Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 114 Cho em het

Chuong 114 Cho em hetChuong 114 Cho em het
Te Cần Thái méo miệng, chị ta cũng không muốn chia nhà, ít nhất bây giờ còn chưa muốn. Chú hai sắp phải làm công an trên sở cảnh sát, ăn toàn là đồ ngon, nói cách khác mỗi tháng cũng sẽ nhận được lương thực và tiên, cho dù là lương thực chú ấy ăn cũng không phải toàn là tiền hay sao? Cho nên chị ta cũng không muốn chia nhà. Tê Cần Thái không còn cách nào, chỉ đành phải xin lỗi: "Bà nội, mẹ, con xin lỗi, con sai rồi."
Tần Hương Cúc: "Chịu không nổi mà." Bà nói xong thì lại quay sang Lâm Y Y nói: "Nhất Nhất à, hôm nay trong mười bốn ký rưỡi thịt heo này, mẹ cắt một ký cho Tiểu Linh, cắt một ký cho nhà bà ngoại Tiểu Ngư Nhị, còn lại mười hai ký rưỡi thì thuộc về các con hết. Con lợn rừng này là con trông thấy, đánh chết lợn rừng cũng là chồng của con, cho nên mười hai ký rưỡi này cũng phải giao cho các con xử lý. Còn đồ ăn đêm nay của chúng ta không phải còn vừa vặn nửa ký này hay sao?”
Lâm Y Y cũng không biết phải làm sao bây giờ, cô nhìn về phía Tiêu Vũ.
Tiêu Vũ nói: "Thời tiết này để thịt lâu cũng không được, để con đi hỏi đại đội trưởng bên kia xem có người nào hoặc nhà nào muốn dùng lương thực đổi hay không."
Lâm Y Y cũng nghĩ vậy: "Vậy đi sang nhà bác sĩ Lâm và nhà thím Quế Lan hỏi thử một chút, sau khi cha mẹ em mất thì bọn họ cũng giúp đỡ nhà chúng em rất nhiêu."
Tiêu Vũ nói: "Được... Mẹ à, cắt lại hai ký rưỡi, còn lại mười ký thì dùng để đổi lương thực."
Tần Hương Cúc vẫn luôn hài lòng với cách làm của con trai bà: "Ôi, rồi con đến cắt đi."
Tiêu Vũ thật sự không nắm chắc khối lượng cho lắm: "Mẹ à, mẹ cắt đi."
Tần Hương Cúc giơ tay chặt xuống, đánh giá sơ bộ chừng khoảng hai ký rưỡi.
Lâm Y Y: "Mẹ à, còn sót lại mười ký thì cắt thành hai mươi phần đi ạ, một phần chừng nửa ký chúng ta để anh Vũ đi đổi cũng dễ dàng hơn."
Tần Hương Cúc: "Biện pháp này khá tốt."
Cắt xong hai mươi khối thịt, Lâm Y Y gọi Lâm Đại Quân tới: ' Đại Quân, ba ký này em cõng tới nhà bác sĩ Lâm, còn có nhà thím Quế Lan và đại đội trưởng, mỗi nhà một ký, còn có thể đổi một ít lương thực thì tùy bọn họ quyết định, nếu như bọn họ không muốn đổi thì em lại mang về."
Lâm Đại Quân: "Ôi, em hiểu rồi." Lâm Đại Quân cõng cái gùi, kêu Lâm Tam Quân đi cùng, một mình đi trên đường sẽ buồn chán lắm.
Còn lại bảy ký, Tiêu Vũ cầm qua nhà đại đội trưởng. Hôm nay chia thịt theo, dù mỗi gia đình chỉ cầm khoảng nửa ký nhưng có vài nhà còn cảm thấy chưa đủ đã có rồi mà vẫn muốn có nữa, bọn họ chỉ cần tiết kiệm lương thực một chút thì vẫn có thể đổi được thịt.
Trên đường Tiêu Vũ đi tới nhà đại đội trưởng, đụng phải không ít người, hôm nay chia thịt mọi người đều vui mừng, cho nên mọi người còn chưa tản ra, vẫn còn tụm ba tụm bảy nói chuyện. Nhìn thấy Tiêu Vũ cầm theo thịt, mọi người thấy tò mò hỏi thăm, sau khi biết chuyện thì có vài người về nhà cầm đồ tới đổi.
Tiêu Vũ đổi hết thịt rất nhanh, không chỉ có lương thực mà còn khoai tây, khoai lang, gạo, bột mì, đậu nành, đậu xanh, còn có đậu đỏ, hễ là đồ vật có thể đổi được thì đều có thể đổi. Có vài người đổi không tới nửa ký hoặc là không nỡ đổi luôn nửa ký, nên lại đổi thành vài gram, qua miệng thì lại nghiện ăn, đương nhiên cũng sẽ có vài người đổi rồi để đi tặng người khác.
Chưa tới hơn nửa giờ, Tiêu Vũ đã trở lại, lúc đi câm bảy ký thịt heo rừng, lúc này đồ vật câm theo cũng có thêm khá nhiều.
Lâm Y Y thấy anh trở lại lần nữa, thì hơi tò mò tiến lên hỏi: "Đổi cái gì vậy?" Lúc Tiêu Vũ đi đổi thịt heo rừng, Tiêu Võ và Tiêu Tân đều trở về, dùng tảng đá dựng thành một cái bếp ăn nhỏ, trong nồi đất cũng đã bỏ xương đang chuẩn bị nấu canh.
Đương nhiên, Tiêu Võ và Tiêu Tân cũng biết vừa xảy ra chuyện gì. Trái lại Tiêu Tân không thấy gì, dù sao cũng không có quan hệ gì với phòng thứ ba bọn họ, sau khi Tiêu Võ biết khuôn mặt dường như trợn tròn lên, vội vàng đi nói tốt với Tân Hương Cúc.
Lâm Y Y cũng không hiểu rõ người Tiêu Võ này, nhưng trải qua chuyện vừa rồi, và chuyện thương lượng kết hôn ngày hôm đó, Lâm Y Y cũng có suy đoán sơ bộ về Tiêu Võ này, đầu tiên, anh ta không thể nói chuyện, tiếp theo, anh ta không quản nổi Tề Cần Thái, phòng lớn của bọn họ là một gia đình nhỏ mà Tề Cần Thái là chủ nhà.
Tiêu Vũ mở cái túi ra cho cô xem, giỏ xách anh đựng thịt đi đổi cũng đã có thêm vài món khác: "Cho em hết, muốn ăn cái gì thì hôm nào đó nấu lên ăn, nếu em không nấu được thì có nhờ mẹ nấu, kỹ thuật nấu nướng của mẹ rất tốt."
Lâm Y Y nói: "Sao có thể để mẹ nấu chứ? Han nên là em mời mẹ dạy em chứ, chờ sau khi em học hỏi xong thì lại nấu cho mẹ ăn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận