Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 300 Về nhà

Chương 300 Về nhàChương 300 Về nhà
Trên người Tiêu Linh còn có mấy quả trứng gà, cũng không biết đổi cái gì mới tốt, cho nên định đổi với bánh bao và mì của Lâm Y Y, dự định mang về cho con ăn. Lâm Y Y cũng không cho nhiều hơn, cứ dựa theo số lượng mà đổi, Tê Cần Thái và Lương thị đều ở đây, nếu như cho Tiêu Linh nhiều hơn, hai người bên kia không có cũng khó nhìn.
Tiêu Linh không đợi được Tần Hương Cúc liền phải đi trước, cô ấy còn phải về nhà làm cơm, gần đây mẹ chồng cô ấy thân thể không tốt.
Lâm Y Y lôi kéo tay cô ấy nói: "Rảnh rỗi đến thị trấn, mấy ngày trước anh hai em còn nhắc đến em đó."
Tiêu Linh nói: "Ai." Anh hai nhớ cô ấy? Khang định không thể nào, cũng là chị dâu hai khách khí mới nói như vậy.
Có điều, Lâm Y Y và cô ấy vừa nhắc đến Tiêu Vũ, Tiêu Vũ liền đạp xe đạp đến rồi.
Lâm Y Y nhất thời không quan tâm Tiêu Linh: "Sao anh lại đến đây?"
Tiêu Vũ: "Buổi trưa tan tâm, tới xem một chút." Nhìn thấy mấy người phụ nữ nhà họ Tiêu đều ở nơi này, có chút bất ngờ,'Cần anh giúp gì không?”
Lâm Y Y lắc đầu một cái: "Không cần, em sắp đổi đồ vật xong rồi, anh xem, đều là trứng gà."
Khoan hãy nói, trứng gà của cô bên này đúng là siêu cấp nhiều. Lần này cô đến, tổng cộng làm 5 cân bột mì bánh bao, tương đương với 90 cái, còn có 10 cân mì lạnh, tương đương với 30 bát, sắp đổi được gân đủ rồi. Còn canh đậu xanh, cô làm không nhiều, bởi vì mùa hè canh đậu xanh không để được lâu, không có đá, từ buổi sáng tới buổi chiều, phỏng chừng sẽ bị thiu. Cho nên rất nhiều lúc, người ta đổi đồ vật nhiều, cô sẽ tặng người ta một phần: "Anh ăn cơm trước đi.”
Nói xong cô bắt đầu lấy đồ vật ra, mì lạnh, bánh bao, còn có tôm hùm. Tuy rằng sạp hàng có lều vải đắp lên, nhưng vẫn rất nóng. Cái gọi là lều vải thật ra chính là rơm ra đắp lên một loạt.
Lâm Y Y sắp xếp đồ vật xong, Tân Hương Cúc liền đến, nhìn thấy con trai, bà rất vui vẻ: "Sao con lại đến đây?"
Tiêu Vũ: “Tới xem một chút ạ.'
Lâm Y Y: "Trưa hôm nay mẹ vẫn đang giúp em, cũng may nhờ mẹ, em mới thong thả, chờ một lúc nữa đóng sạp hàng, mẹ và cha đi đến nhà chúng ta, ngày hôm nay em đổi được cua và tôm, mời mẹ và cha qua nếm thử."
Tiêu Vũ: "Ừm. ... Mẹ cực khổ rồi."
Tần Hương Cúc cười cười: "Mẹ cũng không hỗ trợ cái gì, vợ của con đổi cho con hai đôi giày, còn nói muốn làm cua và tôm cho con ăn, cố ý đổi cho con, con phải cố gắng đối tốt với người ta.
Tiêu Vũ: "Ừm." Nhìn về phía Lâm Y Y, trong mắt tràn đầy nhu tình. Tần Hương Cúc nhìn Te Cần Thái và Lương Thị nói: "Mọi người trở về đi thôi, ngày hôm nay cha mẹ không trở về nhà, trở về rồi nói với ông bà một tiếng."
Tê Cần Thái: "Biết rồi ạ." Mẹ chồng tiến vào thị trấn hưởng phúc.
Lâm Y Y: "Chị dâu, nơi này một ít bánh bao và mì lạnh, phiên chị mang trở về cho ông bà nội."
Tê Cần Thái và Lương Thị cũng không ở lại bao lâu, chờ Lâm Y Y đưa đồ vật xong xuôi thì trở về. Hai người vừa đi, Lâm Y Y ở sạp hàng liên ăn cơm, Lâm Đại Quân còn chưa tới, ba anh em nhà họ Lâm, Tan Hương Cúc, Lâm Y Y thêm vào Tiêu Vũ, ăn cũng mì và bánh bao, còn có tôm hùm của nhà họ Lâm. Đương nhiên, tôm hùm không đổi được thứ tốt cho nên trực tiếp lấy ra ăn.
Chờ Lâm Đại Quân tới, mọi người đã ăn xong, trên mặt cậu ta đều là mồ hôi, từ sân nuôi heo chạy tới. Lâm Đại Quân đồ vật mà đám em trai đổi được rất tò mò, cho nên lúc ăn thì hỏi thăm tình huống, biết bọn họ đổi bàn học và tủ bát cho cậu ta, để lúc kết hôn dùng, cảm thấy đám em trai thực sự là quá săn sóc mình.
Lâm Đại Quân ăn cơm xong lại vội vội vàng vàng đi sân nuôi heo, Lâm Y Y bên này cơ bản đều đổi hết đồ vật, cho nên buổi chiều cô dẫn Lâm Ngũ Đệ đi dạo một hồi, sau đó nhìn thấy sạp hàng đồ ăn, có kẹo mạch nha, thậm chí còn có trứng vịt muối, còn có dưa hấu, Lâm Y Y liền đổi mấy khối kẹo mạch nha, lại đổi chút trứng vịt muối, ba trái dưa hấu.
Chờ đến buổi chiều, Lâm Y Y và Tần Hương Cúc thu thập sạp hàng, chuẩn bị đi trở về. Cái gì ba lô, vại nước, đúng là không có trọng lượng bao nhiêu, nhưng một cái bàn khả năng chiếm trọng lượng. Nếu như hôm nay không có Tần Hương Cúc, Lâm Y Y phải đợi Tiêu Vũ tan tâm trở lại kéo vê, nhưng có Tân Hương Cúc, bà là phụ nữ trung niên có thói quen làm việc nhà nông, khí lực là tương đối lớn, cho nên bà kéo xe, Lâm Y Y và Lâm Tam Quân ở phía sau đẩy.
Ngược lại cũng không phải là Lâm Y Y không hiếu thuận để mẹ chồng kéo xe đẩy, mà là thân thể này mới 17 tuổi, lại không làm việc nhà nông, thật sự không có khí lực. Thêm vào cô và Lâm Tam Quân ở phía sau đẩy, một đường này Tần Hương Cúc cũng không mệt lắm. Hơn nữa một đường từ công xã đến thị trấn này vẫn tương đối bằng phẳng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận