Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 91 Chi co the nhin ma khong the an

Chuong 91 Chi co the nhin ma khong the anChuong 91 Chi co the nhin ma khong the an
Tần Hương Cúc nói: "Con đừng xem đó là việc to tát, con vẫn là tiểu tử vắt mũi chưa sạch mà, mẹ có thể không hiểu sao? Lúc trước cha con cũng từng là tiểu tử vắt mũi chưa sạch, đừng vì để bản thân mình vui vẻ liền... “
Tiêu Vũ chặn lời bà lại: "Con biết rõ rồi, con đi tắm." Sau đó vội vàng nhanh chân rời đi. Anh đã 22 tuổi, mẹ anh lại nói với anh chuyện này. . . Trong ngày thường, anh là người không làm theo một khuôn mẫu nào cả, hiện tại từ lỗ tai cho đến trên mặt đều đỏ lên.
Lâm Y Y tắm xong nằm ở trên giường, giường này là ngày đó cô té xiu từng ngủ qua, khoảng chừng một mét năm, đối với cô mà nói thì đây là giường rất lớn, dưới giường là tấm ván gõ, trên tấm ván gỗ trải chiếu, là loại dùng nhánh cỏ dẻo dai bện mà thành. Lâm Y Y nhớ tới lúc xem truyền hình, người cổ đại sẽ dùng loại này để chắn gió. Và hiện tại, So với các loại chiếu tinh xảo mà nói, loại chiếu này vô cùng tiết kiệm, quanh thân chiếu dùng vải lẻ bao lại, cái này cũng là quân áo mà người dân không cần hoặc đã hư hại không để mặc nữa cắt ra. Thậm chí những quần áo bị rách không thể mặc nữa cũng hữu dụng làm cây lau nhà, có thể nói là dùng vật đến tận cùng, một chút lãng phí đều không nỡ lòng bỏ.
Vào lúc này khí trời nóng bức, mặc dù là tháng 9 nhưng buổi tối ngủ không cần chăn, cho nên trên giường không có chăn. Lâm Y Y ăn mặc quần sooc và áo lót nằm ở trên giường, quần soóc là cô tự mình cắt khi ở nhà họ Lâm, cắt ngắn quần đến vị trí đầu gối, làm quần ngủ. Áo lót là áo cộc tay, áo lót tương tự như T-shirt không có tay ở hiện đại, cũng dùng bông, khác nhau ở chỗ được dệt len pháp, có điều cũng không được dệt cẩn thận như thời hiện đại.
Lâm Đại Nha chỉ mặc một cái áo lót, vào ban ngày mặc ở trong quần áo tránh cho sơ mi xuyên thấu thân thể của đồng chí nữ. Con gái ở nông thôn đều mặc như vậy, mặc áo lót bên trong áo sơ mi trái lại con gái thị trấn mặc áo ngực, đẹp hơn áo lót, tương tự với áo ngực hiện đại, phiên bản theo khuynh hướng kết hợp với dây đeo. Cho nên sau khi Lâm Y Y đến đây, trực tiếp mặc áo lót xem như áo ngủ. Có đôi khi buổi tối giặt sạch, ban ngày lại mặc tiếp.
Khi Tiêu Vũ đi vào, thấy Lâm Y Y nằm thẳng ở trên giường, một tay cầm cây quạt quạt, bởi vì nằm thẳng, hơn nữa áo lót lại là màu trắng cho nên vùng ngực bằng phẳng đó cực kỳ rõ ràng.
Lâm Y Y nhìn thấy Tiêu Vũ vào đây: "Anh đã đến rồi." Một tiếng đó, muốn bao nhiêu dịu dàng, bao nhiêu mềm mại thì có bấy nhiêu, dùng lời hiện đại mà nói, chính là nhõng nhão.
Tuy rằng Tiêu Vũ không biết dùng nhõng nhão để hình dung, nhưng cũng thấy giọng nói của cô vợ nhỏ không đúng, có loại cảm giác khiến anh dựng thẳng tóc gáy. Anh ừ một tiếng, đặt quần áo bẩn của mình lên quần áo của Lâm Y Y, sau đó bưng thau rửa mặt đi ra ngoài.
Lâm Y Y nói: "Anh đi làm chi vậy? Đừng để ở bên ngoài, đến lúc đó trộn lẫn với quần áo của những người khác thì làm sao bây giờ?" Cô chưa nói thêm rằng quần áo lẫn chung vào nhau thì bẩn, bởi vì thời đại này đều như vậy,'Em chính là vợ của anh, không thể để chung quần áo với đàn ông khác. Mẹ em nói, phụ nữ đã kết hôn thì phải kiêng dè những đàn ông khác."
Tiêu Vũ nhìn quần áo bọn họ đặt chung một chỗ, lại nghe cô nói những lời này, giống như trên thân thể của cô đã dán nhãn của anh vậy, anh giải thích: "Duoc, anh đi giặt quần áo." Anh quen với việc mỗi ngày đều giặt quần áo rồi.
Lâm Y Y có chút kinh ngạc: “Anh... Anh đi bây giờ hả?" Nói xong vội vàng xuống giường, giữ chặt anh,"Nhưng anh đừng đi, đồng chí nam như anh đi giặt quần áo của đồng chí nữ, để mẹ và bà nội thấy được chắc chắn sẽ có ý kiến." Cho dù bà nội Tiêu và Tần Hương Cúc có tốt bao nhiêu, không có người phụ nữ nào vui lòng nhìn thấy con trai (cháu trai) mình đi giúp người phụ nữ khác giặt quần áo, dẫu cho người phụ nữ khác này là vợ của con trai (cháu trai) của các bà ấy.
Tuy rằng Lâm Y Y không có kinh nghiệm mẹ chồng con dâu chung sống với nhau, nhưng cô cũng biết, giữa mẹ chồng con dâu tốt thì phải xây dựng trên cơ sở người phụ nữ đối xử tốt với người đàn ông, hơn nữa còn không thể khiến mẹ của người đàn ông ghen.
Tiêu Vũ: "Sẽ không đâu, bà nội và mẹ anh không phải người lòng dạ hẹp hòi."
Lâm Y Y giữ chặt quân áo của anh: "Không được, không thể đi. Thả xuống đây ngày mai em giặt, em muốn biểu hiện ở trước mặt bà nội và mẹ một chút." Nói xong, ôm lấy thắt lưng Tiêu Vũ/Anh tốt bụng ơi, hôm nay là đêm động phòng hoa chúc, anh muốn bỏ em lại sao?"
Tiêu Vũ: "... Ai... Thực không biết làm sao,/'Đừng quậy, anh không giặt nữa. Với lại, em còn nhỏ, tạm thời không thể động phòng." Nói đến động phòng, tim đập nhanh hơn một chút. Đàn ông trưởng thành 22 tuổi, ngày thường cũng nghe qua truyện ngắn đó, trong bộ đội đều là đồng chí nam, khi mọi người nói đến truyện ngắn đó đều tràn ngập tò mò đối với đồng chí nữ. Dù cho có là đàn ông chững chạc đàng hoàng nữa thì chỉ cần là đàn ông đều sẽ tò mò về phụ nữ. Huống chỉ là bây giờ, người phụ nữ này là vợ của anh, người vợ chỉ có thể nhìn lại không thể ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận