Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 96 Chi dau nho

Chuong 96 Chi dau nhoChuong 96 Chi dau nho
Sao Lương thị không biết mình có lý hơn Te Cần Thái? Nhưng cũng không có cách nào, cô ta vừa gả vào lại là dùng 50 cân lương thực đổi, sao cô ta mạnh bằng Tề Cần Thái đã sinh cháu đích tôn cho nhà chồng? Mà Tê Cần Thái còn là chị dâu trưởng.
Lương thị vốn cho rằng chị dâu hai trẻ tuổi này chắc chắn không được, dù sao cô quá nhỏ, sao thắng được Tề Cần Thái, nhưng cô ta đã lầm, dù chị dâu hai còn nhỏ tuổi, nhưng bà nội và mẹ chồng sẽ giúp cô, bởi vì cô gả cho người có bản lĩnh nhất nhà họ Tiêu, một đời người phụ nữ phải nhìn người đàn ông của mình có tiên đồ hay không. Mà chị dâu nhỏ này cũng có bản lĩnh, cô dùng bút kiếm tiền, là người làm công tác văn hoá, khác đám người bọn họ. Cho nên bà nội và mẹ chồng làm trưởng bối trong nhà cũng sẽ xem trọng cô.
Lương thị tự ôm quân áo theo sau Lâm Y Y và Tiêu Vũ.
Đại đội sản xuất Đại Đường nhiều nước hơn các đội khác, chỗ họ có một kho phòng lũ lụt, có đập chứa nước nói rõ nơi này có nguồn nước, đợt khô hạn đầu năm 59, xung quanh đập chứa nước được đào mấy cái giếng, cho nên đại đội sản xuất Đại Đường xem như không thiếu nước.
Hạ du đập chứa nước là nơi mọi người giặt quần áo, nước từ đập chứa nước chảy xuống, đương nhiên nước không chỉ từ đập chứa nước mà còn có trên núi.
Những năm này giặt quần áo không dùng xà phòng, dùng xà phòng tắm rửa còn xa xỉ, huống chi giặt quần áo?
Quần áo mùa hè toàn là mồ hôi, cũng không bẩn.
Đến nơi giặt quần áo, Tiêu Vũ nói: "Em ngồi bên cạnh, anh đi giặt.
Lâm Y Y nói: "Không cần, để em." Đây là địa bàn của phụ nữ, sao cô có thể để đàn ông giặt? Dù cô không cảm thấy gì, nhưng có một số việc cũng phải nhập gia tùy tục.
Tiêu Vũ: "Ngoan, em muốn bệnh nặng hơn à?”"
Lâm Y Y lôi kéo anh lặng lẽ nói: "Em có thể giặt quần áo, bác sĩ Lâm không nói không được, em không muốn giặt cho chị dâu nên mới nói như vậy."
Tiêu Vũ: "..." Dù như thế, một người đàn ông như anh giúp vợ giặt quân áo cũng không có gì.
Lâm Y Y: "Không phải anh muốn làm giỏ trúc cho em sao? Anh đi tìm cây trúc đi."
Tiêu Vũ: “Thật không sao?”
Lâm Y Y: "Không sao mà, ngoan."
Tiêu Vũ: ".." Vừa rôi anh mới bảo cô ngoan, giờ cô lại trả lại cho mình. Có điều anh gật đầu"Ừ, anh đi đây."
Lâm Y Y phất phất tay với anh.
Tiêu Vũ vừa đi, Lương thị đã cầm lấy quần áo đến cạnh Lâm Y Y: "Chị dâu, sao anh hai đi rồi?
Làm rơi đồ sao?" Bên cạnh còn có người phụ nữ khác nói: “Ai nha, đây là vợ sĩ quan Tiêu ư?” Toàn bộ đại đội sản xuất Đại Đường có mình Tiêu Vũ tham gia quân ngũ, hoặc là nói chỉ có Tiêu Vũ là sinh viên đại học, cho nên Tiêu Vũ rất nổi danh trong đại đội, thậm chí trong hợp tác xã, cậu ta cũng rất nổi danh. Vừa rồi Tiêu Vũ cùng Lâm Y Y đến, mọi người cũng đều rất tò mò, nhìn thấy bọn họ có chút thân mật thì biết quan hệ của họ, nhưng có mặt Tiêu Vũ, các cô không tiện mở miệng, hiện tại Tiêu Vũ đi rồi, các cô cũng có cơ hội.
Hôm qua Tiêu Vũ kết hôn, người trong đại đội đều biết, nhưng tình trạng này, người có chút tử tế sẽ không đến, đây không phải đi xin ăn sao? Còn người không tử tế, cũng sẽ không đến nhà họ Tiêu, bởi nếu không tử tế họ cũng chỉ coi trọng đồ ăn, người ta lợi hại, bọn họ sẽ không đi.
Mà nhà họ Tiêu đương nhiên là lợi hại, từ bà nội Tiêu đến Tân Hương Cúc, đều là người nổi danh lợi hại trong đội, lại thêm Tiêu Vũ, dù là lưu manh cũng không dám đi trêu chọc.
"Đây là vợ sĩ quan nha? Nhìn qua rất nhỏ, chưa 18 tuổi đi?"
"Dáng dấp thật là nhỏ nhắn xinh xắn, nhỏ như vậy, sĩ quan nỡ ăn sao?”
"Cô nói kìa, thịt này đương nhiên là càng non càng thơm, như chúng ta, đều già rồi."
"Không phải sao, già thì thành thịt khô, nào ngon bằng non."
Lâm Y Y: "..." Mấy câu sắc tình như vậy, còn thật thú vị. Có điều, cô mỉm cười với mọi người.
"Chào các thím, các chị, em là vợ anh Tiêu Vũ, năm nay mới 15 tuổi, bởi vì lúc trước cha mẹ đi sớm, mẹ chồng lo lắng em còn nhỏ, không chăm sóc tốt cho mình, nên ngay trong tang kì để anh Vũ cưới em. Hôm qua em và anh Vũ mới kết hôn, vốn tất cả mọi người là hàng xóm láng giềng, hẳn nên mời mọi người uống rượu mừng, nhưng giờ mùa màng không tốt, chờ sau này mùa màng tốt, chúng em có điều kiện tốt sẽ lại mời mọi người uống rượu."
Sau này chỉ là nói suông, mọi người cũng đều biết. Nhưng họ cũng không để ý, chủ yếu là cô bé lễ phép, lời nói cũng dễ nghe. Lúc giới thiệu mình vẫn không quên nói tốt cho mẹ chồng, cho nên mọi người có ấn tượng rất tốt với Lâm Y Y.
"Cô bé thật hiểu chuyện, mới 15 Tuổi, cũng là Hương Cúc tốt bụng, mới có thể ở lúc này cưới con dâu vào cửa."
"Đúng thế, giờ ai không đói kém, thêm một người thì người trong nhà lại bớt ăn."
Lương thị yên lặng giặt quần áo, nghĩ chị dâu nhỏ cũng thật biết nói chuyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận