Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 411 Tiêu Vũ trở ve

Chương 411 Tiêu Vũ trở veChương 411 Tiêu Vũ trở ve
Lâm Đại Quân nói: "Chị, Tam Quân đang trông coi trong ngõ hẻm cũ, trong nhà mang đến đồ gì đều đặt ở trong đó."
Lâm Y Y: "Đầu mang theo cái gì?"
Lâm Đại Quân nói: "Bà nội Tiêu bên kia mang một con gà mái, nửa rổ trứng gà còn có một bó rau." Nửa rổ cũng có đến 20 quả,'Nhà chúng em xách hai con gà mái, không lấy trứng gà, lấy nhiều sẽ hư, còn chuẩn bị xe đẩy, đồ chơi cho cháu ngoại trai."
Lâm Y Y: "Các em còn chuẩn bị xe đẩy hả?"
Lâm Đại Quân: "Bảo thợ mộc làm, chính là cái người hồi trước làm tủ chén cho chúng em đó."
Lâm Y Y biết người đó, giường trong nhà ở nông thôn, giường trẻ con (nôi) đều là thợ mộc đó làm.
Lâm Ngũ Đệ: "Gà mái là của em."
Lâm Y Y vừa nghe vậy, nhịn không được cười ra tiếng, giống như mỗi lần lấy gà mái đến đưa cho cô đều là của Tiểu Ngũ.
Lâm Ngũ Đệ thấy chị nở nụ cười, cậu cũng nhịn không được mà cười. Vừa cười, vừa vuốt tay cục cưng, cậu thật cẩn thận, lại tràn ngập lòng hiếu kỳ. Tay của cục cưng mềm mại, sờ lên mềm như đậu hũ.
Tần Hương Cúc: "Để đám Đại Quân ở trong này với con, mẹ trở vê làm cơm trưa, sáng mai con xuất viện, trưa mai thì giết gà mái." Vừa khéo hôm nay Lâm Đại Quân bọn họ ở đây, có thể giúp cô một tay.
Lâm Y Y: "Con nghe mẹ, mẹ vất vả rồi."
Tần Hương Cúc phất tay: "Không vất vả." Ngay cả nhà thăng cả với nhà thằng ba, cũng không thể nói cái gì, dù sao bà đến chỗ thằng hai chăm sóc vợ thằng hai, bên đây trả tiền. Hơn nữa dù là vợ thằng cả ở cữ, hay là vợ thằng ba ở cữ, lúc bà ở nông thôn, đều từng chăm sóc các cô.
Tần Hương Cúc về đến nhà thấy Lâm Tam Quân ở trong viện: "Tam Quân, cháu đi bệnh viện đi, trong nhà có bác là được.”
Lâm Tam Quân: Vang.
Tốc độ Tần Hương Cúc xắt rau vẫn rất nhanh, mấy ngày nay Lâm Y Y phải ăn nhẹ, bản thân cô lại không chú trọng đồ ăn cho nên nấu cơm cực kỳ mau. Đang lúc bà chuẩn bị cà mèn cho con dâu, nghe thấy bên ngoài có tiếng người vào. Tân Hương Cúc vừa đi ra ngoài vừa hỏi: “Ai vậy?
Chờ khi bà đi tới cửa, thấy người vào, sửng sốt,"Thằng hai, sao con trở về rồi?"
Mỗi tháng Tiêu Vũ đều sẽ quay về một lần, bởi vì gân nhà nhưng bình thường đều là cuối tháng mới về, Tân Hương Cúc thật không ngờ lần mới ngày 12 đã trở lại.
Tiêu Vũ thả rổ, trong rổ chứa mấy con cá: "Hôm nay sinh nhật của Nhất Nhất, con trở về nhìn xem." Vợ từng nói, đàn ông nên tạo sự kinh ngạc vui mừng cho phụ nữ, đây không phải sao, anh đã tới rồi.
Tần Hương Cúc: "A ôi, vậy mà con tới vào lúc này à, ngày hôm qua Nhất Nhất còn nói, nếu đứa nhỏ có thể sinh ra hôm nay thì quá tốt, đúng rồi, con biết Nhất Nhất sinh mới tới thị trấn hả?"
Tiêu Vũ sửng sốt: "Nhất Nhất sinh?" Anh thật sự không biết, anh ve nhà, thấy hàng xóm nói vợ và mẹ anh đến thị trấn ở, anh cứ tới thị trấn. Nhưng lập tức, anh buông rổ chạy đến bệnh viện.
Tần Hương Cúc: "Thằng hai... Thằng hai con từ từ, con đem cà men.… Bà đã không nhìn thấy bóng dáng con trai. Tân Hương Cúc không biết làm sao, trở vê xách cà mèn, đuổi theo con trai bà.
Tiêu Vũ chạy đến bệnh viện mới lấy lại tinh thần, anh quên hỏi mẹ anh vợ của anh ở phòng bệnh nào, anh chỉ có thể hỏi y tá: "Xin chào, xin hỏi trong bệnh viện có sản phụ tên là Lâm Y Y hay không, ngày hôm qua em ấy sinh, tôi là chông em ấy, đây là giấy chứng nhận của tôi." Anh lấy giấy chứng nhận quân nhân của mình ra.
Y tá nói: "Tôi biết, ở phòng 208." Bởi vì các em trai nhà họ Lâm nhiều, đều ở trong phòng bệnh, cho nên khi y tá kiểm tra phòng lưu ý một chút.
Tiêu Vũ: “Cám ơn cô.
Tiêu Vũ đi vào phòng bệnh, còn chưa đi vào chợt nghe tiếng của các em trai nhà họ Lâm truyền đến từ bên trong. Tiêu Vũ thở hổn hển mấy hơi, đi vào phòng bệnh.
Lâm Ngũ Đệ: "Anh rể." Mỗi lần Tiêu Vũ xuất hiện, Lâm Ngũ Đệ luôn là người đầu tiên phát hiện, về điểm ấy, ngay cả Tiêu Vũ cũng cảm thấy buồn bực.
Lâm Đại Quân: "Anh rể."
Lâm Tam Quân cũng đứng lên theo.
Lâm Tứ Quân: "Anh rể."
Lâm Y Y cũng kinh ngạc vui sướng nhìn anh: "Sao anh lại tới đây? A, anh biết em sinh hả? Mẹ gọi điện thoại cho anh?”
Tiêu Vũ: "Không phải, anh cũng không biết."
Lâm Y Y: "Vậy sao anh đến đây?"
Tần Hương Cúc xách theo cà mèn tiến vào: "Nó biết hôm nay là sinh nhật con, cho nên đến xem con, đây không phải sao, vừa đến nhà, nghe thấy con sinh lập tức chạy vào bệnh viện, ngay cả cà mèn cũng không câm, cũng không hỏi con ở phòng nào."
Tiêu Vũ ừ hử một tiếng: "Thân thể em không sao chứ? Khôi phục thế nào rồi?" Lâm Y Y nói: "Không sao, ngày mai có thể xuất viện."
Tần Hương Cúc lại lấy cà mèn ra: "Thằng hai, con cũng chưa ăn nhỉ? Ăn chung với vợ con đi. Đại Quân, cơm của các cháu ở nhà, các cháu đi về trước ăn cơm đi."
Lâm Đại Quân: “Dạ, cám ơn bác gái bên sui.'
Tiêu Vũ: "Con không đói bụng." Nói xong, ánh mắt bay về phía bên cạnh Lâm Y Y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận