Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 307 Mo nha tre

Chuong 307 Mo nha treChuong 307 Mo nha tre
Lâm Y Y: “Cám ơn em cái gì?”
Tiêu Vũ: "Cám ơn em... Suy nghĩ ra biện pháp nhà trẻ, để cho Tiểu Thụy và Tiểu Châu có thể đến trường."
Lâm Y Y: "Em cũng không phải là vì bọn họ, em chỉ cảm thấy một biện pháp như vậy, nếu thành công, vậy rất tốt." Đây là lần đầu tiên Tiêu Vũ nói về chuyện của nhà họ Tiêu với cô, bình thường không nói, cô biết Tiêu Vũ là người trọng tình cảm, cho nên khi đối đãi với người nhà họ Tiêu, cô cố gắng khách khách khí khí, cô không muốn làm anh khó xử, đương nhiên, đó cũng là bởi vì cho tới bây giờ anh đều đứng ở lập trường của cô. Con người thông cảm lẫn nhau, anh đứng ở lập trường của cô, đồng ý cô muốn ra ở riêng, đứng ở lập trường của cô, đồng ý cô giúp đỡ người trong nhà, dù cho cô đều dùng tiền của mình giúp đỡ người trong nhà, nhưng có mấy người không hào phóng thế đâu.
Kỳ thật nói trắng ra là, cô có thể sử dụng tiên nhuận bút của mình giúp đỡ người trong nhà, như vậy có vài gã đàn ông sẽ nói, vì sao cô không thể dùng tiên lương của mình giúp đỡ gia đình mình?
Nhưng Tiêu Vũ không giống vậy, anh sẽ đứng ở lập trường của cô, yên lặng ủng hộ.
Cho nên đối với Lâm Y Y mà nói, cô rất cảm động. Cô sẽ đối xử tốt với cha mẹ Tiêu, là bởi vì người đàn ông này hiếu thảo, nhưng chưa bao giờ nói, là bởi vì sự ủng hộ của người đàn ông ấy, để cho cô sống tự do trong thời đại này, cũng là bởi vì trưởng bối Tiêu thật sự tốt. Trái lại, nếu cô kết hôn, cô cũng hy vọng chồng mình hiếu thảo với cha mẹ của mình.
Đợi đến buổi chiêu, bốn anh em nhà họ Lâm cũng trở về nông thôn. Lâm Ngũ Đệ đi theo các anh trai, nhưng thật ra cậu không hề luyến tiếc chị gái với anh rể, ở nông thôn có đồng bọn nhỏ, nhiều nơi có thể chơi đùa, thú vị hơn ở trong thị trấn.
Đội sản xuất Đại Đường Tần Hương Cúc trở về nông thôn hãy còn sớm, trước tiên về nhà một chuyến, thả cua và tôm xong rồi, bà mặc quần áo mới trở về, dù rằng màu sắc bình thường, nhưng trên quần áo không có mụn vá, lại là vải mới, cho nên vừa thấy đã biết là quần áo mới.
Te Cẩn Thái nhìn đỏ mắt. Hàng năm nhà chú hai sẽ cho mẹ chồng vải, mẹ chồng chỉ may quần áo mới cho ông nội và bà nội, đứa con của nhà chú ba, nhưng không có may cho nhà con cả bọn họ. Lúc này mẹ chồng lại mặc một bộ quần áo mới trở vê, không cần đoán cũng biết là nhà chú hai mua. Chị ta thật sự muốn vải của mẹ chồng, không phải may quần áo cho con, là may cho bản thân mình, chị ta đã nhiều năm không may quần áo mới, mà nhà chú hai thì sao? Quần áo mới của Lâm Y Y cũng không ít. Ngay cả áo bông, cũng đều là mỗi năm một cái, dài ngắn đều có, người so với người, chính là tức chết người. Nhưng hết lần này tới lần khác, chị ta còn không thể biểu hiện ra ngoài.
Hiển nhiên Tân Hương Cúc sẽ không mượn hoa tạ phật. Mỗi tháng nhà đứa con thứ hai cam đến hai cân thịt, thịt có bao nhiêu, bà làm canh thịt cho nhà con cả với con thứ ba một chén để bồi bổ thân thể, này không có gì, một năm vải dệt chỉ từng đó, nhà đứa con thứ hai hiếu kính bốn trưởng bối bọn họ, bà lại đem cho, vậy nhà đứa con thứ hai nghĩ thế nào? Cho nên ba lấy vải may quần áo cho ông nội Tiêu bà nội Tiêu, những thứ khác đều cất giữ.
Lương thị: 'Mẹ, mẹ đã trở về?"
Te Cẩn Thái: "Mẹ, mẹ mang gì về vậy? Thím hai lại cho mẹ không ít thứ tốt nhỉ?"
Ngay cả rắm Tần Hương Cúc cũng không muốn thả cho Tề Cẩn Thái, thả rắm với Tê Cẩn Thái, bà cũng cảm thấy lãng phí. Bà nói với Lương thị: "Đã trở về, trong nhà không có việc gì chứ?"
Lương thị: "Có bà nội ở đây, làm sao sẽ có chuyện gì?" Trước kia Lương thị không nói chuyện ra sao cả, hiện giờ có đứa con, cũng có hơi lo lắng, cho nên biết nói chuyện rồi. Hơn nữa, con người cô ta biết nhìn sắc mặt, bình thường nghe Lâm Y Y nói như thế nào, cô ta cũng quơ được một vài bí quyết, cho nên thỉnh thoảng cũng sẽ nói ra vài câu dễ nghe.
Bà nội Tiêu đi ra từ nhà chính: "Sao tới sớm vậy? Ăn sáng chưa?"
Tần Hương Cúc: "Ăn ăn, đây không phải sao, vợ thằng hai để con đem cua với tôm lại đây cho mẹ với cha nếm thử, còn có hai chuyện, con muốn nói với cha."
Bà nội Tiêu: "Vẫn là vợ thằng hai nhớ rõ hai lão già chúng ta."
Ông nội Tiêu: "Chuyện gì?"
Tần Hương Cúc: "Một chuyện là về căn nhà của thằng hai, nhà thằng hai tính xây nhà, để cha mẹ toàn quyền quyết định, tìm người xây nhà ở, tiền công thì theo căn nhà của nhà họ Lâm, bố cục nhà cửa cũng là dựa theo nhà họ Lâm."
Ông nội Tiêu: "Được, lát nữa cha sẽ đi tìm người, lúc này mọi người chưa làm việc, rất thích hợp xây nhà"
Tần Hương Cúc: "Còn có một chuyện nữa chính là về nhà trẻ, vợ thằng hai nói, công xã chúng ta cũng không có nhà trẻ, đứa nhỏ của nông dân cũng không thể đưa đến thị trấn học nhà trẻ, cho nên nó bảo con nói một tiếng với đại đội trưởng, để đại đội chúng ta mở nhà trẻ."
Ông nội Tiêu sửng sốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận