma đạo ở Thượng giới cũng lấy được rất khá, tông môn đã sớm chuyển ra vùng hẻo lánh địa phương.
So với Vô Niệm Tiên Tử, tài ăn nói của Ngọc Đỉnh chân nhân không thể nghi ngờ tốt hơn rất nhiều, hắn nói nhiều như vậy, cũng là vì để hai người Trần Trầm và Thanh Mộc nhanh hơn thích ứng với tiết tấu của Thượng giới.
Thời gian qua rất nhanh, một nhóm ba người đi dạo không có mục đích trong tông môn, vừa mới đi dạo chưa tới một canh giờ, bầu trời phương Bắc của Ngọc Đỉnh tông đã đột nhiên đen lại.
Ngay sau đó mây đen cuồn cuộn, linh khí mãnh liệt, một chiếc thuyền lớn to lớn gần ngàn mét, bề ngoài dữ tợn, giống như nhuộm đầy máu tươi phá vân mà ra, mang theo khí thế thẳng tiến không lùi, bay tới Ngọc Đỉnh tông.
Nhìn thấy thuyền lớn kia, sắc mặt Ngọc Đỉnh chân nhân bình tĩnh, thần tình kia giống với một lão thủy thủ trải qua sóng gió gặp được bão tố bình thường không quan trọng.
- Tông chủ Ngọc Đỉnh tông! Cút ra đây cho ta!
Thuyền lớn chưa bay đến, một âm thanh như sấm sét đã vang vọng giữa thiên địa.
Trận pháp hộ tông của Ngọc Đỉnh tông đã sớm mở ra, không ít tu sĩ ngẩng đầu nhìn về phía thuyền lớn trên bầu trời, thần tình của mọi người khác nhau.
- Cút ra đây cho ta!
Thanh âm kia lại một lần nữa vang lên, ngay sau đó một thân ảnh to lớn từ trong phi chu bay ra, đứng ở bên trên trận pháp hộ tông của Ngọc Đỉnh đan tông.
Tu sĩ này thân cao hơn hai mét, đầu ngẩng cao, bạo lộ ra trên da sinh ra một chút lân giáp gai ngược, trong ánh mắt tràn đầy miệt thị đối với sinh mạng.
- Ta ở đây.
Ngọc Đỉnh chân nhân ngẩng đầu lên, cười nói với thân ảnh cao lớn kia.
Thân ảnh cao lớn kia tự nhiên là Xích Ma tông Nhị Ma Tôn, cao thủ Phân Thần đỉnh phong.
- Ngươi chính là Tông chủ Ngọc Đỉnh tông?
Nhị Ma Tôn dậm chân, trận pháp phòng hộ chấn động, tiếp đó lạnh giọng hỏi.
- Không sai, ta chính là.
- Sứ giả ta phải đến Ngọc Đỉnh tông các ngươi đâu?
Nhị Ma Tôn lại hỏi, ánh mắt cực kỳ nguy hiểm, giống như chỉ cần Ngọc Đỉnh chân nhân trả lời không tốt, hắn sẽ lập tức động thủ.
- Là ta luyện thành đan dược, đáng tiếc hắn tu vi không thuần, cơ sở không chặt chẽ, đan dược không thể luyện chế thành công.
Nghe được đáp án này, thần tình Nhị Ma Tôn hơi chậm lại.
Hắn không nghĩ đến Ngọc Đỉnh chân nhân này đã vậy còn quá trực tiếp, càng làm cho hắn không ngờ là Ngọc Đỉnh tông này đã vậy còn quá cường ngạnh, Xích Ma tông bọn hắn cũng chưa tuyên chiến, Ngọc Đỉnh tông đã trực tiếp chém giết sứ giả hắn phái đi.
Còn may sứ giả bị chém giết kia là thủ hạ Đại ca, không quan hệ nhiều với hắn lắm, người này chết, hắn ngược lại có thể hướng đại ca xin lực lượng giúp đỡ nhiều hơn.
Tuy trong lòng có chút ngoài ý muốn, nhưng mà hắn vẫn giả ra bộ dáng giận tím mặt, đồng thời không hề đề cập tới Linh Lung Thần Kim.
- Giết nhi tử của ta, lại giết đệ tử Xích Ma tông ta, xem ra ta Xích Ma tông thật không quá được rồi, chỉ một tông môn luyện đan cũng dám bỏ qua chúng ta, tốt, thật sự là tốt!
Nhị Ma Tôn cười lạnh hai tiếng, ánh mắt nháy mắt trở nên vô cùng băng hàn, ngay sau đó phi thuyền trên bầu trời bay ra trọn vẹn gần trăm tu sĩ.
Cùng một màu tất cả đều là tu vi Luyện Hư trở lên, trong đó Phân Thần cảnh cũng có mấy cái.
Lại thêm đại cao thủ Nhị Ma Tôn đủ để hủy diệt tuyệt đại đa số tông môn vùng hẻo lánh này.
Ngọc Đỉnh chân nhân cười cười không nói gì, nhưng mà Trần Trầm từ trong mắt của hắn nhìn thấy một chút khinh thường, hình như đối với lực lượng như vậy căn bản không quan tâm.
- Phá ra đại trận cho ta, gặp một giết một, hôm nay ta muốn làm cho Ngọc Đỉnh tông này chó gà không tha!
Nhị Ma Tôn vung tay lên, phía sau gần trăm tu sĩ phát động công kích đối với trận pháp phòng hộ của Ngọc Đỉnh tông.
Bản nhân Nhị Ma Tôn thì nhìn Ngọc Đỉnh chân nhân, đồng thời âm thầm lưu ý Trần Trầm.
Hôm nay, mục tiêu chủ yếu của hắn thật ra là Trần Trầm.
Ngọc Đỉnh tông coi như giàu có, cũng chẳng qua là các loại đồ vật như đan dược Linh Thạch, hắn thật chính là muốn là Linh Lung Thần Kim, mà Trần Trầm thì là mấu chốt tìm tới Linh Lung Thần Kim.
Ầm ầm!
Từng đợt Linh Lực đụng nhau nổ vang lên, trên không toàn bộ Ngọc Đỉnh đan tông nhấc lên triều tịch Linh Lực kịch liệt.
Nhưng mà, qua trọn vẹn một khắc đồng hồ, sắc mặt gần trăm tu sĩ Xích Ma tông kia toàn bộ thay đổi.
Bởi vì bọn hắn công kích lâu như vậy, lại không cách nào lay động trận pháp phòng hộ của Ngọc Đỉnh tông chút nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận