Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 298 Đổi đồ

Chương 298 Đổi đồChương 298 Đổi đồ
Chàng trai xem vẻ khó khăn của Lâm Y Y, cho rằng Lâm Y Y đối với đồ vật của cậu ta không hài lòng, suy nghĩ một chút lại nói: "Nếu không thì chúng ta nói ve đồ vật giao dịch một chút, nếu như thành giao thì chúng ta liền giao dịch." Nếu như cậu ta không hài lòng với vật giao dịch cũng sẽ không đổi.
Lâm Y Y nhìn ra được cậu ta căng thẳng, suy tư một chút nhân tiện nói: "Cua, một cân cua tôi đưa cho cậu ba cái bánh bao thế nào?" Thời đại này người ta không thích ăn cua, một là bởi vì phiên phức, hai là cảm thấy không có thịt, cua này không lớn, một cân khoảng chừng ba con, ở trong mắt mọi người, ba cua bỏ lấy hết thịt ra thì vẫn không bằng một cái bánh bao lớn, nói về tính thực tế ở niên đại này, khẳng định là lấy việc lấp đầy bụng làm chủ, cho nên một cân cua đổi ba cái bánh bao, rất nhiều người cũng không muốn đổi.
Chàng trai vừa nghe, thở phào nhẹ nhõm: "Được rồi, vậy. .. mì kia.. .'
Lâm Y Y nói: "Chỗ tôi có ba cái bánh bao một bát mì, tôi cho cậu 9 cái bánh bao hai bát mì, vừa vặn lấy năm cân cua, cậu thấy thế nào?”
Chàng trai lại nói: "Được rồi, thật cám ơn cô, cô thực sự là người tốt."
Lâm Y Y: "Cậu có gì để đựng bánh bao và mì không?"
Chàng trai chỉ có hai cái vại nước chứa cua và tôm, cậu ta nói: "Tôi đổ cua ra, rửa vại nước một hồi, cô bỏ bánh bao và mì vào trong thùng gỗ đi."
Lâm Y Y:".. . Như vậy đi, tôi cho cậu mượn hai cái bát dùng để chứa mì và bánh màn thầu, lân sau nếu như cậu có cua hoặc là tôm, cậu có thể đưa tới nhà tôi để giao dịch, thuận tiện đem bát trả lại tôi, thế nào?" Nếu như đối phương thật sự không trả lại bát, Lâm Y Y vẫn cảm thấy cô chiếm tiện nghi, dù sao thì giá cả của cua và tôm có thể mua mười cái bát. Nếu như đối phương đến trả bát, sau này cô còn phải lo không ăn được cua và tôm sao?
Chàng trai: "Cảm ơn cô." Chị gái này này thực sự là quá tốt rồi.
Nếu như Lâm Y Y biết ý nghĩ của cậu ta thì nhất định phải sửa lại, cô mới 17 tuổi, không phải chị gái. Ở trước mặt đàn ông, rất nhiều người phụ nữ đều yêu thích làm em gái.
Lâm Y Y cười cợt: "Vậy chúng ta trở lại nói chuyện giao dịch tôm. Cậu muốn lấy gạo và vải thật sao?”
Chàng trai gật gù: "Đúng, chị cả của tôi muốn kết hôn, tôi muốn đưa cho chị một xấp vải, có thể làm một bộ đồ mới." Nói xong có chút thẹn thùng,"Trong nhà của chúng ta nghèo, tôi đưa không nổi những thứ khác, chị tôi cũng chưa từng mặc qua bộ đồ mới nào, tôi đã nghĩ muốn đưa cho chị một xấp vải. Thế nhưng tôi biết mớ tôm này không đủ đổi vải để may một bộ đồ, nếu không thì cô tính toán một chút, chờ tôi .... chờ mấy ngày nữa tôi lại đi câu cua và tôm, tôi lại đưa tới cho cô. Cô. .. cô có thể. . . Lời tiếp theo chàng trai có chút không nói ra được, cậu ta cũng cảm giác mình có chút làm người khác khó chịu.
Lâm Y Y: "Vậy được, trước tiên tôi lấy số tôm này, lân sau khi cậu đến trả bát thì lại dem cua và tôm đã câu được đến, đến lúc đó tôi lại tính xem sẽ đưa cho cậu bao nhiêu vải, anh thấy thế nào?”
Chàng trai nói: "Được, cảm ơn chị gái." Cậu ta cũng không sợ Lâm YY quyt nợ, nếu như quyt nợ, cậu ta chỉ tổn thất ba cân tôm, thế nhưng nếu như người ta không có quyt nợ, cậu ta có thể đổi một xấp vải mới cho chị, cho nên cậu ta cảm thấy rất đáng giá.
Chàng trai thả vại nước chứa tôm trong đó xuống, trong thùng gỗ có nước biển, có thể để cho tôm sống thêm một quãng thời gian, thời điểm muốn ăn thì mùi vị của tôm sẽ càng thêm ngon.
Chờ sau khi chàng trai rời đi, Tân Hương Cúc mới nói: "Nhất Nhất, con dùng 9 cái bánh bao và hai bát mì đổi năm cân cua, chuyện này có lời sao?" Tân Hương Cúc xem ra là không có lời. Cua này lớn chừng bàn tay bà, cho dù là năm cân cua thì cũng không có lời bằng bánh bao và mì.
Lâm Y Y nói: "Tình cờ có được thì ăn một lần, chờ buổi tối sau khi cha tan việc, mẹ và cha đi thị trấn, con làm cho hai người ăn, khẳng định ăn ngon." Cua hấp hành, tôm kho. . . chỉ nghĩ đến thôi đã phải chảy nước dãi. Đối với loại món ăn không cần tài nấu nướng gì này, Lâm Y Y thấy rất yêu thích. Nói xong, cô lại kéo vai Tân Hương Cúc,'Mẹ, hiện tại điều kiện của chúng ta tốt, anh Vũ có tiền lương cao, tiền nhuận bút của con thu vào cũng không tồi, cha chồng hiện tại cũng là công nhân, trong nhà chúng ta có điều kiện, lâu lâu cũng phải ăn một lần tốt, con người sống cả đời, khi có điều kiện nhất định phải đối với mình tốt một chút, nếu không thì chờ đến khi già rồi thì không thể ăn nữa." Lâm Y Y biết, người thời đại này chú ý tiết kiệm, người già nhịn ăn, như vậy thì chỉ có con cháu mua thức ăn ngon cho họ ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận