Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 529 Về bộ đội

Chương 529 Về bộ độiChương 529 Về bộ đội
Lâm Y Y đi ra từ trong chuồng bò, liền dẫn Tiểu Thập Nhất đi câu tôm hùm.
Lý Thắng Trung không có lập tức mở túi ra, ông cột túi vào trên lưng quân. Chờ sau khi bọn họ quét chuồng bò sạch sẽ, Lý Thắng Trung dẫn Lý Thu Huy lấy cớ đi nhặt củi, sau đó ở trên núi mở túi ra. Đồ bên trong túi rất đơn giản, nhưng lại vô cùng thực dụng. Thuốc, thịt khô, tiền và phiếu, mọi thứ đều là đồ cứu mạng.
Dù cho là thời đại xám xịt, dù cho bị người nhà phản bội, nhưng từ lúc gặp chuyện không may tới nay, giờ khắc này là lúc vui mừng nhất của Lý Thắng Trung.
Lý Thu Huy: "Ông nội, người kia là người của ông nội Tề sao?"
Lý Thắng Trung gật đầu, đưa tờ giấy trong túi cho Lý Thu Huy: "Thu Huy, mặc dù có những người tim sói phổi chó, nhưng cũng có vài người vô cùng thiện lương, trong tim chúng ta phải tràn ngập hy vọng.'
Lý Thu Huy: Vang, ông nội.'
Lý Thắng Trung nhìn một miếng thịt khô nhỏ như ngón cái: 'Ăn đi, bồi bổ thân thể."
Lý Thu Huy: "Không không không, ông nội ăn đi, ông lớn tuổi, ông giữ lại bôi bổ thân thể."
Lý Thắng Trung: "Cháu ăn, trong khoảng thời gian này đồ ăn gì cháu cũng đưa cho ông già này, cháu xem cháu gầy đến độ không ra vẻ gì. Cháu phải giữ gìn sức khỏe cho tốt, mới có thể tiếp tục chăm sóc ông già này."
Lý Thắng Trung nhìn cậu ta vẫn không muốn ăn, lại nói: 'Chúng ta cùng ăn, trước kia cuộc sống có khổ có cực nữa đều có thể vượt qua, bây giờ chút ấy thì tính cái gì.
Lý Thu Huy: “Dạ.”
Lâm Y Y gặp Lý Thắng Trung rồi, trong lòng cũng yên tâm, hôm nay cô tới xem tình huống, không mang được nhiều đồ, nhưng bọn họ mới vừa bị điều xuống cơ sở rèn luyện, hôm qua mới đến, đội trưởng Lâm cũng cho bọn họ lương thực, cho nên tháng đầu tiên có thể vượt qua. Sau khi xác định tình huống của Lý Thắng Trung, vào ngày hôm sau, Lâm Y Y liền dẫn con trai quay về bộ đội.
Khi Lâm Y Y đến bộ đội, Tiêu Vũ cũng không biết, khoảng chín giờ rưỡi, cô bắt xe bò trên đảo đến bộ đội. Đến quân đội rồi, cô mang theo Tiểu Thập Nhất đến trường trước. Lúc cô đến, các học sinh đang trong lớp, cô cũng không đi quấy rầy, thẳng đến khi tan học, cô đi đến phòng học lớp hai: "Tiểu Ngũ."
Lâm Ngũ Quân đang nói chuyện với bạn học, nghe thấy giọng chị, cậu nhìn lại: "Chị... Cậu chạy ra cửa. "Chị, chị về rôi2" Nói rồi, mắt đỏ lên, chị cậu trở về.
Lâm Y Y sờ sờ đầu cậu: "Khóc cái gì? Đàn ông con trai, đang êm đẹp sao có thể khóc chứ?"
Lâm Ngũ Quân: "Em nhớ chị lắm mà, chị cũng đã lâu không vê." Trên thực tế cũng mới nửa tháng. Phải biết nghỉ hè trước đó Lâm Ngũ Quân là ở nhà cũ của Lâm Y Y. Lâm Y Y cười nói: "Chị cũng nhớ em cho nên trở lại, giữa trưa nhớ về nhà ăn cơm."
Lâm Ngũ Quân: "Vâng."
Lâm Y Y: "Vậy chị vê nấu cơm, em học tiếp đi, gặp chỗ nào không hiểu, nhớ ghi lại, về lại hỏi chị."
Lâm Ngũ Quân: 'Biết rồi."
Lâm Y Y chào hỏi với Lâm Ngũ Quân, rồi vê nhà.
Trong nhà không có gì ăn, cô không ở, Tiêu Vũ mang Lâm Ngũ Quân đến nhà ăn ăn. Lâm Y Y lấy đồ ra từ hệ thống thương thành, coi như là mang từ ngoài vê.
Cô rửa sạch nho trước, đặt trong chậu, nho là loại cây nho trong vườn kia, quả nho hơi nhỏ nhưng rất ngọt. Rửa sạch nho, để Tiểu Thập Nhất tự chơi, cô bắt đầu rửa rau nấu cơm.
Đến trưa, Lâm Y Y nấu cơm xong, trường học còn chưa tan học, Tiêu Vũ đương nhiên cũng còn chưa tan tâm. Lâm Y Y mang Tiểu Thập Nhất đi tìm Tiêu Vũ, tránh cho người này trực tiếp đi nhà ăn mua đồ ăn.
Đến cửa phòng làm việc của Tiêu Vũ, Lâm Y Y không đi vào, mà là để Tiểu Thập Nhất xuống ở cửa ra vào, để Tiểu Thập Nhất tự đi vào. Chân Tiểu Thập Nhất vừa chạm đất đã chạy vào văn phòng của Tiêu Vũ, cậu bé không phải lần đầu tới, cho nên còn rất quen nơi này.
Cậu bé quơ bắp chân chạy vào văn phòng: "Cha..." Sau đó bi bô gọi Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ đang xử lý tư liệu, cửa có động tĩnh anh đã sớm chú ý tới, cho nên vừa nhìn lên đã thấy Tiểu Thập Nhất vừa chạy đến. Anh đứng dậy, giang hai tay ra với con trai, khi Tiểu Thập Nhất vừa chạy vào ngực anh, anh ôm lấy bé: "Mẹ con đâu?"
Tiểu Thập Nhất duỗi ngón tay nhỏ chỉ cửa. Lâm Y Y cười nhẹ nhàng đi ra: "Có phải là quấy ray anh không?"
Tiêu Vũ: "Sẽ không, cũng chỉ mấy phút, đi thôi, không làm việc nữa."
Lâm Y Y: "Em đã làm cơm, tới nhắc anh ăn cơm, đỡ cho anh đi nhà ăn mua thức ăn."
Tiêu Vũ: "Khoảng thời gian này mỗi ngày đi nhà ăn... Em nhận người rồi?"
Lâm Y Y: "Vâng." Sau đó, cô nói với Tiêu Vũ chuyện Lý Thắng Trung."Thân thể nhìn qua còn tốt, ngược lại là sắc mặt không tốt lắm, có lẽ khoảng thời gian này chịu không ít khổ."
Tiêu Vũ: "Bị kết án, giam giữ, lại thả, cuộc sống sẽ không cho lắm, cũng may an toàn đến, vất vả em rồi."
Lâm Y Y: "Nói cái gì đó, cái này nào có gì vất vả."
Bạn cần đăng nhập để bình luận