Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 627 Đi tàu

Chương 627 Đi tàuChương 627 Đi tàu
Lâm Đại Quân không chút nghĩ ngợi nói: "Em đã xin nghỉ phép xong rồi, đã nhiều năm không thấy được Tam Quân vẫn nên đi gặp em ấy." Người keo kiệt như Lâm Đại Quân làm thế nào mà bỏ kiếm tiền đi thăm anh em, thật sự không dễ dàng gì. Vốn là cậu không lo lắng cho em trai lắm, chỉ là nhận được điện thoại của đơn vị nói chân Lâm Tam Quân không ổn lắm, cả đêm Lâm Đại Quân mất ngủ, suy nghĩ của cậu và Lâm Y Y không giống nhau, Lâm Y Y nghĩ là chân có thể chữa khỏi hay không, mà Lâm Đại Quân lại nghĩ vê sau vợ của Tam Quân phải làm sao đây?
Lâm Trân: "Chị, để anh ấy đi cùng đi, đêm qua cả một buổi tối Đại Quân không ngủ, trong miệng đều lẩm bẩm Tam Quân, không dễ gì chịu đựng được đến khi trời sáng, vẫn cứ luôn đợi chị." Dù sao cũng là anh em ruột đã mấy năm không gặp, không đi cũng không được. Nếu là lúc tình trạng trong nhà có thể tiết kiệm được thời gian đi kiếm tiền, Lâm Trân chắc chắn sẽ sẵn sàng, nhưng mấy năm nay trở lại đây, tình trạng nhà bọn họ ở đại đội cũng coi như là đứng đầu, cho nên Lâm Trân cảm thấy đi thăm anh em quan trọng là quan trọng hơn.
Còn nữa, hai lần mang thai của Lâm Trân là con gái, cũng hơi sợ hãi về lời đàm tiếu của nhà họ Lâm, cho nên lúc này, là lúc cô nên biểu hiện quan tâm chú em hơn, cô càng ủng hộ việc Lâm Đại Quân đi thăm Lâm Tam Quân.
Lâm Y Y: "Vậy được, lấy hành lý rồi xuất phát, ngày hôm qua có nói với Đại Đội Trưởng về việc thuê xe bò không?”
Lâm Đại Quân: "Ngày hôm qua tan tầm trở về em đã nói với cha vợ rồi, ông ấy nói hôm nay chúng ta có thể sử dụng xe bò."
Lâm YY: "Vậy đi thôi.
Lâm Đại Quân xách bao hành lý lên lưng.
Ba người ra khỏi nhà họ Lâm, không bao lâu, người lái xe bò đã đến.
Lúc đến huyện thành đã 9 giờ hơn. Xe lửa ở huyện thành cũng chỉ có hai chuyến, buổi sáng và buổi chiều. Hơn 9 giờ sáng đương nhiên sẽ không có chuyến, cho nên bọn họ ăn cơm trưa ở tiệm cơm quốc doanh, ngồi chuyến xe lửa buổi chiều để đi.
Sau khi ngồi xe lửa ba tiếng đồng hồ, bọn họ xuống và đổi xe trên đường, trước tiên ở tìm một nhà khách ở ga tàu, sáng sớm ngày hôm sau lại lên xe lửa.
Xe lửa không quá đông, bọn họ mua giường nằm, cho nên càng đỡ phải chen chúc hơn. Một toa xe có 6 chỗ ngồi, mỗi cái ghế đều là giường tầng, cho nên tổng cộng có 12 giường bằng nhau.
Sau khi bọn họ lên xe lửa thì bên trong đã có người, không biết là bọ họ đặt trước hay là lên ở ga xe lửa khác.
Bởi vì là buổi sáng cho nên một số người đang ăn cơm, một số đang ngủ còn có một số đang nói chuyện phiếm. Tiêu Vũ mặc một bộ quân trang vô cùng nổi bật, bọn họ vừa bước lên mấy bước đã thu hút ánh nhìn của mọi người.
Lâm Đại Quân: "Chị, chỗ giường của chúng ta là ở đây, một cái ở trên và hai cái ở dưới."
Lâm Y Y: "Chị ngủ ở trên, hai người ngủ ở dưới đi."
Tiêu Vũ: "Được." Anh trực tiếp đặt hành lý vào một góc trong giường, hai giường tình cờ có một vị trí là giường trên và dưới cho nên Tiêu Vũ và Lâm Y Y chọn vị trí này, Lâm Đại Quân ngủ ở một chỗ giường dưới khác có điều giường trên của cậu là một cô gái, còn nằm chưa dậy.
Tiêu Vũ: "Em cứ lên nghỉ ngơi trước đi đợi đến trưa anh lại gọi em dậy."
Lâm Y Y: "Được."
Lâm Đại Quân học theo Tiêu Vũ, cũng đặt bao hành lý lên trên giường, nhưng cậu cũng không có buồn ngủ. Lâm Đại Quân dựa vào giường lấy ra một quyển sách về kỹ thuật nông nghiệp.
Người như Lâm Đại Quân không có nhiêu mưu mô, lá gan cũng nhỏ, cậu luôn nghe theo đề nghị của Lâm Y Y, luôn ở lại trại nuôi heo sau khi trở thành nhân viên chính thức ở trang trại nuôi heo, sau đó đọc sách về vấn đề này. Chưa kể, đi theo bác sĩ Lâm còn học thêm một số kiến thức y học. Ưu điểm lớn nhất của Lâm Đại Quân khả năng rõ ràng mọi chuyện cho nên phàm là Lâm Y Y đưa ra cậu đều sẽ nghe. Nói trắng ra, một người muốn hiểu rõ khả năng của mình cũng không dễ dàng gì, có nhiều người rất tự cao, cho nên, ưu điểm này của Lâm Đại Quân thật sự vô cùng quan trọng.
Mặc dù sau khi ba người Lâm Y Y bước vào thu hút không ít sự chú ý nhưng sau đó cũng yên tính trở lại.
Chẳng qua chỉ là trong xe đang yên tĩnh thì đột nhiên nghe thấy bùm một tiếng. Bởi vì thanh âm hơi vang dội cho nên mọi người nhịn không được nhìn lại. Có điều, trên hành lang giữa giường với giường có cái bàn nên mọi người không nhìn thấy được cái gì vừa rơi xuống mặt đất.
Bởi vì đồ vật là từ giường tầng trên của Lâm Đại Quân rơi xuống nên cậu nghe thấy. Cậu xuống giường, nhặt đồ trên mặt đất lên, định đưa lại cho người ở giường tâng trên nhưng phát hiện nữ đồng chí ở giường tầng trên còn đang ngủ, vì thế cậu nhặt ấm nước quân dụng lên đặt trên bàn, sau đó tiếp tục đọc sách.
Lúc Lâm Đại Quân nhặt đồ vật lên thì có vài cá nhân đã nhìn thấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận