Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 556 Nhi Quan muon ket hon 2

Chuong 556 Nhi Quan muon ket hon 2Chuong 556 Nhi Quan muon ket hon 2
Lâm Tứ Quân: "Không có đâu, vậy mà anh ta nói là chỉ ở nhờ. Sau này anh ta về lại thành phố rồi cứ để anh ta ở một thời gian đi. Chúng em không có ngu đâu, nếu người này tới ở rồi, sau này còn đuổi ra được à?"
Lâm Y Y nghĩ thầm, Trương Hiếu Quân muốn về thành phố chắc chắn là thật, người giống như Trương Hiếu Quân là dạng người thực tế, sẽ không cả đời ở lại vùng quê này đâu. Có lẽ bởi vì muốn về thành phố cho nên cậu ta cũng không có hứng thú gì với đồ vật nhà họ Lâm.
Lâm YY: "Vậy sau đó thì sao??”
Lâm Tứ Quân chỉ chỉ Lâm Đại Quân: "Chuyện về sau thì chị hỏi anh ta đi."
Lâm Y Y nhìn về phía Lâm Đại Quân.
Lâm Đại Quân: "Sau đó, cha vợ tới tìm em, ông ấy nói dù sao Nhị Quân cũng là con của nhà họ Lâm. Bây giờ nhà chúng ta ở nhà mới, vậy nhà cũ cứ tạm thời cho Nhị Quân ở, không thì chuyện chúng ta có nhà trống mà không cho Nhị Quân ở mà truyền ra thì cũng khó nghe."
Lâm Y Y nhíu mày: "Trái lại cha vợ em là người tình cảm nhưng đó là nhà của Tiểu Ngũ, nhà họ Lâm đã chia nhà rồi, cái này cũng không phải là nhà cũ trống không."
Lâm Đại Quân xấu hổ cười nói: "Không phải em cũng không đồng ý đó sao, em hỏi chuyện này cần hỏi chị thêm."
Lâm Y Y: "Trừ việc này ra, mọi chuyện khác thì sao? Cậu ta còn làm chuyện gì khác nữa không?”
Lâm Đại Quân: “Không có.'
Lâm Tứ Quân: "Chỉ là thường xuyên tới đưa đồ ăn cho em. Bây giờ, anh ta là thây giáo trong trường học nên sao dám làm ra chuyện gì lớn?”
Lâm Đại Quân: "Chị à, vậy chuyện kia phải làm sao bây giờ? Nếu như không cho Nhị Quân ở, Nhị Quân có quấy rối lên không?”
Lâm Y Y rơi vào trong suy nghĩ, nói thế nào đây, theo lý mà nói, Trương Hiếu Quân được nhận làm con nuôi xong, năm đó bọn họ cũng chưa lấy lại một xu tiền nào, đã cắt sạch sẽ cho nên bọn họ hoàn toàn có thể không cho cậu ta vào ở. Chẳng qua, có một số việc vẫn không ngăn được lời người bàn tán, có vài người không thích gặp người khác tốt hơn mình sẽ nói ra những lời khó nghe. Bây giờ, nhà họ Lâm có ba bộ phòng gạch xanh, còn một nhà cũ trống không, nếu không cho Nhị Quân vào ở, vậy theo lời người ta bàn tán thì nhà họ Lâm sẽ chịu thiệt.
Lâm Y Y: "Sau khi trở về các em hãy nói với Nhị Quân, muốn ở nhà cũ thì được, chị cũng không cần tiền thuê của cậu ta, cứ để cậu ta dùng tiền thế chấp qua, tiền thế chấp là 150 đồng. Chờ khi nào cậu ta không ở nữa thì sẽ trả lại tiền đặt cọc, chúng ta dùng giấy trắng mực đen để viết cho rõ ràng."
Ngày hôm sau, Lâm Đại Quân trở về, Lâm Tứ Quân chuẩn bị thêm ở thêm vài ngày trong quân đội.
Nếu bình thường, Lâm Đại Quân chắc chắn sẽ ở thêm vài ngày, nhưng bây giờ Lâm Trân sắp sinh, cậu ta không yên lòng Lâm Trân, cho nên vội vàng đi về. Lúc Lâm Đại Quân đi, còn cầm theo một tờ thư cam kết của Lâm Y Y, liên quan tới tiền thế chấp 150 đồng.
Lâm Đại Quân trở lại thôn, trước tiên là đi tới nhà đại đội trưởng.
Trong kỳ nghỉ đông, mùa đông khắc nghiệt như vậy, nhóm nông dân cũng nhàn rỗi hơn. Lúc Lâm Đại Quân đi tới, đội trưởng Lâm đang nằm phơi nắng trong nhà. Nhìn thấy Lâm Đại Quân trở về, ông ấy vội hỏi: "Trở về từ trên đảo rồi sao?"
Lâm Đại Quân nói: "Trở về rồi, con đã nói chuyện phòng cũ với chị gái, chị con nói, nhà họ Lâm đã chia nhà, nhà cũ là nhà của Tiểu Ngũ, chứ không phải của anh em tụi con, không thể vì bây giờ Tiểu Ngũ không ở là nói nhà cũ trống không như lời người trong thôn nói tới trên huyện.
Nhà người ta trống không nhưng cũng không thể để người khác vào ở nhà của người ta được."
Lời này của Lâm Đại Quân nói ra khiến mặt mo của đội trưởng Lâm cũng phải đỏ lên. Dĩ nhiên, Lâm Đại Quân không nhận ra, trời sinh cậu ta là người thiếu cơ sở. Lâm Đại Quân tiếp tục nói: "Chẳng qua chị con có nói, Nhị Quân muốn vào ở cũng được, dù là anh em ruột cũng phải tính cho rõ ràng, huống chỉ Nhị Quân đã cắt đứt quan hệ anh em rồi còn đâu? Tiểu Ngũ không cần tiền thuê nhà của Nhị Quân, chẳng qua muốn Nhị Quân in dấu tay vào một bảng hiệp nghị."
Đội trưởng Lâm: "In dấu tay vào hiệp nghị, cái này là có ý gì?" Ông ấy sống tới từng tuổi này, sao nghe vẫn chưa hiểu gì nhỉ?
Lâm Đại Quân: "Chị con nói, thỉnh thần thì dễ mà tiễn thần thì khó, cho nên muốn Nhị Quân ký vào hiệp nghị. Nhị Quân có thể ở lại trong nhà của Tiểu Ngũ, nhưng phải thế chấp 150 đồng, lúc nào Nhị Quân dọn ra thì lúc đấy sẽ trả lại tiền thế chấp cho cậu ta. Cậu ta không cần lo chúng con sẽ không trả tiên, chúng con đã vào ký hiệp nghị rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận