Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 292 Day em 2

Chuong 292 Day em 2Chuong 292 Day em 2
Lâm Y Y: "Mấy đứa mua bột mì thế nào."
Anh em nhà họ Lâm nhìn Lâm Y Y, chị gái của họ có bột mì. Tuy nhiên, họ không thể nói như vậy với chị gái. Họ đã trưởng thành, không thể như năm 60 lúc ấy hợp tình hợp lí mà lấy đồ của chị gái được, họ cũng biết xấu hổ. Chị xây nhà cho bọn họ ở, cho bọn họ nuôi heo con, chị đã vì họ mà làm rất nhiều rồi. Bọn họ đều có đọc sách, họ biết rằng cha mẹ người khác còn không tốt như vậy, huống chỉ là chị gái?
Lâm Tam Quân: "Bọn em dùng phiếu thịt trao đổi với chị."
Lâm Y Y hài lòng gật đầu: "Tam Quân rất có đầu óc. Nếu như vậy, chị sẽ là người đầu tiên giao dịch với mấy đứa. Chị sẽ không lợi dụng tụi em, như vậy đi một cân thịt là 8 hào, một cân bột thì 1 hào sáu. Chị dùng 5 cân bột đổi một cân thịt, thế nào?" Lâm Tam Quân đưa cho Lâm Y Y một phiếu thịt 1 cân.
Lâm Đại Quân: "Chị ơi, bọn em có thể dùng phiếu thịt vào việc khác được không?”
Lâm Y Y: "Đại Quân cũng rất thông minh nha, có thể nghĩ đến việc lấy phiếu thịt đổi với chị những thứ khác, không tệ không tệ.'
Lâm Đại Quân cười đầy đắc ý.
Tiêu Vũ ngồi ở một bên, nhìn Lâm Y Y dạy dỗ em trai mà đáy mắt tràn đầy dịu dàng. Anh nghĩ nếu mai sau bọn họ có con thì Lâm Y Y cũng sẽ giáo dục con của bọn họ thật tốt. Lúc giáo dục con cái không thể chủ nói cho bọn nhỏ muốn như thế nào, mà cần từ từ dẫn đường giúp chúng tự mình phát hiện. Đồng thời đối với bọn nhỏ khi thích hợp cần khẳng định công sức của chúng, được khích lệ khiến chúng càng thêm nỗ lực, càng muốn tiến lên.
Lâm Tứ Quân méo miệng buồn bã, anh cả và anh ba đều được chị khen mà cậu lại không được, cậu cố gắng suy nghĩ.
Lâm Y Y đương nhiên không xem nhẹ mà bỏ qua Lâm Tứ Quân, nhưng cô cũng không nhắc nhở Lâm Tứ Quân mà để cậu tự suy nghĩ.
Lâm Y Y nói với Lâm Đại Quân: "Đại Quân, em muốn đổi phiếu thịt với chị làm gì? Mấy đứa chỉ có 20 suất phiếu thịt, mỗi người chỉ được dùng 6 suất, cho nên mọi người phải có ý thức, không được tự ý dùng của đối phương."
Lâm Đại Quân: "Chị ơi, nếu ba người là 6 phiếu thì mới là 18 phiếu thôi ạ."
Lâm Y Y trợn mắt nhìn cậu: "Chẳng lẽ em không muốn ăn thịt nữa à?"
Lâm Đại Quân cười ha ha: "Muốn ăn, muốn ăn ạ."
Cuối cùng họ đổi phiếu thịt với Lâm Y Y lấy gạo, xà phòng, đường đỏ và đường trắng.
Lâm Tứ Quân: "Chị ơi, đến ngày giao dịch chị có đi không?”
Lâm Y Y: “Chị đi xem." Lâm Đại Quân: "Chị ơi, chị định trao đổi sao?"
Lâm Y Y: "Chị lấy đậu giá đi đổi ít rau dưa khác, thuận tiện làm chút đậu giá bao, chè đậu xanh với mì lạnh đi đổi."
Lâm Đại Quân: "Chị biết làm mì lạnh sao? Em chưa từng ăn món này."
Lâm Y Y: "Lần trước chị không thấy bột kiều mạch, hai hôm trước đi mua đồ thì thấy nên mua về, dùng bột kiêu mạch làm mì lạnh thì phải nói là vô cùng ngon. Hôm 15 đó chị sẽ từ thị trấn lên thẳng sân bãi công xã, chúng ta sẽ gặp nhau ở đấy, lúc đó chị sẽ cho mấy đứa nếm thử hương vị.'
Thực ra là mấy ngày trước Lâm Y Y thấy mì kiều mạch trong cửa hàng mua sắm của hệ thống nên nhớ tới món mì lạnh mà cô đã ăn ở thời hiện đại, nhưng cô đã mua mì mà vẫn chưa làm, vì vậy lân này cô có thể thử làm luôn.
Chị em thảo luận một lúc thì Lâm Y Y và Tiêu Vũ trở về thị trấn.
Tối hôm đó, Lâm Y Y quyết định làm mì kiêu mạch lạnh.
Mì kiều mạch lạnh làm rất đơn giản, đầu tiên cho mì vào nồi luộc chín, sau đó để nguội, đợi khi nguội thì cho các nguyên liệu vào. Nguyên liệu gôm dưa chuột bào sợi, củ cải bào sợi, giá đỗ, trứng bào sợi, sau đó thêm xì dầu, muối và giấm gạo để điều chỉnh khẩu vị, sau đó ngâm vào nước giếng. Nếu là ở hiện đại thì có thể thêm đậu phộng, cà rốt bào sợi, rau mùi rồi cho vào tủ lạnh.
Nhưng ở trong niên đại này, rất khó có được tủ lạnh.
Khi Lâm Y Y đang làm thì Tiêu Vũ ở trong sân chăm sóc lều rau, sau khi chuẩn bị xong Lâm Y Y liên gọi Tiêu Vũ: "Anh Vũ, đến nếm thử đi."
Tiêu Vũ: "Đây." Anh múc một bầu nước rửa sạch mặt rồi nói: "Đây là mỳ lạnh mà em nói tới sao?"
Lâm Y Y: "Vâng, một bát mỳ, một bát canh, anh ăn thử xem." Canh tất nhiên là súp cà chua trứng.
Tiêu Vũ uống từng ngụm từng ngụm canh, canh không nóng quá, độ ấm vừa phải. Sau đó anh lại gắp một miếng mì lạnh, hương vị mặn mà đúng là khiến người ta mở rộng tâm mắt. Ăn xong một miếng, Tiêu Vũ khen ngợi: "Hương vị rất ngon." Vợ anh làm đồ ăn, tôm hùm cũng là một món rất ngon."Xem ra em rất có thiên phú nấu ăn." Trước kia anh còn cho là cô không biết nấu ăn, mặc dù anh cũng không quá kén ăn, lấp đầy bụng là được, nhưng sau khi ăn xong món tôm hùm cô làm anh lại có chút mong đợi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận