Thập Niên 60 Chị Cả Như Mẹ Kế

Chuong 565 Tron tim 3

Chuong 565 Tron tim 3Chuong 565 Tron tim 3
Lâm Y Y về đến nhà, nhìn thấy Lâm Ngũ Quân và Lý Vượng Đạt ở trong sân, không thấy Thập Nhất: "Thập Nhất đâu?"
Lâm Ngũ Quân: "Trốn rồi, bảo chị đi tìm nó."
Lâm Y Y: "Được, chị đi tìm, trốn ở nhà đúng không?"
Lâm Ngũ Quân: "Ở nhà."
Lâm Y Y đi vào trong nhà, tìm hết mấy gian phòng, dưới đáy giường, trong ngăn kéo, đều không buông tha, kết quả thật sự không tìm được con trai. Tiếp theo cô lại mở cửa sau, chỗ cây nho cũng không có. Cuối cùng cô lại đi tới trong sân, nhà xí, chuông heo các nơi đều tìm, vẫn không có người nào.
Lâm Ngũ Quân nhìn chị, cười vô cùng sung sướng: 'Không tìm được đúng không?”
Lâm Y Y nói: "Đúng là không tìm được, Thập Nhất, mẹ chịu thua, con mau ra đây đi."
Cô dứt lời, đống rơm bên cạnh giật giật. Con trai của cô từ bên trong bò ra ngoài.
Lâm Y Y:".. " Ai có thể nghĩ tới Tiểu Thập Nhất sẽ trốn ở dưới mí mắt của cô chứ? Lại nói, mấy tháng cô không vê nhà, nơi nào sẽ quan tâm đến đống rơm trong sân, cô cho rằng đây là Tiêu Võ hoặc là Tân Hương Cúc để ở đây, có thể dùng để nhóm lửa.
Tiểu Thập Nhất cười run lồng ngực: "Nhất Nhất không tìm được."
Lâm Y Y: "Đúng đấy, con trốn như vậy mẹ không tìm được."
Tiểu Thập Nhất nghe vậy, cười càng thoải mái. Có điều, cậu bé võ võ lỗ tai: 'Nhất Nhất, lỗ tai ngứa."
Lâm Y Y ánh mắt sắc bén: "Lỗ tai làm sao?"
Tiểu Thập Nhất nghiêng người sang: '"Ngứa."
Chỉ thấy mặt sau lỗ tai đã bị cậu bé gãi đến đỏ, còn có từng khối từng khối, như là dị ứng. Lâm Y Y cũng không phải cho là sâu cắn, mùa đông không có sâu cho nên hẳn là da dẻ trẻ con mềm, bị rơm rạ đâm trúng. Có điều: "Sau này không được trốn ở trong đống rơm, trong đó có sâu, sâu sẽ cắn tai, còn có thể cắn cái mông."
Tiểu Thập Nhất nghe vậy. Vội vàng che cái mông của chính mình.
Lâm Y Y lôi kéo cậu bé rửa mặt, lại dùng nước lành lạnh rửa lỗ tai, sau đó lấy kem đánh răng ra, bôi một chút lên trên lỗ tai, kem đánh răng hiệu quả giảm ngứa tiêu viêm, lại không kích ứng.
Bôi xong, Lâm Y Y thổi thổi lỗ tai Tiểu Thập Nhất: "Như thế nào, còn ngứa không?"
Tiểu Thập Nhất lắc đầu một cái: 'Không ngứa."
Lâm Y Y: "Nếu như còn ngứa thì nói cho mẹ, mẹ dẫn con đi xem bác sĩ."
Tiểu Thập Nhất: "Được." Buổi trưa Lâm Y Y làm cơm rang trứng, sáng sớm bọn họ ra ngoài sớm, điểm tâm ăn càng sớm hơn cho nên bữa trưa phải ăn sớm một chút, nếu không thì đứa nhỏ đói bụng nhanh. Mới vừa làm cơm xong, Tân Hương Cúc đến rồi: "Nhất Nhất. . “
Lâm Y Y: “Dạ, mẹ, vừa nãy con đi tới nhà cũ, trong nhà không ai."
Tần Hương Cúc mang theo một rổ rau dưa đi vào: "Mẹ và bà nội của con đi giặt ga trải giường, về đến nhà nghe thằng lớn nói mọi người quay về, cho nên mang vài món ăn lại đây."
Lâm Y Y: "Cảm ơn mẹ."
Tần Hương Cúc để giỏ xuống: "Tiểu Thập Nhất, con còn nhớ bà nội không?"
Tiểu Thập Nhất: "Dạ nhớ." Trên thực tế, cũng không thể nào nhớ tới nhưng mẹ không lên tiếng, cậu bé liền biết kêu bà nội, Bà nội."
Tần Hương Cúc: "Ai, cháu trai đáng yêu. . -" Nói, hôn lên mặt Tiểu Thập Nhất, kết quả nhìn thấy kem đánh răng trên lỗ tai, trong lòng cả kinh/Lỗ tai của nó làm sao vậy?"
Lâm Y Y nói chuyện chơi trốn tìm: "Bôi chút kem đánh răng sẽ không có chuyện gì, nếu như còn ngứa nữa thì sẽ dẫn nó đi xem bác sĩ."
Tần Hương Cúc: "Cái kia không có chuyện gì, da dẻ đứa nhỏ mềm, chốc lát nữa là tốt rồi." Ở nông thôn, đây không phải chuyện gì lớn.
Lâm Y Y: "Mẹ, chúng ta chuẩn bị ăn cơm, cơm rang trứng và canh rong biển, mẹ cùng ăn đi."
Tần Hương Cúc: "Không cần, mẹ về nhà ăn. Tiểu Thập Nhất, bà nội đi đây."
Lâm Y Y: "Thập Nhất, đi đưa bà nội."
Tiểu Thập Nhất: "Con đưa bà nội đi."
Tần Hương Cúc cười nhếch miệng: "Được được được."
Tiểu Thập Nhất đưa Tần Hương Cúc đến cổng sân, sau đó nhanh chân liên chạy vào trong, cậu bé vội vã muốn ăn cơm rang trứng. Tần Hương Cúc nhìn bóng người vội vội vàng vàng của cháu trai, liền cảm thấy đáng yêu.
Sau bữa trưa, Lâm Y Y nói với Lâm Ngũ Quân: "Tiểu Ngũ, chị đi thị trấn mua túc cầu, em ở nhà chăm sóc tốt cho mọi người."
Lâm Ngũ Quân vừa nghe: "Chị yên tâm đi, em sẽ chăm sóc tốt mọi người, chị phải nhanh quay vê một chút." Cậu thi cuối kỳ đứng hạng nhất, chị muốn thưởng cho cậu quả túc cầu. Thật là vui vẻ, cậu đã xem qua túc cầu ở trong bộ đội, còn rất yêu thích nó.
Trong nhà có bốn đứa nhỏ vô cùng náo nhiệt, Tiểu Thập Nhất ồn ào, Cát Tường nhã nhặn, Lâm Ngũ Quân hiểu chuyện, Lý Vượng Đạt trầm lặng. Đặc biệt là Lý Vượng Đạt, bởi vì mọi người ở đây đều không quen biết cậu ấy nên cũng không biết chuyện cậu sơ sẩy lỡ đụng trúng giáo viên, cho nên không cần lo mọi người cảm thấy cậu là đứa trẻ hư hỏng, cứ như vậy, tâm trạng của Lý Vượng Đạt thả lỏng rất nhiều, cũng không hề có cảm xúc căng thẳng nữa, cả người trông cũng tràn đầy sức sống. Không thể không nói rằng thay đổi hoàn cảnh đối Lý Vượng Đạt vẫn là khá tốt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận