Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 336 Vit troi 2

Chuong 336 Vit troi 2Chuong 336 Vit troi 2
Tiếng vịt bất ngờ kêu lên, khiến Lâm Y Y nhớ về chuyện trước kia. Từ sau khi cô lên huyện, rốt cuộc cũng không còn đụng tới những chuyện như này nữa, cô chính là nữ chính may mắn ở thế giới này.
Chỉ thấy một con vịt trời bay ra từ trong bụi cỏ, bụi cỏ bên cạnh còn đọng một khối nước, vịt thường thích sống gần nơi có nguồn nước nhất.
Vịt trời bay tới bay lui, đột nhiên đụng lên trên cây, sau đó ngất đi.
Lâm Y Y thấy vậy, bình tĩnh đi qua, thu thập xong con vịt tự đưa tới cửa, cất vào trong gùi. Cô dùng cỏ trói chặt chân vịt và miệng vịt để nó khỏi kêu. Một chiêu này vẫn là do học được từ chỗ anh em nhà họ Lâm, hôm qua, bọn họ cũng cột gà mái như vậy mà đưa tới cửa.
Lương thị: “Chị dâu à, bên này còn có măng vàng này.'
Lâm Y Y: "Đến ngay." Từ khi cô bắt con vịt xong thì đây cũng chỉ là chuyện xảy ra trong chớp mắt, Lương thị còn chưa nhận ra. Chẳng qua, chờ lúc nữa Lương thị cũng sẽ nhận ra.
Lâm Y Y cõng gùi đi qua: "Em ba, vừa rồi chị có bắt được một con vịt trời, em xem này..."
Lương thị nghe xong, vội vàng nhìn trái nhìn phải một chút, sau đó nhỏ giọng nhắc nhở: "Chị dâu hai, cái này phải nói nhỏ một chút. Tuy nói các loại gà rừng, thỏ rừng thì chúng ta cũng không cần giao tới trên đại đội. Nhưng cái này dù sao cũng là của quốc gia, chúng ta cho dù có ăn cũng không thể để cho người ta biết. Có vài người sẽ rất thích tám chuyện."
Lâm Y Y không có trải qua thời đại này, những cái này cũng chỉ xem được trong tiểu thuyết, nhưng trong tiểu thuyết miêu tả, cũng chưa hẳn là thật vì có rất nhiều chuyện đều bịa ra. Bây giờ nghe Lương thị nói như vậy, cô hình như cũng hiểu rõ một chút. Lâm Y Y: "Là chị vui quá nên chủ quan."
Lương thị: "Em xem thử vịt trời với."
Lâm Y Y mở gùi ra cho cô ta xem.
Lương thị mở to mắt ra: "Chị dâu, con vịt trời này mập như vậy, sao chị bắt được vậy?"
Lâm Y Y chỉ ở bên cạnh: "Bắt được ở bên kia, nó hình như bị phơi nắng tới choáng váng đầu óc.
Lương thị: "Vịt thường thích sống ở chỗ có nước, chúng ta qua bên kia xem thử coi còn có trứng vịt hay không đi.
Lâm YY:”....
Lương thị xung phong, tự mình đi sang bên kia, chỗ đó có một ao nước, nhưng không lớn cũng không sâu. Chẳng qua để vịt bơi lội thì khá vừa vặn, Lương thị tìm một vòng các khu vực xung quanh, đừng nói trứng vịt ngay cả lông vịt cũng không thấy. Lương thị lại nói: "Chị dâu, em ở đây chờ chị, trước hết chị đem con vịt này về đi, không chút nữa gùi không còn chỗ chứa đồ đâu.' Lâm Y Y nói: "À, được rồi." Đột nhiên, trong đầu cô chợt xuất hiện tia sáng: "Em dâu a bây giờ nho rừng chắc cũng chín rồi nhỉ?"
Lương thị: "Sau khi em tới nhà họ Tiêu, còn chưa từng thấy nho dại ở khu vực xung quanh núi này đâu, trái lại thì dây nho đúng la có thấy, nhưng nho cũng bị hái mất lâu rồi. Mặc kệ là chua hay ngọt, bọn nhỏ đều thích ăn."
Lâm Y Y: "Như vậy... Vậy chị xuống núi trước, chờ lúc nữa lại tới tìm em."
Lương thị: ", vậy được.'
Lúc Lâm Y Y xuống núi, từ trong thương thành hệ thống mua bốn cân nho rừng, nho rừng khá nhỏ nên một cân có hai chùm. Sở dĩ vừa rồi cô hỏi Lương thị là muốn nghe được trong này từng xuất hiện nho dại hay chưa, nghe qua từng xuất hiện thì cô yên tâm.
Lâm Y Y về tới nhà, cửa sân mở rộng, bà nội Tiêu ngồi ở cửa may quần áo. Cổng sân vừa mở ra, bên cạnh có một bóng mát, bọn nhỏ đang vui đùa ầm ï bên trong sân.
Lâm Y Y: "Bà nội, sao bà lại ở chỗ này?"
Bà nội Tiêu: "Bà không có việc gì làm nên tới đây xem thử, thấy chỉ có bọn nhỏ ở đây, cháu và vợ thằng ba lại lên núi nên bà ở đây trông bọn chúng. Sao cháu xuống núi sớm thế? Vợ thăng ba đâu?”
Lâm YY học theo dáng vẻ he hề của Lương thị, nhìn xung quanh một vòng, sau đó kéo bà nội Tiêu vào trong đại sảnh rồi lén nói: "Bà nội à, nhìn này."
Bà nội Tiêu xem xét: “Cái này... Đây là kêu bà nhìn nho và vịt trời à?
Lâm Y Y nói: "Vừa rồi con với em dâu lên núi đào măng, bắt được một con vịt trời, trước đó khi xuống thì bị lạc được, rẽ vào chỗ ngoặt thì thấy giàn nho dại, nên hai ra tới. Cháu còn nhổ được một góc nho nữa, cháu muốn trồng trong sân mình, còn nho này, cháu thử rồi ngọt lắm."
Bà nội Tiêu: "Thật là khó tin. Vịt trời mà cháu cũng bắt được, con vịt này còn hung dữ hơn nhiều so với gà, thiên nga là hung dữ nhất. Còn dây nho này chờ chút cháu kêu ông nội tới trông cho, chờ thằng hai về thì trễ quá." Vịt và nga đều là một loại gia cầm, cũng đều là loại động vật thích công kích khi nó gặp nguy hiểm. Cho nên Lâm Y Y có thể bắt được vịt trời, bà nội Tiêu thật sự khó mà tin được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận