Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 149 Mua đồ

Chương 149 Mua đồChương 149 Mua đồ
Trái lại hầm đất đó thật ra không lớn, cũng chỉ bốn mét vuông, ba bốn người đứng thì không còn không gian nữa. Chỉ có điều trong hầm vô cùng sạch sẽ, dùng tấm ván gỗ làm khung vuông, có hơi giống với khung vuông hiện đại, cứ như vậy, dựng thẳng một loạt mấy cái khung vuông, có thể đặt đồ nhiều hơn.
Hơn nữa, những thứ đó còn rất nhiều chủng loại, đương nhiên, không phải nói chủng loại thật sự nhiều, mà là đối với tình hình thời đại này mà nói, thứ này xem như nhiều rồi.
Lâm Y Y nhìn thấy, không khỏi có chút vui mừng: "Thức ăn này đều bán sao thế? Trứng gà, củ cải, còn có củ sen, dầu cũng có à? Cái này giá cả sao?"
Anh Vương nói: "Trứng gà và dầu là hôm nay vừa tới, vận may của mọi người tốt, gặp phải."
Bà nội Vương nói: "Cô biết hôm nay có hàng hóa cho nên mới tới." Mấy ngày trước lúc bà nội Vương đến mua đồ, anh Vương từng nói qua cho nên bà nhớ kỹ.
Anh Vương nói: "Trứng gà này 6 đồng một cân không cần phiếu, rau dưa khác 2 đồng một cân, dầu 15 đồng một cân."
Lâm Y Y sợ ngây người, trứng gà của cung tiêu xã 6 hào một cân, đây là tăng giá gấp mười lần, rau dưa bình thường cũng chỉ năm xu một cân, bây giờ bán hai đồng. Vậy ai ăn nổi? Tiền lương một tháng của công nhân bình thường cũng chỉ ăn được 5 cân trứng gà. Dầu không phải nhu yếu phẩm, cung tiêu xã cũng chỉ 5 đồng tiên một cân, vậy mà ở nơi này là 15 đồng một cân. Cho nên đắt tiền vẫn là lương thực, rau dưa có thể lấp đầy bụng.
Anh Vương nói: "Cô gái, thời buổi bây giờ nên giá ấy, cái này đặt vào mấy năm trước, trứng gà nhiều lắm 1 đồng 5 một cân, nhưng ai bảo đói kém chứ?"
Lâm Y Y: "Em hiểu." Nạn đói vừa đến, rất nhiêu người ở thị trấn tuy rằng không có đói chết nhưng dùng hết toàn bộ tiền tiết kiệm mấy năm. Tuy vậy, anh Vương mua mắc, thu cũng mắc.
Lâm Y Y: "Cho em hai cân trứng gà, hai cân củ sen, ba cây củ cải, ba cân dầu, cải thìa cho em hai cân." Nhiều nữa thì cam không hết.
Bà nội Vương sợ ngây người: "Nhất Nhất à, cháu thật sự không tiếc hả."
Lâm Y Y: "Chồng cháu làm việc vất vả, phải bồi bổ." Cô tính rồi, mấy thứ này ngoại trừ củ cải để lâu được, loại khác ăn trong một ngày, cho nên trừ trứng gà, mấy cái đó cũng chỉ ăn được ba bốn ngày, ba bốn ngày sau cô có tính toán khác.
Anh Vương: "Tổng cộng 75 đồng."
Bà nội Vương mua đồ cũng không ít, bởi vì nhà bọn họ 6 người ăn cơm, nhưng bà đều mua đồ ăn, không mua dầu, dầu có thể giảm bớt một chút, bà không muốn mua, nhưng lấp đầy bụng thì không thể giảm được.
Mua xong, hai người rời đi.
Ngõ nhỏ này rất an toàn, nhà ai cũng lui tới với anh Vương, nhất là tình cảnh năm nay, bọn họ đều mua đồ của anh Vương, cho nên mỗi người đều ngóng trông anh Vương khỏe mạnh.
Cũng bởi vậy, bà nội Vương và Lâm Y Y rất an toàn.
Hai người về đến nhà, cũng đã hơn bảy giờ.
Lâm Ngũ Đệ ngồi xổm một bên nhìn Tiêu Vũ bận rộn, thấy Lâm Y Y đã trở lại, cậu giống như một quả pháo nhỏ xông qua: "Chi..."
Bởi vì Lâm Y Y vác đồ này nọ, bị cậu đụng phải lùi vê sau mấy bước.
Tiêu Vũ vội vàng ném đồ, đi xách gùi: "Nang vậy? Ba vai không sao chứ?"
Lâm Y Y: "Có hơi đau." Ở trước mặt đàn ông, lúc phụ nữ nên mềm thì không cần giả vờ kiên cường.
Tiêu Vũ: “Anh xem xem." Nói xong, lôi kéo Lâm Y Y vào phòng.
Lâm Ngũ Đệ bị đút cẩu lương... Vội vàng đuổi theo.
Tiêu Vũ cởi quần áo Lâm Y Y xuống, chỉ thấy trên vai cô xuất hiện hai vết lan đỏ: "Lần sau mua đồ một lần đừng mua nhiều như vậy." Nói xong, anh đi lấy dầu đỏ trong ngăn kéo,'Chịu đựng một chút, anh xoa cho em.
Lâm Y Y: "Giờ đừng xoa, đợi em tắm rửa lại xoa, nếu không lát nữa tắm sẽ rửa trôi mất."
Tiêu Vũ: "Được."
Lâm Y Y: "Nhưng bây giờ em không tắm, em còn muốn đi qua bên anh Vương một chuyến. Lúc trước đi cùng bà nội Vương, em muốn hỏi chút việc, chỉ là trước mặt bà nội Vương, em không muốn hỏi, tránh cho miệng mồm bà không kín, lan truyền việc này ra ngoài."
Tiêu Vũ nhướng mày.
Lâm Y Y nói: "Bên anh ta nhiều đồ lắm, nhưng giá mắc, nếu chúng ta vẫn mua ăn, tiền nhuận bút của em thêm tiền lương của anh có thể cũng không đủ, em muốn hỏi anh ta thử, có thu mầm đậu tương và mầm đậu xanh không, anh cũng thấy, mầm đậu của em mọc rất tuyệt nhỉ?"
Cô tính một hồi, một chuyến hôm nay đã đi tong 75 đồng, tiền lẻ của cô tổng cộng 90 đồng mang đi toàn bộ, đều sắp hết rồi, tiền này cũng không thường tiêu, cô còn muốn tích trữ một khoản tiền trước khi thời kỳ rung chuyển năm 66 đến, nhưng bây giờ, nạn đói nên đã dùng hết tiên, còn tích cái rắm?
Tiêu Vũ: "Đi, đi xem." Thật ra không phải anh cổ vũ Lâm Y Y trồng mầm đậu làm buôn bán, mà anh muốn đi xem nơi đó có an toàn hay không.
Lâm Y Y: "Cái gùi này còn là của anh Vương, lúc em đi cầm giỏ, nhưng không biết sắp xếp sao, lát nữa qua đó, chúng ta trả gùi lại cho người ta."
Tiêu Vũ: “Được.
Lâm Y Y: "Đợi lát tới bên đó, anh chờ em ở cửa, anh là công an tiến vào nơi như này thì không tốt. Tiêu Vũ: “Được.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận