Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 68: Nói Lung Tung Gì Đấy?

Chương 68: Nói Lung Tung Gì Đấy?Chương 68: Nói Lung Tung Gì Đấy?
         Đại điện yên tĩnh ba giây.
Ngay sau đó, một cỗ phong bạo đáng sợ càn quét bốn khiến, khiến cho tất cả những thứ có trong đại điện phút chốc bị chấn thành bột mịn.
- Là ai? Đồ đệ! Là ai phế tu vi của ngươi?
Khuôn mặt soái ca của Tiêu Vô Ưu lúc này phủ đầy mây đen, lửa giận trong mắt phảng phất như muốn thiêu cháy hết thảy.
Thấy Tiêu Vô Ưu giận thành như vậy, nội tâm Trần Trầm vô cùng cảm động.
Xem như hắn đau sư phụ là không uổng phí.
- Khục khục, sư phụ, đừng kích động, tu vi của ta vẫn còn, chỉ là không có đan điền.
Trần Trầm ho nhẹ hai tiếng, cẩn thận từng chút một giải thích, cùng lúc đó, trong tay hắn xuất hiện điện quang.
Nhìn thấy điện quang y hệt như của mình, trong mắt Tiêu Vô Ưu tràn đầy không dám tin.
Không có đan điền vẫn có thể tu luyện Thiên Vân Thần Lôi Quyết? Chuyện này… Hắn quả thực văn sở vị văn (1).
(1) Mới nghe lần đầu.
...
Nửa giờ sau, Trần Trầm kể lại cho Tiêu Vô Ưu chuyện mình tao ngộ, chỉ có điều hấp thu một ao linh dịch bị hắn đổi thành uống không ít linh dịch.
Nghe xong, Tiêu Vô Ưu lâm vào trầm tư, mãi một lúc lâu sau, hắn mới thở dài nói:
- Đồ đệ, có lẽ ngươi vẫn chưa Trúc Cơ, sau khi Trúc Cơ, lưỡng đạo tuyền qua của Thiên Vân Thần Lôi Quyết sẽ hợp lại thành một đạo… Bất quá lưỡng đạo tuyền qua này của ngươi quả thực có hơi cường đại, chỉ sợ mỗi một đạo đều có uy lực không thua kém nhất đạo tuyền qua hợp thành sau khi sư phụ Trúc Cơ năm đó…
- Vậy phải làm sao bây giờ? Sư phụ, ta còn có thể Trúc Cơ không?
Trần Trầm thập phần lo lắng, nếu không thể Trúc Cơ, thì làm sao hắn khai sáng con đường tu tiên của mình? Còn có bao nhiêu thứ tích lũy?
Tiêu Vô Ưu trầm mặc hồi lâu, mới khẽ nói:
- Không cần lo lắng, có lẽ là được.
- Ngươi cũng biết, thời kỳ Thượng Cổ, trong thiên địa tầng tầng lớp lớp thể chất cường đại, trong đó có người có tư chất nghịch thiên có thể đánh vỡ cực hạn Luyện Khí tầng 10, tiến vào Luyện Khí tầng 11, 12… Nghe đồn là có tồn tại Luyện Khí tầng 15 khủng bố. Những người này tuy là Luyện Khí kỳ, nhưng thực lực không thua Trúc Cơ, về phần ngươi…
Nói đến đây, Tiêu Vô Ưu dừng lại một chút, cẩn thận nhớ lại cường độ lưỡng đạo tuyền qua trong cơ thể Trần Trầm, lại dùng Thượng Cổ chi pháp tính toán một chút.
- Về phần ngươi, chỉ sợ đã là Luyện Khí tầng 20, luận thực lực không thua kém gì Trúc Cơ trung kỳ.
Nói xong lời này, Tiêu Vô Ưu cũng nhịn không được cười khổ.
Luyện Khí tầng 20, nghe chẳng khác nào nói giỡn, sao không nói là Luyện Khí tầng 80 luôn đi?
Nhưng chuyện hệt như trò đùa này lại là sự thật.
Thực lực hiện tại của Trần Trầm không kém gì Trúc Cơ trung kỳ, dựa theo Thương Cổ chi pháp tính toán, chính là Luyện Khí tầng 20.
- Luyện Khí tầng 20, chẳng phải ta có thể Trúc Cơ rồi sao? - Trần Trầm hưng phấn.
Chỉ cần có thể Trúc Cơ là được, quản cái khỉ gì mà Luyện Khí tầng 10 hay tầng 20, dù sao hắn cũng không định vượt cấp chiến đấu. Loại cắn dược tăng tu vi như hắn chỉ thích dùng cảnh giới nghiền ép người khác thôi!
Một cảnh giới không được thì hai cảnh giới, hai cảnh giới không được thì ba, dù sao tăng tu vi với chơi cũng không khác gì mấy.
- Có thể thì có thể, bất quá Luyện Khí tầng 20 muốn tiến giai Trúc Cơ chỉ sợ độ khó không dưới trăm lần so với Luyện Khí tầng 10 tiến giai Trúc Cơ… Tài nguyên tiêu hao…
Nói đến đây, Tiêu Vô Ưu không nói được nữa.
Đồ đệ này của hắn đã uống hết nhiều Thiên Linh Thạch Nhũ Dịch thì còn đâu ra tài nguyên?
Tu Tiên Giả bình thường chỉ cần một viên Trúc Cơ Đan là có thể tiến giai Trúc Cơ, còn gia hỏa này… Dù cho dùng trăm viên cũng chưa chắc được.
Dù sao vừa nãy bình Thiên Linh Thạch Nhũ Dịch mà đồ đệ cho hắn cũng đã vượt qua trăm viên Trúc Cơ Đan rồi.
Nếu thật sự Trần Trầm không lấy ra nổi trăm viên Trúc Cơ Đan, người làm sư phụ như hắn dù cho có táng gia bại sản cũng phải gom đủ cho đồ đệ.
- Sư phụ, ta đã hiểu. Đa tạ sư phụ giải thích nghi hoặc, ta trở về tìm cách Trúc Cơ.
Trần Trầm suy tư một hồi, trên mặt lộ ra tươi cười xán lạn. Cúi đầu thật sâu thi lễ với Tiêu Vô Ưu, sau đó hắn thối lui khỏi chưởng môn đại điện.
Nhìn theo bóng lưng Trần Trầm, lại nhìn một chút bột vụn trên đất, Tiêu Vô Ưu nhịn không được cười tự giễu.
- Lớn từng tuổi này rồi mà còn thất thố kêu gào như vậy, tâm tính của ta vẫn không đủ… Bất quá, tiểu tử này mang đến cho ta quá nhiều ngoài ý muốn.
...
Trên đường quay về biệt viện, Hồ Tiên Nhi thập phần nhu thuận nằm trên vai Trần Trầm, đấm lưng cho hắn.
- Chủ nhân đạt đến Luyện Khí tầng 20, thật sự là vang dội cổ kim!
- Ha ha, bớt vuốt mong ngựa đi, ngươi mọc thêm một cái đuôi, có phải là thực lực tăng lên rồi không?
Kiếp trước Trần Trầm có xem qua không ít truyền thuyết liên quan đến Hồ Ly tinh, đều là đuôi càng nhiều càng lợi hại, hôm nay Hồ Tiên Nhi mọc thêm đuôi, hắn đương nhiên nghĩ đến phương diện này.
- Chủ nhân anh danh, hôm nay Tiên Nhi cũng đã có thực lực Trúc Cơ, bất quá so với chủ nhân ngài vẫn là kém một chút.
- Chà, nếu thực lực chúng ta đều tăng trưởng không ít, vậy tối nay làm hơn hai mươi món ăn mừng đi.
Nói xong lời này, Trần Trầm chỉ cảm thấy nắm đấm nhỏ của tiểu hồ ly trên vai đột nhiên tăng mạnh, sau đó lập tức quay về nhu hòa.
- Toàn bộ theo phân phó của chủ nhân…
...
Mắt thấy sắp đi đến biệt viện chủ phong, Trần Trầm chú ý hai bóng hình xinh đẹp đứng trước cửa.
- Triệu Tiểu Nhã cùng Mộ Dung Vân Lan? Hai cô nàng này đến chỗ ta làm gì?
Nhìn thấy hai nữ nhân đứng ở cửa, tim Trần Trầm lộp bộp một tiếng.
Nói thật, Hồ Tiên Nhi không có trong biệt viện, biệt viện căn bản không ai trông giữ.
Cũng không thể trông cậy vào máy lặp lại Tiểu Bìm Biếc cùng máy đào đất Tiểu Hoàng coi nhà?
Mà hết lần này đến lần khác, đồ trong biệt viện toàn là mấy thứ giá trị liên thành, nhất là đám thiên tài địa bảo trong dược điền, chỉ bị người liếc mắt thôi cũng đã là thua lỗ.
- Chủ nhân, chúng ta đi nhanh đi, lỡ như hai người này đến trộm đồ, vậy cũng không tốt.
Vừa nói Hồ Tiên Nhi vừa biến thành hình người, đi đến đại môn biệt viện.
- Yên tâm, các nàng không đến mức đến trộm đồ. - Trần Trầm nhếch miệng.
Nhưng ngay khi hắn định tiến lên chào hỏi, đoạn đối thoại của hai nữ nhân rơi vào trong tai hắn, khiến hắn cả người chấn động.
- Mộ Dung sư muội, ta khuyên ngươi vẫn ít đến chủ phong thì tốt hơn, càng không nên quấy rầy Trần sư huynh.
- Triệu sư tỷ, mấy ngày trước Trần sư huynh giải vây cho ta ở ngoại môn, hôm nay ta đến để gửi lời cảm ta, đây là chuyện theo lý ta nên làm.
- Hơn nữa, dù không có sự tình lần trước, Trần sư huynh cũng là bằng hữu cũ của ta, chúng ta có qua lại thì đã làm sao? Ngược lại là Triệu sư tỷ ngươi, ngươi cùng Trần sư huynh không quen biết bao lâu, tới biệt viện chủ phong làm gì?
Nghe đến đó, Trần Trầm nhịn không được rùng mình. Bởi vì từ trong lời nói của bọn họ, hắn cảm nhận được khói thuốc súng dày đặc.
Theo đúng lý, lúc này hắn nên xuất hiện đánh gãy cuộc đối thoại giữa hai nữ, thế nhưng hắn lại nhịn không được muốn nghe tiếp.
- Mộ Dung sư muội, đêm hôm trước ta tẩu hỏa nhập ma, là Trần sư huynh đã tiến vào phòng cứu ta một mạng, ta đến đây tạ ơn thì có vấn đề gì sao?
Trần Trầm nhấn mạnh mấy chữ “đêm khuya” cùng “tiến vào phòng ta”, dường như là muốn ám chỉ cái gì đó.
Nghe xong Mộ Dung Vân Lan lập tư nóng nảy, trực tiếp hỏi:
- Đêm khuya Trần sư huynh đến phòng ngươi làm gì?
- Mộ Dung sư muội, cái này ngươi không cần quản, ngươi chỉ cần biết một điều, cảm tình giữa người với người không phải cân nhắc thời gian quen biết lâu mau là được.
- Hơn nữa nói thật nha, Mộ Dung sư muội ngươi vẫn chỉ là một ngoại môn đệ tử, Trần sư huynh lại là Thánh Tử bổn môn, địa vị giữa các ngươi chênh lệch quá xa…
Trong thanh âm Triệu Tiểu Nhã mang theo một chút đắc ý, tựa hồ chiếm được thượng phong.
Đúng lúc này, Mộ Dung Vân Lan nói một câu khiến Trần Trầm nhịn không được nhức hết cả bi.
- Triệu sư tỷ, ngươi tuy là nhị sư tỷ nội môn, nhưng ta muốn nói với ngươi một câu, ba mươi năm Hà đông, ba mươi năm Hà tây, chớ có lấn lướt thiếu nữ nghèo. Trong vòng ba năm, tu vi của ta nhất định sẽ vượt qua ngươi.

- Nói lung tung cái gì đó! - Trần Trầm nín thinh hồi lâu, đang chuẩn bị ho nhẹ nhắc nhở hai cô nàng này một chút, đột nhiên sau lưng vang lên thanh âm của Trương Kỵ.
- Đại ca, ngươi đứng đây làm gì? Phía trước không phải chỗ của ngươi à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận