Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 219 Den truong

Chuong 219 Den truongChuong 219 Den truong
Tiêu Vũ: "Về nhà đi ăn dưa hấu."
Lâm Đại Quân: "Dạ." Sau đó ôm lấy Lâm Ngũ Đệ, ba anh em bỏ chạy.
Lâm Đại Quân chạy quá nhanh, khi gần đến cửa nhà, đúng lúc đụng phải Vương Tiểu Lỗi đi ra từ nhà họ Vương, Vương Tiểu Lỗi kéo cậu ta một phen: "Đi phải nhìn đường."
Lâm Đại Quân: “Cám ơn anh."
Nói xong, vừa vội vàng chạy vào sân: "Chị, dưa hấu đâu?"
Lâm Y Y: "... Sao các em biết có dưa hấu?”
Lâm Tứ Quân: "Chúng em chạm mặt anh rể, anh rể nói trong nhà có dưa hấu."
Lâm Y Y chỉ chỉ bàn ăn: "Đi ăn đi."
Ngày hôm sau Buổi sáng Lâm Y Y thức dậy sớm, ở trong nồi hầm canh đậu xanh, cô giặt sạch quần áo đem đến phơi nắng trước viện, bà nội Vương đến: "Nhất Nhất ơi..."
Lâm Y Y: "Bà nội Vương, bà tìm cháu đi mua đồ ăn sao?"
Bà nội Vương lắc đầu, có chút muốn nói lại thôi, nhưng vẫn cắn chặt răng nói: "Nhất Nhất à, hồi trước không phải cháu có một công việc sao? Công xã các cháu thưởng cho cháu, sau đó cháu cho cha chồng cháu đảm nhận." Chuyện này khi Lâm Y Y nói chuyện phiếm với bà nội Vương đã nói qua, quan trọng nhất là bà nội Vương hỏi công xã cô thưởng cái gì, cho nên cô liền nhắc tới, chủ yếu đây cũng không phải bí mật, mọi người bên công xã của bọn họ biết, cho nên cô cũng không có giấu diếm hay gì.
Lâm Y Y gật gật đầu: "Đúng ạ, làm sao vậy?”
Bà nội Vương nói: "Cháu xem, công việc này... Cháu bán công việc này cho bà thế nào?"
Lâm Y Y sửng sốt: "Vậy chắc chắn không thể, cháu đã cho cha chồng cháu đảm nhận, hơn nữa sau này công việc ấy là cho Đại Quân, không bán. Bà đây là... Vì chú hai Vương? Ngày hôm qua tiếng hai người cãi nhau có hơi lớn, con bên này đều nghe thấy được."
Bà nội Vương thở dài: "Cũng không phải vậy, bây giờ tiên lương mỗi tháng của Đại Lỗi phải xuất ra một phân ba cho Tiểu Lỗi, vợ Đại Lỗi không đồng ý, từ ngày hôm qua bắt đầu ầm ï tới hôm nay. Nói đến cùng, công việc lúc trước của Đại Lỗi là đổi bằng công việc thêm một khoản tiền của ông già nhà bà, đây cũng là may mắn, nhà máy sắt thép có một công nhân bị thương, công việc của người đó cho con gái người đó nhận, người ta chỉ là một người phụ nữ, nhưng là đồng chí nữ thích chức vụ ở xưởng dệt, cho nên bọn bà lập tức nhờ người giới thiệu, đổi công việc, nhà của bọn bà lại trợ cấp một chút tiên cho nhà người ta.
Bà nghĩ, năm đó bọn bà tìm công việc cho Đại Lỗi, hiện giờ cũng có trách nhiệm chuẩn bị công việc cho Tiểu Lỗi, nhưng... Nhưng nhà của bọn bà lại không có cách, cho nên mới hỏi cháu một chút, công việc đó của cháu... Cũng là bà nghĩ nhiều, công việc của cháu quả thật không tiện bán." Lâm Y Y: "Bà nội Vương, chú cả Vương là chủ nhiệm của nhà máy sắt thép, anh ta chạy quan hệ, giới thiệu công việc chính thức cho chú hai Vương hẳn là không khó đâu? Cho dù là của đơn vị khác." Bà nội Vương nói nhà bọn họ không có quan hệ Lâm Y Y không tin, chủ nhiệm nhà máy sắt thép không có quan hệ hả? Cô nghĩ, có lẽ là Vương Đại Lỗi không chịu chạy quan hệ.
Bà nội Vương lắc đầu.
Lại nói tiếp, tuổi tác của hai đứa con trai nhà họ Vương kém nhau hơi lớn. Chú cả Vương năm nay hơn ba mươi, chú hai Vương năm nay mới hơn hai mươi, tuổi tác giữa anh em kém nhau lớn, dưới tình huống kế thừa gia sản, rất nhiều đều là người làm anh chiếm hời.
Tiên lương một tháng của chú cả Vương có hơn bốn mươi, nếu là một phần ba cũng có hơn mười đồng, tuy rằng vợ chồng chú hai Vương không có công việc, nhưng hộ khẩu là của thị trấn, có lương thực hàng hóa mỗi tháng, cho nên không lo cái ăn.
Bà nội Vương hít thở dài rời đi.
Lâm Y Y còn nhớ rõ khi cô mới vừa chuyển đến, bà nội Vương là một bà cụ nở mày nở mặt cỡ nào, hai đứa con trai hai đứa con dâu đều là công nhân, mỗi ngày bà nội Vương ngoại trừ nhiều chuyện vẫn là nhiều chuyện, nhưng còn bây giờ thì sao?
Từ sau khi vợ chồng chú hai Vương bị sa thải, bà nội Vương cũng rất ít đi ra ngoài tán gẫu nhiêu chuyện, hơn nữa, Lâm Y Y còn thường xuyên nhìn thấy vợ chồng chú hai Vương đến tống tiền, thường ôm đứa nhỏ lại đây, nhưng ở bên cạnh bảo bà nội Vương chăm. Bà nội Vương không có cách nào, chỉ có thể chăm.
Trong nháy mắt, tới tháng 9.
Tháng 9 nhà họ Lâm rất náo nhiệt, ngoại trừ 3 anh em phải đến trường, Lâm Ngũ Đệ cũng phải đi nhà trẻ. Sau này nhà trẻ còn có mấy cái tên, gọi là lớp Dục Nhi, lớp Dục Hồng vân vân.
Đưa Lâm Ngũ Đệ đến nhà trẻ, Lâm Y Y hoàn toàn không cần lo lắng, bởi vì cô cũng sắp lên sơ trung, Lâm Ngũ Đệ ở nhà không ai chăm, cho nên chắc chắn phải đi nhà trẻ. Buổi sáng, khi Lâm Y Y đến trường, đưa Lâm Ngũ Đệ đến nhà trẻ, giữa trưa, lúc Lâm Y Y về nhà nấu cơm, thì dẫn Lâm Ngũ Đệ ra đây, buổi chiều, khi Lâm Y Y đi học, sẽ đưa Lâm Ngũ Đệ đến nhà trẻ. Những ngày trôi qua vẫn rất phong phú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận