Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 552 Sao cô lại hỏi thế

Chương 552 Sao cô lại hỏi thếChương 552 Sao cô lại hỏi thế
Lâm Y Y dựa theo phân tích của Tiêu Vũ, trưa ngày hôm sau thì đi tìm Lâm Nhạc, cô cũng không nói đây là phân tích của Tiêu Vũ, mà nói mình suy nghĩ cả đêm, nghĩ ra được. Lâm Nhạc rất sợ hãi than rằng: "Tư duy logic của chị Nhất Nhất thật mạnh."
Lâm Y Y xấu hổ, cũng không phải. Nhưng mà: "Vậy về tư liệu người ứng tuyển chức vụ giao cho em, bên cô Hoàng chị đi thử xem."
Lâm Nhạc: Được."
Vì thế, hai người tách ra hành động. Lâm Nhạc bắt đầu suy xét tư liệu của những người này, ban ngày Lâm Y Y không hành động, dù sao tất cả mọi người ở trong trường học, nếu cô tiếp cận cô Hoàng, chắc chắn cô Chương có phòng bị, vậy không phải bứt dây động rừng sao? Cho nên đợi buổi tối, sau cơm chiều, cô đi dạo tới nhà cô Hoàng.
Cô Hoàng cũng ăn cơm xong, nhìn thấy Lâm Y Y dẫn theo một nhà bốn người đến nhà cô ấy, cô ấy cũng rất bất ngờ: "Cô Lâm đến à, mau vào ngôi."
Lâm Y Y cố ý kéo Tiêu Vũ đi chung, tốt xấu gì Tiêu Vũ cũng là đoàn trưởng, giữ thể diện cũng được, kẻo cho mọi người nghĩ cô là dễ bị bắt nạt.
Lâm Y Y cười nói: "Còn không phải à, tôi đi dạo loanh quanh gân đây, lúc đi ngang qua nhà cô Hoàng, nên cố ý tới ngồi một chút, cô Hoàng đang ăn cơm à?"
Cô Hoàng: "Ăn xong rồi, dự định ngâm sưởi ấm chân một chút, trời lạnh rồi, thầy cũng không đi đâu được." Cô Hoàng sợ lạnh, vừa tới mùa đông là cô ấy đã không muốn đi đâu.
Lâm Y Y: "Cô có thể tới trạm y tế xin chút đường glucose, pha vào trong chai nước ấm, nhưng đừng rót đầy qua cứ để trống khoảng ba bốn centimet là được, cũng không cần rót nước quá nóng, chỉ cần nước vừa hơi nóng lên là được. Cô nhìn đi, giống như tôi này, tôi đi ra ngoài là câm theo nó, đi cũng cam theo luôn." Cô vừa nói vừa lấy chai nho ra.
Cô Hoàng to mò nhận cái chai nhìn một chút, sau đó sờ lên: "Ôi chao, cái này thật sự là có thể giữ ấm tay này, cô Lâm à, cách này của cô thật quá tuyệt, quá tốt luôn đấy."
Thời đại này không có túi chườm nóng, cũng không có bình giữ ấm cho em bé. Lâm Y Y nghe mẹ cô nói, khi cô còn nhỏ chính là dùng đường bỏ vào chai rót đầy nước ấm để làm ấm tay.
Chẳng qua đường gluco này không phải dễ kiếm, nhưng trái lại trong bộ đội thì rất dễ có được, quân tẩu mà muốn cứ tới phòng y tế thì bác sĩ sẽ không từ chối. Hơn nữa nước đường rất an toàn, không có hại với ai, cho nên mọi người có đưa ra cũng thấy yên tâm.
Lâm Y Y: "Tôi cũng là chợt nghĩ tới thôi, bình đường gluco này của tôi khá nhỏ, bình thường dùng để làm khô tay. Nếu là sưởi ấm thì phải dùng bình lớn hơn, chẳng qua, cô phải đậy kín cái chăn lại, dùng vải bọc vào rồi mới có thể sưởi ấm, tốt nhất là đừng có úp ngược nó. Tuy nước không chảy a, nhưng trên nắp bình có lỗ kim, dù sao cũng là bình đã dùng qua, nếu đảo cái bình lại, chỗ lỗ kim sẽ rỉ nước ra, mới thì không làm ướt gì nhưng khi cô ngủ thiếp đi vào giờ thì sẽ bị ướt đấy." Giống với đạo lý nước chảy đá mòn.
Cô Hoàng nghe tới mà trong lòng kích động không thôi, hơn nữa cô ấy cũng cảm nhận qua, cái này làm ấm tay rất tốt. Chẳng qua bây giờ ở phòng y tế còn người sao? Cô Hoàng nói: 'Cô Lâm à, giờ này còn bác sĩ nào ở phòng y tế không?”
Lâm Y Y: "Có chứ, có bác sĩ ngủ trực ban ở phòng y tế đấy."
Cô Hoàng nghe xong thì nói: "Vậy đi, bây giờ tôi sẽ tới phòng y tế lấy vài bình đường gluco. Ban đêm chắc đứa nhỏ sẽ dùng tới, sáng sớm ngày mai phải đến trường rồi, sẽ không cảm thấy lạnh nữa."
Lâm Y Y: "Tôi đi chung với cô qua đó xem, nói không chừng tôi cũng sẽ lấy vài cái, dù gì cũng làm vài cái cho người lớn trong nhà dùng rồi."
Cô Hoàng nói: "Vậy tôi cũng lấy thêm vài cái." Cô Hoàng và Lâm Y Y đi tới phòng y tế, trước khi ra cửa, cô đã nói với ông chồng nhà mình: "Em muốn lấy vài bình đường gluco, anh nấu nước nóng trước đi."
Chồng cô Hoàng nói: "Được."
Hai người phụ nữ lập tức hùng hùng hổ hổ ra cửa.
Lâm Y Y thấy cũng tới lúc rồi, nên hỏi: "Cô Hoàng à, tôi nghe nói sáng sớm hôm nay, lúc cô đi tới trường với cô Chương, em gái cô Chương cũng đi chung, ngày hôm đó các người đến rất sớm, trong trường vẫn còn chưa có học sinh nữa à?”"
Cô Hoàng cũng không giấu diếm: "Đúng vậy, cô Chương nói, Chương Niệm tới cầm vài món đồ, nhưng đồ vật nằm trong phòng làm việc cho nên muốn tới trường thật sớm để lấy. Lúc đến trường học, Chương Niệm lấy đồ xong đã rời đi luôn."
Lâm Y Y: "Lấy gì vậy?"
Cô Hoàng sững sờ: "Tôi cũng không biết, tôi cũng không thể nào nhìn xem người ta lấy cái gì.
Cô Lâm này, sao cô lại hỏi thế?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận