Ta Có Thể Truy Tung Vạn Vật

Chương 264: Linh Hư Điện

Chương 264: Linh Hư ĐiệnChương 264: Linh Hư Điện
         Xích Hồ Yêu Hoàng cũng đi rồi, chiến trường Tề Vệ còn lý do gì để đánh nữa?
Tranh mảnh đất đã hoang phế này sao?
Nghĩ đến đây, Thần Băng Yêu Hoàng ngồi trong góc trồng nấm.
. . .
Ngược lại trong doanh địa ở nhân tộc thì một mảnh hân hoan vui sướng.
Cao tầng nhân tộc sứ giả đến, luận công ban thưởng cho chúng tu sĩ tham gia chiến đấu, các loại linh thạch và thiên tài địa bảo chứa đầy hai trữ vật giới.
Dù mọi người chỉ được chia một phần nhỏ trong số đó cũng đủ tu hành thật lâu.
Còn về Thất Sát Ma Quân và Trần Trầm thì bị gọi đến một bên.
- Ma Quân, xin hãy giữ kỹ thứ này.
Sứ giả kia vừa nói vừa hết sức trân trọng đưa một hộp gỗ vào tay Thất Sát Ma Quân.
Thất Sát Ma Quân nhận lấy hộp gỗ, hé mở một khe nhỏ, nét mặt nhanh chóng trở nên nghiêm túc vô cùng.
- Hèn gì phái ngươi đến đưa đồ, thì ra là Tạo Hóa Phá Hư Đan! Không ngờ mấy vị tông chủ rộng rãi như vậy!
Thất Sát Ma Quân hơi do dự, sứ giả ở trước mặt cũng là cường giả nổi tiếng trong nhân tộc, được tiếng là người có tốc độ nhanh nhất dưới Luyện Hư.
Ánh mắt đầu tiên trông thấy người này là Thất Sát Ma Quân biết chuyến đi này chắc chắn mang theo trọng bảo.
Nhưng không bao giờ ngờ sẽ là Tạo Hóa Phá Hư Đan cực kỳ quý giá!
Phải biết rằng, đan dược này trong toàn bộ nhân tộc chỉ còn lại một viên, dùng nó là gã có thể bước vào cảnh giới Luyện Hư, trở thành nhóm người mạnh nhất hai tộc.
Cường giả Luyện Hư, nguyên nhân tộc chỉ có hơn hai mươi vị mà thôi!
Với công lao của gã, theo lý mà nói thì không đủ tư cách cầm đan dược này.
- Ma Quân, xin chớ chần chừ, trong thời kỳ chiến tranh này, bất cứ tài nguyên đều phải nhanh chóng chuyển hóa thành sức chiến đấu, hiện giờ đưa mắt nhìn Nguyên Thần đỉnh trong toàn bộ nhân tộc chỉ có Ma Quân là có tư cách nhất!
Nghe lời này, Thất Sát Ma Quân không nói nhiều, lặng lẽ cất đan dược vào, sau đó bản năng nhìn về hướng Trần Trầm.
Lần này không có tiểu huynh đệ này thì gã tuyệt đối không thể nào lấy được Tạo Hóa Phá Hư Đan.
Tiếc rằng tài sản của gã không dày bằng tiểu huynh đệ này, không nghĩ ra cách nào bồi thường cho hắn, đành tạm ghi nhớ tình này trong lòng.
. . .
- Trần Trầm!
Sứ giả nhân tộc đột nhiên kêu lên đánh thức Trần Trầm từ trong ngây người.
Trần Trầm vô tâm vô phế hỏi:
- Kêu ta làm gì, ta cũng có sao?
Hắn thầm ganh tỵ, vừa rồi hắn dùng hệ thống, đại khái biết giá trị của Tạo Hóa Phá Hư Đan kia.
Sợ rằng chỉ có mấy dược liệu khủng bố năm tuổi trên trăm vạn năm của hắn mới sánh bằng đan dược này, có thể nói là một trong những đan dược mạnh nhất mà Luyện Đan Sư của giới này có thể luyện chế ra.
Tiếc rằng không phải tặng cho hắn, mặc dù đan dược này cũng vô dụng với hắn hiện giờ.
- Trần Trầm, mấy vị tông chủ đều biết công lao của ngươi, bọn họ sẽ không bạc đãi ngươi, nhưng ban thưởng cụ thể thì cần ngươi tự mình đi Tây Cương lấy.
Trần Trầm nghe nói mình có chỗ tốt thì cười toe:
- Tự đi lấy? Là cái gì? Nếu sắp xếp đạo lữ cho ta thì không cần, ta đã có đạo lữ.
Nghe nói phải tự mình lấy, hắn thầm sinh lòng cảnh giác.
Sứ giả kia nghe vậy đen mặt, tức giận nói:
- Ngươi đi liền biết! Mấy vị tông chủ không có thời gian rảnh tìm đạo lữ cho ngươi!
Trần Trầm vẫn luôn quan sát nét mặt của sứ giả, phát hiện đáy mắt của y lóe tia hâm mộ ghen ghét mới hoàn toàn yên tâm.
Có thể khiến cường giả Nguyên Thần cảnh hâm mộ ghen ghét thì chắc chắn là thứ tốt.
Chẳng lẽ là đại năng nào đó tính quán đính cho mình, trực tiếp đưa mình lên Nguyên Thần cảnh?
- Ngươi rốt cuộc đi hay không?
Trần Trầm vội đồng ý:
- Đi đi đi!
Có thứ tốt mà không chiếm mới ngu, một đám cao tầng nhân tộc không lẽ nào đi hại hắn, tương lai của nhân tộc, đúng không?
- Vậy thì đi theo ta.
Sứ giả nói rồi chắp tay với Thất Sát Ma Quân, bay đi hướng Tây Cương, dường như rất gấp gáp.
Trần Trầm vội chào Thất Sát Ma Quân và Trương Kỵ, sau đó theo sát phía sau.
. . .
Dọc đường đi hai người rất ít nói chuyện.
Đến đoạn sau, sứ giả kia ghét bỏ Trần Trầm bay chậm, trực tiếp mang theo hắn bay đi.
Hai người bỏ ra thời gian chưa đến nửa ngày đã tới vùng Tây Cương.
Trần Trầm hơi khiếp sợ nhìn ngọn núi hoang vắng trước mắt.
- Tiền bối, mấy vị tông chủ ở chỗ này sao? Nơi này hơi nghèo nàn.
Sứ giả cười cợt nói:
- Ai bảo dẫn ngươi đi gặp mấy vị tông chủ? Chẳng qua cho ngươi tự mình đến lấy thôi.
Sứ giả mang theo Trần Trầm đi sâu vào núi, không lâu sau hắn gặp sơn môn hơi rách nát, bên trên viết bốn chữ to.
[Linh Hư Khí Tông]
Trông thấy bốn chữ này Trần Trầm liền hiểu mình đến nơi nào.
Chỗ này hẳn là sơn môn của Linh Hư Khí Tông.
Nhưng tông môn từng bị yêu tộc công phá nên trông hơi thê lương.
Không lẽ là vào bảo địa tu hành giống như Hạo Nhiên Kiếm Trì?
Nghĩ đến đây, Trần Trầm trong lòng có chút cay đắng.
Hiện giờ hắn dựa vào thiên tài địa bảo cũng có thể bước vào Nguyên Anh đỉnh, căn bản không cần tu luyện trong bảo địa gì đó.
Nhưng dẫu sao cũng là ý tốt của cao tầng, hắn ngượng ngùng từ chối.
Một lát sau, sứ giả đến một chỗ bí ẩn, lấy ra một tấm lệnh bài vạch vài cái trong không gian. Chốc lát sau, một cánh cửa ánh sáng xuất hiện trong không trung.
Thấy cánh cửa ánh sáng này, sứ giả trong mắt tràn đầy hướng tới, buồn bã nói:
- Nơi đây tên là Linh Hư Điện, là thánh địa của Linh Hư Khí Tông ta, lúc trước Đinh Nghĩa quân đệ từng tu luyện trong đó.
Trần Trầm nghe vậy không nói chuyện.
Đinh Nghĩa là Tiên Thiên Linh Thể của Linh Hư Khí Tông, bị Xích Hồ Yêu Hoàng và Cuồng Sư Yêu Hoàng giết chết, hiện giờ nghe giọng điệu của sứ giả thì hình như y cũng là tu sĩ của Linh Hư Khí Tông, và có quan hệ khá tốt với Đinh Nghĩa.
Sứ giả cực kỳ trịnh trọng nói:
- Hoàn cảnh trong Linh Hư Điện đặc biệt, Nguyên Thần ở bên trong kéo dài không tán, cuối cùng đều sẽ hoàn toàn hóa thành lực lượng căn nguyên nhất, chỉ cần đến gần là có thể trực tiếp hấp thu. Nhưng có thể hấp thu bao nhiêu phải xem năng lực chịu đựng và thiên phú tinh thần của một người. Cơ hội này là tông chủ của Ngọc Đỉnh Đan Tông các ngươi tranh thủ, ngươi phải thật quý trọng. Nếu không phải nhìn ngươi ở Nguyên Anh kỳ đã sinh ra thần thức thì tuyệt đối không có tư cách đi vào. Đương nhiên, quan trọng nhất là đừng cưỡng cầu, nếu vượt qua phạm vi chịu đựng của thức hải thì sẽ dẫn đến cắn ngược.
Trần Trầm nghe vậy trong lòng cực kỳ ngạc nhiên mừng rỡ, Linh Hư Điện tuy là bảo địa tu luyện nhưng không phải tăng lên tu vi mà là tăng thần thức!
Hắn đã thấy rõ ràng chỗ tốt khi có thần thức mạnh mẽ rồi.
Sứ giả chỉ hướng cửa ánh sáng:
- Được rồi, không nói nhiều, ngươi đi vào đi, ta sẽ ở đây chờ ngươi đi ra.
Trần Trầm nghe vậy chắp tay, vội vã bước vào cánh cửa ánh sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận