Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 90 Làm sao có khả năng

Chương 90 Làm sao có khả năngChương 90 Làm sao có khả năng
Lâm Y Y nói: "Con đến giúp mẹ, thêm một người có thể nhanh một chút, mọi người vì việc kết hôn của con và anh Vũ đều bận bịu mệt mỏi, làm sao con có thể một mình đi nghỉ ngơi?"
Tề Cần Thái nghe xong, không phản đối, nếu không phải là vì việc kết hôn của bọn họ liên lụy thì sẽ không lãng phí nhiều món ăn trong nhà như vậy. So với Tê Cần Thái tức giận bất bình, vợ của Tiêu Tân là Lương thị đúng là không có suy nghĩ gì, dù sao hơn nửa năm trước, khi cô ta và Tiêu Tân kết hôn cũng phô trương như vậy. Chỉ có điều vào ngày hôm sau, cô ta liền bị Tê Cần Thái trào phúng trong bóng tối, cô ta nghĩ, ngày mai chị dâu hai khẳng định cũng không thể tránh khỏi việc bị chị dâu cả nói lời lẽ vô tình. Nhưng mà đối với chuyện của chị dâu cả và chị dâu hai, cô ta sẽ không chen chân vào, chị dâu cả sinh trưởng tôn cho nhà họ Tiêu, đương nhiên có chỗ dựa, chị dâu hai gả cho anh hai, là con trai có tiền đồ nhất trong nhà họ Tiêu, bản thân lại biết cầm bút, đương nhiên cũng có bản lĩnh, hơn nữa còn có những đồ cưới kề bên người, còn cô ta thì không có sức lực gì cả, cho nên nếu như tham gia vào chuyện giữa bọn họ thì người chịu thiệt khẳng định cũng là cô ta. Con người giả ngốc một chút thì không có vấn đề gì cả, chủ yếu là tự mình biết mình.
Tần Hương Cúc: "Mẹ biết Nhất Nhất hiếu thuận lại hiểu chuyện, nhưng nhà chúng ta đều như vậy, từ chị dâu đến em dâu con, ngày mà cô dâu mới vào cửa và ngày hôm sau cũng không cần làm việc, mẹ muốn xử lý sự việc công bằng, đương nhiên đối với bọn họ thế nào thì cũng sẽ đối với con như vậy, nghe lời, đi nghỉ ngơi đi."
Bà nội Tiêu cũng nói: "Vợ của Tiểu Ngư Nhi, con đi nghỉ ngơi đi, hai ngày đầu khi cô dâu mới vào cửa không cần làm việc, nói rõ này sau này có thể hạnh phúc cả đời, châm ngôn có ý tứ như vậy, nếu như mới vừa vào nhà liền làm việc, nói rõ cả đời này sẽ có mệnh lao lực."
Lâm Y Y nghe xong chặn anh lại nói: "Anh Tiêu Vũ của con tiến bộ như vậy, chắc chắn con sẽ không phải mệnh lao lực, như bà nội cũng hưởng phúc mệnh, so với những nhà khác đều có phúc khí hơn."
Ấn tượng của bà nội Tiêu đối với Lâm Y Y vốn rất tốt, vốn dĩ cảm thấy kiêu ngạo cháu dâu có thể cầm bút kiếm tiên, ngày hôm nay lúc ăn cơm tối lại đưa cho bà đĩa rau, chưa từng được tiểu bối gắp món ăn cho, bà nội Tiêu sao có thể không yêu thích cô? Vào lúc này nghe Lâm Y Y nói, nhất thời ưỡn ngực lên, có chút kiêu ngạo nói: "Còn không phải sao, mọi người đều nói bà là lão thái thái có phúc khí nhất ở vùng này đó."
Tiêu Vũ lắc đầu một cái, miệng con dâu. .. tinh quái dụ dỗ bà nội và mẹ anh. Anh đi tới trước mặt Lâm Y Y: "Em đi tắm trước đi, anh xách nước nóng cho em, chờ một lúc mọi người thu dọn xong thì người cần đi tắm cũng nhiều."
Lâm Y Y: "Được, cảm ơn anh Vũ."
Tiêu Vũ: "Ừm”"
Nhà họ Tiêu có gian phòng chuyên dùng để tắm rửa, đây chính là tốt hơn rất nhiều nhà, nếu như trong nhà có ít gian phòng thì làm sao còn trang bị thêm được cái này? Phòng tắm rửa là từ nhà chính đi ra cách một góc, có điêu cửa nằm ở bên ngoài, mà không phải bên trong nhà chính. Nước tắm cũng không cần xách, mà có thể đổ vào từ bên trong, phía dưới gian nhà có chỗ thoát nước, cũng giống như ao phân ở dưới lòng đất, cho nên tắm rửa đúng là thuận tiện.
Lâm Y Y tắm rửa ở nhà họ Lâm thì dùng nước ấm, có điều không có xà phòng, cho nên cô dùng than tro. Không thể không nói, mấy ngày đầu nước xối vào người ô uế, Đại Nha chừng mấy ngày không rửa ráy. Hiện tại nhà họ Tiêu đúng là có xà phòng nên có thể dùng để tắm, nhưng Lâm Y Y phỏng chừng, xà phòng này khẳng định có mấy người dùng qua, nam nam nữ nữ có lẽ cũng không phân biệt gì, cho nên cô không cần xà phòng, dùng nước tắm một chút, tắm xong đặt quần áo dơ ở trong chậu rửa mặt, mang ra ngoài đem vào trong phòng. Cô lo lắng nếu để ở bên kia thì những người khác tắm rửa sẽ để quần áo chồng lên nhau.
Tiêu Vũ nhìn thấy cô đem quần áo mang vào gian phòng, hơi nghi hoặc một chút, có điều cũng không hỏi.
Tần Hương Cúc nhìn con trai ở trước mắt, gọi anh sang một bên: "Tiểu Ngư Nhị, cái kia... - Tần Hương Cúc cũng lúng túng, dù sao muốn cùng con trai nói chuyện ở trong phòng, bà làm mẹ có thể không xấu hổ sao? Thật ra dựa theo trước đây, chuyện trong phòng của con gái là do mẹ dạy, con trai là cha dạy, nhưng ngày hôm nay đón con dâu mới về nhà, bà có thể để Tiêu Đại Cường đến nói sao?
Tiêu Vũ: "2
Tần Hương Cúc: "Tiểu Ngư Nhị, cái kia... Nhất Nhất tuổi còn nhỏ, cái kia... chuyện động phòng hai đứa chậm một chút, ít nhất chờ Đại Nha qua 16 tuổi, chờ nó mập mạp thêm một chút.
Tiêu Vũ trực tiếp đỏ mặt: "... Mẹ, mẹ xem con là cái gì?" Vợ anh mới 15 tuổi, anh làm sao có khả năng. . .
Bạn cần đăng nhập để bình luận