Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 407 Tản bộ

Chương 407 Tản bộChương 407 Tản bộ
Ngôi nhà ở trong hẻm được tu sửa lại vô cùng mới, càng quan trọng chính là người ở trong đường hẻm đều là người thị trấn, đời đời kiếp kiếp đều ở đây, khiến người ta càng thêm yên tâm.
Xe bò đến cổng sân, hàng xóm sát vách đi ra nhìn: "Mấy người của người của nhà này sao?"
Trước đây khi tu sửa căn nhà thì hàng xóm cũng đều nhìn thấy, cho rằng sẽ lập tức chuyển tới, không nghĩ tới dĩ nhiên lại cách mấy tháng.
Tần Hương Cúc nói: "Đúng, chúng ta là gia đình ở đây, xin chào chị."
Người chào hỏi gân như tuổi cùng với Tân Hương Cúc, nhưng tướng mạo thì hơi lớn tuổi chút, chồng của bà ấy họ Mã, mọi người cũng bà là chị Mã. Thật ra chị Mã cũng họ Mã, là gia đình chồng nuôi con dâu từ bé.
Chị Mã nói: "Xin chào xin chào, tôi nhớ chủ hộ của ngôi nhà này là cục phó cục công an đúng chứ? Mọi người đây là vợ và mẹ vợ sao?" Muốn hỏi thăm người ở chỗ này không khó, trước đó khi sửa nhà, mọi người liên hỏi qua, thêm vào Tiêu Vũ cũng không có ý định che giấu. Hơn nữa, để người ta biết nơi này là nhà của phó cục trưởng Cục công an càng tốt hơn, sẽ không có người dám đến làm càn.
Tần Hương Cúc: "Vâng vâng vâng, có điều tôi không phải mẹ vợ, đây là con dâu tôi."
Đại Mã tỷ: "A, nhìn hai người, tôi cho rằng là mẹ con đó chứ." Nhìn bọn họ có nơi nào như mẹ chồng và con dâu đâu?
Lâm Y Y cười nói: "Nhà mẹ đẻ của con và nhà chồng có tình cảm rất tốt, mẹ chồng từ nhỏ nhìn con lớn lên, hồi đó năm 60 mùa màng không tốt, cha mẹ con qua đời, vào lúc ấy con mới 15 tuổi, cũng là mẹ chồng chăm sóc con, cho nên mẹ chồng cũng giống như mẹ ruột của con vậy.'
Chị Mã: "Chẳng trách."
Tần Hương Cúc: "Con dâu này cũng như con ruột của tôi vậy, con gái ruột của tôi cũng không hiếu thuận bằng con dâu."
Chị Mã: "Sao hai người giờ này mới đến đây? Căn nhà này sớm đã được sửa sang tốt rồi."
Tần Hương Cúc: "Trước đây con dâu tôi đi làm ở hợp tác xã, thêm vào lại mang thai, cho nên liền ở trong nhà, hiện tại nó sắp sinh, đến ở trong thị trấn thì cách bệnh viện gần một chút."
Chị Mã: "Đúng vậy, ở lại trong thị trấn tốt. Tôi nghe nói con trai của cô là phó cục trưởng Cục công an, có thật không? Đồng chí ở cục công an không có viện công chức sao?"
Tần Hương Cúc: "Con trai của tôi phục nghiệp, trước đây nó là cục phó cục công an, tháng 5 thì đi bộ đội phục nghiệp."
Chị Mã: “A thì ra là đồng chí giải phóng quân, đồng chí giải phóng quân rất tốt, đồng chí giải phóng quân rất tốt. . . Người ở thời đại này đối với quân nhân là tôn kính trời sinh. Tần Hương Cúc và chị Mã vừa tán gẫu vừa khuân đồ, sau khi làm tốt các thứ, bà lại quét tước vệ sinh một lần, rôi nhìn Lâm Y Y nói: "Nhất Nhất, chuyện thằng hai đi lính cứ cho tất cả mọi người đều biết đi, mọi người biết chúng ta là gia đình quân nhân, hai mẹ con chúng ta ở nơi này càng thêm an toàn.
Lâm Y Y: “Mẹ nói đúng, con nghe mẹ."
Đến thời gian cơm tối, bên ngoài truyền đến âm thanh: "Chị. .. Chị ở đâu?”
Lâm Y Y vừa nghe âm thanh này liền biết là Lâm Đại Quân đến rồi, năm nay Lâm Đại Quân học lớp mười, mặc dù thành tích bình thường, nhưng tốt xấu gì cũng thi đậu cấp ba. Trước kia trọ ở trường, sau khi cô sinh con muốn ở lại thị trấn, liền để Lâm Đại Quân ở đây, trong nhà không có đàn ông, nếu như có việc gấp cũng không tiện, Lâm Đại Quân cũng đã 17 tuổi, có mấy người 17 tuổi đã có thể sinh con.
Lâm Y Y đi ra khỏi phòng: "Ở đây, em đến rồi sao? Mau vào đây, đồ vật nhiều vậy?"
Lâm Đại Quân: "Không có đồ gì nhiều cả, chỉ có một bao." Một ít lương thực và quần áo, sau khi tiến vào sân, Lâm Đại Quân hỏi,'Chị, em nghỉ ngơi ở đâu vậy?"
Lâm Y Y: "Em ở phòng bên cạnh này đi." Thời điểm nhà bọn họ sửa lại, bố cục bên trong cũng được làm lại. Tuy rằng vẫn là ba phòng, một gian phòng bếp và hai gian phòng, nhưng bởi vì thay đổi bố cục cho nên có nhiều gian phòng hơn.
Đầu tiên là căn phòng của bọn họ lại chia ra làm hai, bên trong là phòng ngủ, bên ngoài thành phòng sách, phòng sách cũng có giường, vừa có thể làm việc vừa có thể ngủ.
Một gian phòng khác tuy rằng không tách ra, nhưng đặt hai chiếc giường. Thật ra cái nhà này vốn dĩ không khác phòng công chức gì cả, chỉ nhỏ hơn một chút, thiếu một phòng để đồ đạt linh tinh như than củi các loại.
Tần Hương Cúc: "Đại Quân đến rồi sao? Có thể ăn cơm rồi."
Lâm Đại Quân: "Đến rồi đến rồi, cảm ơn thím."
Ăn cơm xong, Lâm Đại Quân đi nấu nước, hệ thống cung cấp nước uống ở thập niên sáu mươi không có cung cấp đến từng nhà, nhưng thị trấn có hệ thống cung cấp nước uống, như căn nhà trong hẻm này, không chỉ có hệ thống cung cấp nước uống mà còn có giếng nước.
Lâm Y Y vác bụng đi theo nhìn, cô muốn đi làm quen đường xá, thuận tiện tiêu cơm, trong đường hẻm cũng gặp phải người khác ăn cơm xong di ra tản bộ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận