Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 538 Tâm sự

Chương 538 Tâm sựChương 538 Tâm sự
Nói đến đứa nhỏ, ánh mắt Lâm Nhạc ửng đỏ, tay vô ý vuốt bụng: "Nếu lúc ấy em có thể chú ý một chút, biết mình mang thai, đứa nhỏ sẽ không sẽ bị đụng rồi mất đi." Trách người khác đụng phải mình, nhưng trên thực tế, cũng là bản thân không cẩn thận.
Lời này khiến Lâm Y Y không an ủi được, cô chỉ có thể nói: "Dưỡng thân thể thật tốt mới là quan trọng nhất, các học sinh chờ em trở về."
Lâm Nhạc nhẹ nhàng lắc đầu: "Cách làm của chị Nhất Nhất đúng, người bên ngoài nào có quan trọng bằng đứa nhỏ của mình”"
Lời này Lâm Y Y cũng không tiếp được.
Tiếp theo Lâm Nhạc lại nói: "Em ấy, có chút hồ đồ. Ngày hôm qua sau khi hiệu trưởng Nhậm lại tới đây tìm em, em biết chị Nhất Nhất quan tâm đứa nhỏ, em nói với hiệu trưởng, nếu không thì cho chị dẫn theo đứa nhỏ dạy thay một thời gian. Nếu chị Nhất Nhất không thích làm giáo viên, thời gian dạy thay cũng không cần quá dài, chỉ một học kỳ này, đợi học kỳ sau, là em có thể trở lại trường học. Đến lúc đó chị Nhất Nhất có thể chuyển chức vụ, trong trường học ngoại trừ giáo viên, còn có chức vụ khác, chị xem rồi thích cái nào cũng có thể chuyển."
Lâm Y Y thật sự không muốn làm giáo viên, Lâm Nhạc nói đến mức này, khiến Lâm Y Y cảm thấy có chút khó xử. Cô đã từ chối, bọn họ còn yêu cầu cô làm giáo viên, điều này làm cho cô có hơi không vui. Nhưng mà, cô cũng không có biểu hiện ra ngoài. Lâm Y Y cười nói sang chuyện khác: "Thân thể em không tốt, cần nghỉ ngơi cho khỏe, vậy chị sẽ không quấy ray em."
Lâm Nhạc: "Chờ thân thể em khỏe, lại đến tìm chị Nhất Nhất, em sẽ không tiễn khách."
Lâm Y Y: "Không cần không cần, làm sao chị có thể kêu em tiễn khách, em dừng bước, nghỉ ngơi thật tốt."
Lâm Y Y ra khỏi phòng, ở cửa đụng phải một đám người khác chuẩn bị vào, người tới dẫn theo đứa nhỏ, hẳn cũng là cha mẹ học sinh. Lâm Y Y cười chào hỏi với đối phương, liền đi tìm Lâm Ngũ Quân.
Lâm Ngũ Quân dẫn theo Tiểu Thập Nhất ở bên ngoài hành lang, nhà Lâm Nhạc là nhà chung cư, bên trong thật ra rất chật chội.
"Tiểu Ngũ." Lâm Y Y nhìn thấy Lâm Ngũ Quân đang trò chuyện với một cậu bé.
Lâm Ngũ Quân thấy chị đi ra : "Chị, đi về hả?"
Lâm Y Y nói: "Đi về, đây là bạn học của em sao?”
Lâm Ngũ Quân: "Dạ, bạn học em, chúng em đều là bạn tốt."
Bạn học: “Chào chị Lâm."
Lâm Y Y cười nói: 'Chào em, thực ngoan.
Đi ra từ nhà Lâm Nhạc, bởi vì thời gian còn sớm, Lâm Y Y nghĩ dù sao cũng không có việc gì làm, liên đến nhà Hứa thị. Hứa thị vừa thấy cô đến đây, vội tiếp đón cô vào ngồi. Lâm Y Y nói với Lâm Ngũ Quân: "Tiểu Ngũ, em dẫn Thập Nhất ra bên ngoài chơi, nhưng không thể đấu đá lung tung biết không? Lỡ như đụng phải thím đang mang thai cục cưng sẽ không tốt lắm."
Lâm Ngũ Quân: "Em biết rồi ạ." Sau khi chuyện của cô Lâm xảy ra, Lâm Ngũ Quân cũng im lặng đi rất nhiêu, cậu cũng không dám chạy quá nhanh, rất sợ đụng người ta. Nhất là nhìn thấy phụ nữ, cậu đều thật cẩn thận tránh đi, tuyệt đối bảo trì khoảng cách an toàn ngoài ba mét, ngoại trừ chị cậu.
Bất tri bất giác, Lâm Đại Quân và Lâm Ngũ Quân đều có sự phòng bị nhất định với đồng chí nữ.
Lâm Đại Quân là lo lắng bị tống tiền đền tiên, Lâm Ngũ Quân là tận mắt thấy Lâm Nhạc chảy nhiều máu như vậy, kích thích đến cậu.
Lâm Ngũ Quân dẫn Tiểu Thập Nhất chơi ở bên ngoài, Lâm Y Y ở trong phòng nói chuyện với Hứa thị.
Hứa thị: "Thế nào? Hôm nay em gái Lâm thăm cô Lâm chưa?"
Lâm Y Y nói: "Thăm rồi, tình trạng không tốt lắm, em mang đường đỏ của chị qua, nói với bác gái của Lâm Nhạc, chị mang thai, bà ấy có thể thông cảm."
Hứa thị gật đầu: "Có chỗ nào không ổn lắm không?"
Lâm Y Y: "Em cảm thấy bây giờ cô ấy có hơi chấp nhất với đứa nhỏ, vẫn nhớ kỹ." Thật ra không phải Lâm Y Y mẫn cảm, cô thật sự có loại cảm giác này, đây có lẽ chính là giác quan thứ sáu của phụ nữ đi. Đương nhiên, cô chưa từng trải qua chuyện này, không biết có phải mỗi người phụ nữ đều như vậy không, nhưng cô cảm thấy, hình như Lâm Nhạc quá mức... Nói như thế nào nhỉ.
Ngược lại Hứa thị không có nghĩ nhiều, cô ấy nói: "Năm đó, khi đứa nhỏ đầu tiên của chị mất đi, có một thời gian, cũng luôn nhớ mãi, đó dù sao cũng là đứa nhỏ chị ngàn trông vạn mong. Tuy rằng quan hệ hôn nhân của chị và chồng chị tốt lắm, nhưng ở trong nông thôn, phụ nữ đã kết hôn ngoài nửa năm còn chưa có con, sẽ bị các loại ân cần thăm hỏi, lời ra tiếng vào thật sự khó nghe, mà cô Lâm kết hôn hai năm, mới mang thai đứa nhỏ, bản thân cô ấy chắc chắn cũng nóng vội, bây giờ đứa nhỏ không còn, năm nay phải dưỡng thân thể, đoán là sẽ không mang thai nữa, tâm tình cô ấy tệ cũng là đúng."
Lâm Y Y ngẫm lại, cũng đúng thế. Năm đó cô không mang thai đứa nhỏ, sau lưng cũng có lời nói khó nghe, nhưng không rơi vào bên tai cô thôi. Chẳng qua, cô là người hiện đại, không có chấp nhất với chuyện mang thai như vậy, hơn nữa cô và Tiêu Vũ còn chưa động phòng, sao mà có đứa nhỏ? Nhưng ở trong mắt người khác thì không như thế, ai biết bọn họ chưa động phòng chứ? Chỉ sẽ cảm thấy cô không sinh được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận