Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 520 Thong minh

Chuong 520 Thong minhChuong 520 Thong minh
Tiêu Vũ nói: "Bước đều."
Triệu Phong: "Vâng... Xếp hàng, đi đều bước!" Hai mươi tân binh đã được huấn luyện cơ bản đi tới phía trước, cho nên lập tức xếp hàng bước đều.
Ra ngoài ga tàu hỏa, Tiêu Vũ đặt con trai lên thanh ngang trước xe đạp xong, đối mặt với những người phía sau: "Buổi tối mọi người đến nhà tôi ăn cơm, và ngủ ở nhà tôi, chuyến bay đi đơn vị bộ đội vào buổi sáng ngày mai 7 giờ, 6 giờ chúng ta phải xuất phát đi bến tàu."
"Vâng."
Tiêu Vũ: "Tôi lái xe đạp ở phía trước các anh chạy ở phía sau."
"Vâng."
Tiêu Vũ cưỡi xe đạp đi rồi, nhưng đạp với tốc độ chậm, Triệu Phong và đội ngũ ở phía sau đi theo. Một tiếng sau, bọn họ chạy tới đại đội sản xuất Đại Đường, Triệu Phong và 20 tân binh mệt muốn nằm lăn cả ra, nhưng cũng may không ai ngã xuống, có thể thấy được thể chất của các tân binh này không tôi.
Tiêu Vũ: "Mọi người vào đi, đây là nhà tôi, các cậu cứ thoải mái đi, cứ tự nhiên."
Tiêu Vũ đưa mọi người vào nhà, thấy trong sân đặt hai cái bàn ăn lớn hình tròn, mỗi bàn đều đặt ghế, trên bàn đặt chè đậu xanh, cà chua canh trứng, một cái rổ màn thầu.
Lâm Y Y bưng chén nhỏ ra tới, chén nhỏ có chè đậu xanh, cà chua canh trứng, cô nói: "Mọi người đều đến đi, đây là cho bọn họ ăn, chén nhỏ không đủ lấy chén lớn ở đây, mọi người đừng khách sáo quá." Cô lo lắng ba cái màn thầu không đủ cho các tân binh đó ăn nên chuẩn bị thêm chè đậu xanh.
Các tân binh: "Cảm ơn chị dâu." Nhìn màn thầu trắng bóng, canh trứng thơm ngào ngạt, bụng cả đám đều kêu lên.
Bữa cơm chiều này, mỗi tân binh ăn ba cái màn thầu, hai chén chè đậu xanh. Ăn xong cơm chiều, Tiêu Vũ đưa con họ đến nhà họ Lâm. Tuy rằng ngủ ở dưới đất, nhưng phòng của Lâm Tam Quân trống không, phòng của Lâm Tứ Quân phòng chỉ có một mình cậu, nên các tân binh ở đây vẫn là rất thoải mái.
Tiêu Vũ đưa lính mới đến nhà họ Lâm rồi trở lại, ve đến nhà, ôm con trai đi tắm rửa. Khi tắm rửa, Tiểu Thập Nhất nhìn xem cha của mình.
Tiêu Vũ: “Con nhìn cái gì?"
Tiểu Thập Nhất nhìn bản thân mình trần trụi một chút, lại nhìn cha: "Cởi quần lót." Cậu bé phát hiện mình và cha khác nhau, thời điểm cậu bé tắm rửa sẽ cởi sạch sành sanh, nhưng khi cha tắm rửa thì vẫn mặc quần lót.
Tiêu Vũ nói: "Người lớn không cởi quần lót, trẻ con mới cần." Tiểu Thập Nhất nháy mắt một cái, cách nói người lớn đối với đứa nhỏ này, cậu bé còn không rõ: "Bơi, Nhất Nhất nói bơi."
Tiêu Vũ: "Mẹ con nói muốn dạy con bơi sao?" Kết hợp với sự kiện của thanh niên trí thức ngày hôm nay, Tiêu Vũ rất nhanh rõ ràng con trai đang nói cái gì.
Tiểu Thập Nhất gật gật đầu.
Tiêu Vũ: "Chờ con cao lớn rồi, cha sẽ dạy con bơi." Cậu bé lại đi so sánh hai bắp đùi của hai người.
Tiểu Thập Nhất nhìn bắp đùi của cha mình, sau đó xoay người, loạng choà loạng choạng mà lấy một cái ghế nhỏ đến, để bên cạnh cha, sau đó cậu bé ôm bắp đùi của cha, đứng ở trên ghế nhỏ, tiếp theo nhìn cha lộ ra mỉm cười như mật ngọt: "Cao."
Tiêu Vũ nhìn động tác của cậu bé, không nhịn được cười nhẹ, giọng điệu trâm thấp trong tiếng cười có thêm vẻ kiêu ngạo của người làm cha: "Con trai của cha thật thông minh." Nhà ai lại có con trai thông minh như con của anh đây, còn nhỏ tuổi mà đã biết mượn dùng ngoại lực.
Tiểu Thập Nhất ưỡn lên lông ngực nhỏ, rất kiêu ngạo, cậu bé có thể nghe hiểu người khác khích lệ.
Hai cha con rất nhanh đã tắm xong, Tiêu Vũ ăn mặc quần đùi và áo lót ôm Tiểu Thập Nhất đi ra, Tiểu Thập Nhất bị quấn ở bên trong khăn lông lớn mỏng manh, thân thể và cái mông của cậu bị bọc lại, lộ ra hai chân và hai tay nhỏ tròn tròn. Đến gian phòng, Tiêu Vũ đặt Tiểu Thập Nhất ở trên chiếu, sau đó lau khô thân thể của cậu bé, mặc quần lót nhỏ và áo lót nhỏ vào, lại là một anh chàng đẹp trai.
Mặc quần áo tử tế, Tiểu Thập Nhất ở trên giường bò tới bò lui, bò vài bước, liền nhìn cha, sau đó khanh khách cười.
Lâm Y Y phát hiện, sau khi cha đến, cậu bé vui vẻ hơn nhiều so với bình thường.
Lâm Y Y: “Anh trông con, em đi tắm rửa."
Tiêu Vũ: "Ừm”"
Lâm Y Y tắm rửa sạch sẽ, thuận tiện cũng giặt sạch quần áo, chờ sau khi làm xong mọi việc, trở về phòng, đã hơn tám giờ. Lâm Y Y phát hiện con trai đã ngủ, chỉ có điều: "Sao anh lại đặt con vào trong nôi?" Mặc dù nói đứa nhỏ 2 tròn tuổi ở trong nôi còn cũng được, thế nhưng không thể lăn lộn và vươn mình, khẳng định không thoải mái. Anh Vũ làm như vậy là hành động của cha đẻ sao?
Tiêu Vũ nói chuyện như đương nhiên: "Vì không muốn nó trở ngại chúng ta."
Lâm YY: “Cái gì?"
Tiêu Vũ nhìn cô cười cười, trực tiếp ép ngã người ở trên giường.
Sau một tiếng.
Lâm Y Y mật nhừ, thế nhưng người đàn ông trên người còn không yên tĩnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận