Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 540 Di day

Chuong 540 Di dayChuong 540 Di day
Bàn làm việc của Lâm Y Y đặt ở góc sáng sua, đây là cô cố ý lựa chọn, sau khi cô quét tước sạch sẽ góc sáng sủa, lại trải chiếu lên, chiếu to cỡ nữa tấm, sau đó cô để sách thiếu nhi, món đồ chơi nhỏ lên, lại cởi giày của con trai, cho cậu bé ngồi chơi ở bên trong.
"A ôi, chỗ này không tệ." Người nói chuyện chính là cô Trương,'Cũng có thể dẫn đứa nhỏ nhà tôi đến chơi chung với Thập Nhất." Con của cô Trương năm nay 4 tuổi, đã vào nhà trẻ.
Lâm Y Y: "Có thể, như vậy Thập Nhất đồng bọn nhỏ rồi, chắc chắn vui sướng. Có phải không, Thập Nhất?"
Tiểu Thập Nhất ngẩng đầu lên từ sách thiếu nhi: "Vui, cùng chơi." Bình thường không có đồng bọn nào, chỉ có Lâm Ngũ Quân và con trai nhỏ Tiểu Cẩu Tử của Bối thị, cho nên nếu có đồng bọn nhỏ mới, cậu sẽ rất vui vẻ.
Mỗi một cha mẹ đưa đứa nhỏ vào nhà trẻ, đều do không có cách nào, bản thân không có thời gian trông, nói cách khác, ai bằng lòng ý để đứa nhỏ vào nhà trẻ chứ, bản thân cũng không yên tâm. Cho nên cô Trương thấy một màn như vậy, thì động tâm: "Buổi chiều tôi đi đón đứa nhỏ, vừa khéo tôi là giáo viên ngữ văn, thời gian lên lớp tách biệt với cô Lâm, chúng ta có thể trông coi đứa nhỏ của nhau.
Lâm Y Y: "Vậy thật tốt quá."
Hàn huyên trong chốc lát, cô Trương phải lên lớp, cô ấy là giáo viên ngữ văn.
Khi lên lớp Lâm Y Y sẽ không để Tiểu Thập Nhất chơi, Tiểu Thập Nhất ăn hai miếng khoai sợi, một cái bánh bí đỏ, cô cũng lo đứa nhỏ ì ạch: "Thập Nhất, chúng ta đi dạo nhé." Nếu không bắt đầu ngồi từ bây giờ, đợi đến khi cô lên lớp, đứa nhỏ lại muốn ngồi, sẽ không ngồi được.
Tiểu Thập Nhất đứng lên từ trên chiếu: "Đi dạo." Trong nhà mỗi ngày sau cơm chiều sẽ đi dạo, cho nên Tiểu Thập Nhất biết đi dạo phải làm gì.
Tiểu Thập Nhất đi phía trước, hai tay nhỏ bé nắm ở sau lưng. Đi ra khí thế một ông cụ.
Lâm Y Y ở phía sau nhìn thấy, cảm thấy rất thú vị.
Tiểu học của bộ đội có hai tang lầu, dưới lầu là lớp một lớp hai, lớp ba, và văn phòng của giáo viên. Trên lầu là lớp bốn, lớp năm, văn phòng hiệu trưởng, văn phòng tài vụ, phòng hồ sơ.
Lâm Ngũ Quân dựa vào tường, khi đầu cậu xoay ra phía ngoài, thấy chị cậu dẫn cháu ngoại trai chơi ở bên ngoài, cậu nhìn trong chốc lát, sau đó lại thu hồi tâm mắt.
Tuy rằng Tiểu Thập Nhất không phải lần đầu tiên đến trường học, nhưng mỗi lần Lâm Y Y đến đều có chuyện, không giống với trạng thái nhàn nhã như thế, lúc này, Tiểu Thập Nhất đi một vòng trong trường học, sau đó tròng mắt xoay chuyển, mục tiêu hướng về phía phòng học, sau đó cậu bé nhanh chân chạy đến phòng học.
Lâm Y Y ở một bên đi theo: "Con muốn đi đâu?"
Tiểu Thập Nhất chỉ phòng học: "Đi vào trong đó." Lâm Y Y: "Đi vào trong đó làm gì?"
Tiểu Thập Nhất: "Đi dạo."
Lâm Y Y nhoẻn miệng cười.
Tiểu Thập Nhất đi đến cửa phòng học, cũng không có đi vào, cậu bé nhìn thấy học sinh đi học, sau đó ngồi trên chiếu. Cậu bé mặc quân lót, Lâm Y Y cũng không có ngăn cản cậu bé ngồi xuống, đứa nhỏ tuổi này là lúc ngây thơ nhất, không cần trông chặt như thế.
Sau khi Tiểu Thập Nhất ngồi xuống, bắt đầu học thì học sinh đọc sách. Giáo viên ngữ văn đang giảng bài, cô ấy đọc một đoạn, học sinh đọc theo một đoạn, Tiểu Thập Nhất cũng đọc theo một đoạn, nhưng bởi vì cậu bé còn nhỏ, thanh âm đương nhiên không nặng như đứa nhỏ khác, cho nên giọng nói của cậu bé bị che giấu, người ngồi ở phía trước vốn không biết nơi này có mộ đứa trẻ đang nghe giảng bài, cũng chỉ mấy học sinh ngồi ở phía sau biết, bao gồm Lâm Ngũ Quân.
Tiểu Thập Nhất đọc theo giáo viên trong chốc lát, cũng đã hai ba tiếng, cậu bé ngồi không được, sau đó đứng lên từ trên mặt đất, cậu bé phải tiếp tục đi dạo. Cứ như vậy, cậu đã đi dạo cả ba lớp dưới lầu một lần, đương nhiên, cũng không có ngôi trên chiếu ở dưới lầu nghe giảng bài, học bài.
Đợi cho đến khi sắp tan học, cậu bé mới ngừng đi dạo, venh mông vọc bùn đất ở sân thể dục.
Vừa tan học, Lâm Ngũ Quân lập tức chạy về phía Tiểu Thập Nhất: "Thập Nhất, cháu đang làm gì vậy?”
Nhìn thấy Lâm Ngũ Quân đến đây, Tiểu Thập Nhất vui vẻ nói: "Đi dạo... Đọc sách...' Tiểu Thập Nhất cảm thấy bây giờ mình cũng là một học sinh.
Lâm Ngũ Quân: 'Vậy cháu đọc cái gì?
Tiểu Thập Nhất nghĩ một lát: "Tổ quốc, vườn hoa... Tổ quốc là vườn hoa..."
Lâm Ngũ Quân vươn ngón tay cái về phía Tiểu Thập Nhất: "Thập Nhất thật lợi hại."
Tiểu Thập Nhất được khen ngợi ưỡn ngực, vô cùng kiêu ngạo.
Rất nhanh, tiết hai môn toán sắp bắt đầu rồi, Lâm Y Y mang Tiểu Thập Nhất về trong văn phòng: "Con phải ngoan ngoãn ở trong này, mẹ đi dạy cho các anh các chị, chờ mẹ trở về nếu con còn ngoan ngoãn ở trong này, giữa trưa mẹ sẽ làm đồ ăn ngon cho con, được không?”
Tiểu Thập Nhất: "Đồ ăn ngon là cái gì?"
Lâm Y Y: "Bánh ngọt."
Tiểu Thập Nhất chưa từng nếm qua bánh ngọt: "Bánh ngọt là cái gì?"
Lâm Y Y: "Bánh ngọt là món thơm nhất, ngon nhất. Cho nên con phải nghe lời, nếu muốn đi tiểu thì kêu dì ở đây, biết không?"
Tiểu Thập Nhất: "Biết ạ." Lâm Y Y sờ đầu con trai, hôn một cái ở trên mặt cậu bé: "Tiểu Thập Nhất của mẹ ngoan nhất.
Tiểu Thập Nhất ngoan nhất nhìn theo mẹ cậu bé lên lớp, sau đó ngoan ngoãn ngồi ở trên chiếu chơi đồ chơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận