Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 104 Nhà bà Cát

Chương 104 Nhà bà CátChương 104 Nhà bà Cát
Lâm Y Y đi ra ngoài liền thấy Tiêu Vũ đang ôm Lâm Ngũ Đệ đứng đợi ở cửa. Nhìn cảnh này, hai người họ không giống như anh rể và em vợ, mà giống như cha con hơn.
Khi hai người đi vào nhà chính, bà nội Tiêu nói: "Tiểu Ngũ rất thích anh rể của mình, ai không biết còn nghĩ đây là hai cha con."
Tần Hương Cúc: "Còn không phải sao ạ."
Tê Cần Thái nói: "Chú hai thích trẻ con, em dâu cần phải cố gắng hơn. Nhưng chị nghe nói trước khi mang thai nên tiếp xúc với mấy bé trai nhiều hơn, như thế thì khả năng sinh con trai sẽ lớn hơn. Để chị đưa bé nhà chị cho hai đứa ở cùng vài ngày."
Tiêu Vũ : "Nhất Nhất còn nhỏ, em hiện tại tạm thời chưa muốn sinh con."
Lâm Y Y sửng sốt, có chút kinh ngạc nhìn anh, không ngờ Tiêu Vũ lại chủ động giải thích.
Tần Hương Cúc nói: "Đúng đúng đúng, Nhất Nhất mới có 15 tuổi, thân thể còn chưa trổ mã hoàn toàn, không nên sinh con.”
Te Cần Thái: "Đúng vậy, phụ nữ chúng ta sinh con sớm quá là không tốt. Nhưng nếu chú hai thích trẻ con như vậy thì có thể chơi với đứa nhỏ trong nhà mình. Cháu trai còn có một chữ tử, cũng coi như là một nửa con trai của mình, dù sao tất cả đều là ruột thịt." Ý của nửa sau đều có nghĩa là so sánh với cậu em vợ thì thân thiết hơn nhiều, sao có thể cái gì tốt cũng cho mấy đứa em vợ, chung quy thì đâu có máu mủ huyết thống gì đâu.
Không đợi Tiêu Vũ trả lời, Lâm Y Y nói: "Chị dâu à, chị vừa mới nói trước khi mang thai tiếp xúc với các bé trai nhiều hơn một chút, sau này có thể mang thai con trai cao hơn, chuyện này là thật sao?
Nghe thấy câu hỏi của Lâm Y Y, khi đó Tiêu Vũ nghĩ cô vợ nhỏ của anh sẽ không thật sự có kiểu suy nghĩ này đó chứ? Tiêu Vũ không tin.
Cảm thấy Lâm Y Y có kiểu suy nghĩ này không chỉ có Tiêu Vũ mà còn có bà nội Tiêu và Tần Hương Cúc. Tần Hương Cúc còn lên tiếng: "Nhất Nhất à, chúng ta không phải đã nói rồi sao?
Con không cần vội có con." Cơ thể con vẫn chưa trưởng thành, ngực cũng chưa có, nếu như thật sự mang thai, đứa bé sẽ bú sữa của ai đây? Cho nên trong những ngày đói kém thế này thật sự không thích hợp để mang thai. Cho dù sức khỏe của con dâu có tốt thì Tân Hương Cúc cũng không tán đồng.
Te Cần Thái cũng cho rằng chuyện này là đúng, cho nên lập tức đề cao con trai của mình: "Đúng vậy em dâu thứ, sau này em có thể ôm Tiểu Thụy nhà bọn chị nhiều hơn."
Lâm Y Y cười gật đầu: "Vậy được đó, đợi lúc em có son, nhất định sẽ bế Tiểu Thụy. Chẳng qua chị dâu bất công như vậy cũng không được, đứa nhỏ sẽ không vui đó."
Tề Cần Thái? : "Chị bất công, Lời này có em có ý gì vậy? Chị nghe không hiểu?" Còn có lời nào có thể nói hay không? Hàm chứa như vậy là có ý gì? Những người khác cũng nhìn Lâm Y Y với vẻ mặt khó hiểu.
Lâm Y Y nói: "Chị dâu cả lần đầu sinh con là một bé gái, cho nên nhất định là trước lúc mang thai thường xuyên ôm bé gái hả? Nên là em nghĩ vậy, chị dâu cả chắc chắn rất thích bé gái.
Nhưng mà mẹ em nói, cho dù là con trai hay con gái, đều là con cái do mình sinh ra, không nên bất công, nếu không sau này con cái lớn lên nhớ lại trong lòng rất tủi thân."
Te Cần Thái: "..." Chị ta có thể nói rằng, chị ta thích con trai hơn sao? Con gái mà mình sinh ra, chị ta thật sự không giống với những gia đình khác, không đánh không mắng, nhưng mà đương nhiên chị ta vẫn thích con trai hơn con gái. Có điều... Lời này chị ta không nói được, bởi vì chị ta mang thai lần đầu tiên là con gái, khiến cho Lâm Y Y "tưởng rằng" chị ta thích con gái. Nếu như chị ta giải thích, mang thai lần đầu tiếp xúc với bé trai nhiều chút, tỷ lệ mang thai bé trai rất cao, chuyện này không phải là sai sao.
Trong khoảng thời gian ngắn, Te Cần Thái có hơi khó xử.
Lương Thị yên lặng đang ăn cơm, chuyện này không có liên quan gì đến cô ta, cô ta sẽ không tham gia, cả hai bên cô ta đều không thể làm mất lòng. Chồng của cô ta không được chú ý đến, cũng không có bản lĩnh, vì thế cô ta thấp giọng thì tốt hơn. Nhưng mà nhìn thấy Tề Cần Thái chịu thiệt, trong lòng cô ta rất vui vẻ.
Ăn xong cơm trưa, Tần Hương Cúc dắt theo Lâm Y Y, Lâm Đại Quân và những người khác đến nhà bà Cát cùng thôn.
Bà Cát là người sống một mình, trước khi giải phóng, chồng bà và con cái bị giặt giết chết, sau này bà không tái giá nữa.
Nông thôn thời đại này đều dựa vào núi, giống như nhà họ Tiêu sống ở giữa thôn mà nhà họ Cát ở cuối thôn, cái gọi là cuối thôn chính là dưới chân núi, sau nhà đã là núi rồi. Nhưng mà giữa núi và nhà họ Cát còn cách vùng đất là núi của đại đội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận