Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 244 Ăn tết

Chương 244 Ăn tếtChương 244 Ăn tết
Cô mang ấm nước ấm ra, sau đó rót đường đỏ vào trong ấm. Sáu đồng một cân đường đỏ, ngâm nước ấm, cũng chỉ khoảng 2 lạng, khoảng 1 đồng, thực sự rất rẻ. Ngâm xong, cô rót ra một cái chén nhỏ, đổ nước đường đỏ vào: "Nào, mỗi đứa uống hai ngụm ấm người."
"Cảm ơn thím."
"Thím thật tốt."
"Thím, thím chính là thím hai của Tiểu Thụy sao?" Có đứa nhỏ ngăm đen phá lệ linh hoạt, một đôi mắt đen láy, rất có tinh thần.
Lâm Y Y nói: "Thím chính là thím hai của Tiểu Thụy, thế nào?”
Đứa nhỏ cười hắc hắc: "Cháu là Trụ Tử, là bạn Tiểu Thụy, chúng cháu rất muốn tốt, thím hai, mũ quân giải phóng của Tiểu Thụy là thím cho sao?"
Lâm Y Y: "Hóa ra là Trụ Tử, chào cháu, thím là thím hai của Tiểu Thụy, rất hân hạnh được biết cháu."
Trụ Tử chưa từng được nghiêm túc đối xử như vậy, cậu ta đột nhiên hơi thẹn thùng, nhưng cùng lúc, lòng tự trọng đàn ông trong cậu ta lại thỏa mãn trước nay chưa từng có. Cậu ta đỏ mặt, hơi khó chịu hỏi: "Thím hai, cháu có thể làm cháu của thím không?"
Lâm Y Y:”...' Đây là chuyện gì.
"Không được, Trụ Tử cậu không thể cướp thím hai của tớ." Tiêu Thụy mới vừa dậy, nghe được bạn bè đến chúc tết, cậu chờ không kịp chạy tới, mới tới cửa, đã nghe được Trụ Tử nói chuyện, cậu lập tức tức giận. Cậu chạy đến trước mặt Trụ Tử, không vui nói: "Trụ Tử, thím hai chỉ có hai đứa cháu là tớ và Cát Tường, cậu không thể làm cháu thím hai tớ." Trụ Tử thật sự là quá gian trá, vậy mà giấu diem cậu muốn cướp thím hai.
Lâm Y Y có chút mơ hồ, đây là có chuyện gì? Lúc nào trong lòng Tiêu Thụy, cô quan trọng như vậy?
Tiêu Vũ: "Đầu chuẩn bị xong, đi thôi."
Lâm YY: “Đây ạ.
Dựa theo lẽ thường, con gái lấy chông mùng hai mới về nhà ngoại, nhưng đôi khi cũng không có nhiều quy củ như vậy. Kỳ thật ở hiện đại, nhà Lâm Y Y hoàn toàn không có quy củ như vậy, mỗi lần tết, thân thích đều đi nhà hàng ăn cơm, mỗi gia đình mang một vạn, sau đó từ mùng một ăn đến mùng ba, không giống ở nông thôn, thân thích đến ăn từng nhà, trong nhà hàng ở thành thị quá làm ầm ï, không gian không lớn, quét dọn vệ sinh cũng phiền phức, cho nên dứt khoát đi quán rượu. Mà ở nông thôn có các loại pháo lại là náo nhiệt.
Lâm Y Y quyết định về nhà họ Lâm đầu tiên, bởi vì mùng hai cả nhà Tiêu Linh muốn tới, miễn như năm ngoái, Tiêu Linh chờ họ đến đêm, cho nên năm nay họ lựa chọn về nhà họ Lâm trước, dù sao nhà họ Lâm không có thân thích, lúc nào đi cũng được. Mấy đứa em biết chị muốn về đây trước, cho nên sáng sớm đã chờ ở cổng thôn, vẫn là áo bông năm ngoái, bọn họ rất quý, năm nay Lâm Y Y không làm áo bông cho họ, nhưng làm cho họ một người một bộ quần áo bông dày, không thể một lần cho bọn họ quá nhiều, bọn họ đỡ coi là đạt được dễ dàng.
Bởi vì tới kinh nguyệt cho nên Lâm Y Y không đạp xe, ngồi sau xe đạp Tiêu Vũ.
Lâm Đại Quân: "Đến rồi đến rồi..."
"Chị... Lâm Tứ Quân lớn giọng gào, cũng không biết giọng cậu phát âm như thế nào, nếu có cơ hội, ngược lại là có thể bôi dưỡng thành giọng nam cao: "Chị, chị về rồi."
Lâm Ngũ Đệ duỗi ra hai cánh tay, phất tay với Lâm Y Y cùng Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ cưỡi xe đạp đến trước mặt họ thì dừng lại, chờ Lâm Y Y xuống xe, Lâm Ngũ Đệ như viên đạn pháo tiến lên, muốn nhào vào ngực Lâm Y Y, nhưng nửa đường bị Tiêu Vũ kéo cổ áo lại, sau đó nhấc lên, thả trên gạch ngang xe đạp.
Lâm Ngũ Đệ đầu tiên là giật mình, sau đó nhìn về phía Tiêu Vũ, cậu lại cười: "Anh rể." Trong lòng Lâm Ngũ Đệ, Tiêu Vũ tuy là anh rể, nhưng lại càng giống cha. Lúc cha mẹ Lâm qua đời, cậu mới hai tuổi, không biết gì, cái gì cũng không biết, cho nên đối với cha mẹ Lâm, cậu không có cảm giác gì. Một năm rưỡi này, trong lòng cậu dựng nên hình tượng cha cao lớn chính là Tiêu Vũ, anh lạnh lùng, uy nghiêm như nghiêm phụ, lại giống người cha hiền từ có thể ôm cậu ôm cao cao, có thể nâng cao cao. Cho nên Lâm Đại Quân, Lâm Tam Quân, Lâm Tứ Quân đối mặt Tiêu Vũ có chút câu nệ và sợ hãi, trong lòng bọn họ, Tiêu Vũ không chỉ là anh rể, còn là quân nhân, là công an, mà người dân bình thường không ai không sợ công an.
Thế nhưng trong lòng Lâm Ngũ Đệ, Tiêu Vũ chỉ giống như cha, cho nên cậu không sợ, mà rất thân cận Tiêu Vũ.
Lâm Ngũ Đệ hiện tại mới bốn tuổi, với cha và anh rể cũng không hiểu cho lắm, dù sao người khác có cha, cậu có anh rể. Có thể nói, cha mẹ Lâm qua đời, đối người nhà họ Lâm cũng chỉ có Lâm Ngũ Đệ không bị thương tổn.
Tiêu Vũ nói: "Chị mấy đứa thân thể không thoải mái, không thể va chạm đòi chị ôm, em là nam tử hán, em đội mũ giải phóng quân nên giống quân giải phóng bảo vệ nhân dân, bảo vệ chị, biết không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận